Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Ting, mở ra nhiệm vụ chính tuyến thống nhất tam giới."

Câu nói này vừa vang lên như sét đánh ngang tai Khương Thành.

Đây chính là tam giới đó, mình mới vừa cất bước đã đặt ra một cái nhiệm vụ khổng lồ như vậy, rõ ràng khiến người ta không thể hoàn thành được mà?

May mà sau đó hệ thống đã giải thích rõ ràng.

"Nhiệm vụ này không giới hạn thời gian, có thể hoàn thành từng giai đoạn."

"Kí chủ hoàn thành mỗi một cái giai đoạn, đều sẽ đạt được điểm tích phân "

"Điểm tích phân có thể thăng cấp hệ thống, hoặc lựa chọn rút thưởng."

Cái gọi là thăng cấp hệ thống và rút thưởng điểm tích phân, Khương Thành cũng không xa lạ gì, nên rất dễ dàng tiếp nhận.

Nhưng cái hắn không hiểu là, cái nhiệm vụ thống nhất tam giới này phán định như thế nào, có tiêu chuẩn gì?

Nếu như là muốn vô địch thiên hạ, chỉ cần thực lực cá nhân là được rồi.

Để có thể thống nhất tam giới này, cần thế lực khổng lồ, một người làm không được.

Hệ thống này rõ ràng là muốn mình thành lập thế lực.

Còn có chia giai đoạn, như thế nào mới xem như hoàn thành một cái giai đoạn?

Hắn phát hiện giao diện hệ thống thật đúng là xuất hiện một trang của điểm tích phân.

Đẳng cấp: 1

Điểm tích phân: 0/1000

Điểm tích phân có thể dùng: 0

Kỹ năng trước mắt: mỗi ngày có thể hồi sinh một lần (không được cộng dồn), hồi sinh sau có thể chiến thắng kẻ địch.

Kỹ năng cấp sau: số lần hồi sinh tăng lên thành mỗi ngày 2 lần (không được cộng dồn), sau khi hồi sinh có thể chiến thắng kẻ địch.

Đệt, hoá ra còn có thể gia tăng số lần hồi sinh mỗi ngày!

Khương Thành không thể bình tĩnh nổi.

Mỗi ngày có thể hồi sinh một lần, đối với tân thủ như hắn mà nói, thật ra cũng không phải quá an toàn.

Ví dụ như vừa giết hết đám người Diêu Vân Huyên, nếu như bây giờ lại tới cái kẻ địch mạnh hơn Phân Hồn cảnh tam trọng, vậy hắn chẳng phải là xong đời sao.

Trừ phi hắn có thể chạy thoát, chờ đến khi lần hồi sinh được làm mới ở ngày hôm sau.

Biến thành mỗi ngày hai lần, vậy thì ổn hơn nhiều.

Cái cấp này, Thành ca nhất định phải thăng rồi!

Vấn đề là thăng cấp như thế nào, thời khắc mấu chốt này, hệ thống lại đang giả chết, ngay cả giải thích chi tiết cũng chẳng thèm đưa.

Rơi vào đường cùng, Khương Thành chỉ có thể thử một chút linh thạch và đan dược xem thử có tác dụng gì không.

Mở nhẫn trữ vật ra, hắn phát hiện thật sự có thay đổi.

Mấy thứ linh thạch và Tụ Khí Đan trong nhẫn không gian, tất cả đều xuất hiện lựa chọn quy đổi.

Ngay sau đó hắn nhìn thấy tỉ lệ quy đổi.

1 điểm tích lũy =100 linh thạch thượng phẩm =10000 linh thạch trung phẩm.

1 điểm tích lũy =10 bình Luyện Hồn Đan =100 bình Tụ Khí Đan.

1 điểm tích lũy =1 linh khí tam giai.

Khi đi vào xem giao diện đổi thưởng thì Khương Thành vô cùng hào hứng, nhưng lúc đi ra thì lại vô cùng ỉu xìu.

Hệ thống này được cái là cái gì cũng cho đổi, nhưng tính toán đâu ra đấy, chiến lợi phẩm hắn vừa mới đoạt được thế mà chỉ có thể đổi được chưa đầy 4 điểm tích phân.

Thăng một cấp cần phải 1000 điểm, đây cũng quá đắt rồi đi?

Xem ra, vẫn là hoàn thành giai đoạn thứ nhất của nhiệm vụ thống nhất tam giới kia là tương đối đáng tin cậy.

Hắn quay đầu lại, Kỷ Linh Hàm vẫn còn đứng ở gần miệng hang.

"Tông môn các ngươi bị người diệt rồi?"

"Vầng!"

Nhắc đến việc này, Kỷ Linh Hàm lại không cầm được nước mắt, dường như đang nhớ lại thảm trạng ngày đó.

Đêm hôm ấy, sư phụ sư bá sư thúc của nàng tất cả đều chết trước mắt của nàng.

Bốn phái vây công, mưu đồ đã lâu, Phi Tiên Môn căn bản không có sức chống cự.

Nếu như không phải chưởng môn trước khi chết dùng thủ đoạn cuối cùng đưa nàng đưa thoát khỏi vòng vây, chỉ sợ nàng bây giờ cũng đã hương tiêu ngọc vẫn.

"Ngươi muốn báo thù sao?"

"Đương nhiên muốn!"

Kỷ Linh Hàm trả lời không chút do dự.

Nàng mặc dù tính tình nhu hòa, nhưng không có nghĩa là nàng dễ bắt nạt.

Khương Thành suy nghĩ một lát, lúc này mới nói: "Ta có thể giúp ngươi."

"Hả???!"

Kỷ Linh Hàm vô cùng mừng rỡ.

"Thật sao?"

"Tiền bối nếu là nguyện ý giúp ta báo thù, ta nguyện làm trâu làm ngựa báo đáp..."

Nàng vừa chờ mong, vừa cảm động.

Trong mắt nàng, Khương Thành là cường giả Thiên Mệnh cảnh, cấp bậc này còn mạnh hơn cả những người mạnh nhất ở Thanh Lan phủ này, báo thù còn không phải chuyện đơn giản sao?

Khương Thành khoát tay áo.

"Ta không cần ngươi làm trâu làm ngựa, chỉ cần ngươi đồng ý với ta một cái điều kiện."

"Điều kiện gì?"

"Ta muốn làm chưởng môn Phi Tiên Môn."

Hắn nghĩ kỹ rồi, muốn thống nhất tam giới, đầu tiên dù sao cũng phải đặt ra một mục tiêu nhỏ trước đã.

Ví dụ như, trước tiên dẹp yên Thanh Lan phủ đã.

Làm sao dẹp yên?

Tự dưng xông lên sơn môn người khác chém giết sao?

Như thế không thể đường đường chính chính được, nói không chừng còn rước lấy tai họa bị danh môn chính phái vây công.

Có cái cờ hiệu báo thù vì Phi Tiên Môn, vậy thì sẽ quang minh chính đại rồi.

Lại nói nhiệm vụ vốn là cần phải phát triển thế lực của mình, làm chưởng môn cũng là chuyện đương nhiên.

"Hả?"

Kỷ Linh Hàm ngây ngẩn cả người.

Đây là thao tác gì?

Phi Tiên Môn đều đã bị hủy diệt, bây giờ còn muốn làm chưởng môn có ý nghĩa gì?

Cái gì cũng không thể hiểu nổi?

Huống chi bốn phái đều đang đuổi giết những con cá lọt lưới như nàng, ai dính dáng tên cái tên Phi Tiên Môn chính là rước họa vào thân.

"Nếu ngươi không đồng ý, vậy chúng ta cáo biệt tại đây vậy!"

Trong giới tu luyện mỗi ngày đều có chém chém giết giết, mấy chuyện diệt môn này cũng nhiều vô số kể, hắn cũng không có khả năng mỗi lần nhìn thấy đều quản.

Mắt thấy vị 'tiền bối' này lại muốn rời đi, Kỷ Linh Hàm vội vàng đuổi theo.

Luôn miệng nói: "Ta nguyện ý!"

"Tiền bối tại thời khắc nguy nan này làm chưởng môn Phi Tiên Môn chúng ta, là vận may của chúng ta!"

Nàng là đệ tử chân truyền, vốn là không có tư cách quyết định mấy chuyện liên quan đến vị trí chưởng môn.

Nhưng mà chưởng môn đời trước của Phi Tiên Môn đã chết trận, trong môn có lẽ đã không còn ai nữa, cũng không cần cân nhắc quá nhiều.

"Tốt, vậy ta liền đón lấy đoạn nhân quả này!"

"Từ giờ trở đi, Khương Thành ta chính là chưởng môn Phi Tiên Môn!"

Thẳng đến lúc này, Kỷ Linh Hàm mới biết được tên thật của hắn.

Nhìn qua ánh mắt kiên nghị kia, lòng nàng run lên, cúi người bái kiến.

"Đệ tử chân truyền Phi Tiên Môn, Kỷ Linh Hàm bái kiến chưởng môn!"

Khương Thành đang muốn đỡ nàng dậy, trong đầu vậy mà lại truyền tới âm thanh nhắc nhở của hệ thống.