Bắt Đầu Mười Lần Rút Sau Đó Vô Địch (Bản Dịch)

Chương 21. Cố Trường Ca không đủ gây sợ, Thiên Linh Tủy

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Thế nào, Thủ Tịch có nói cái gì không?”

Mấy Đạo Tử còn lại như Quân Di, Trác Hàm biết Mộ Dung Hiên, Nam Cung Hoàng đến Lăng Thiên Đạo Cung, hỏi thăm Sở Cuồng Nhân sẽ đối phó thế nào với Cố Trường Ca, biết hai người trở về, lập tức ngựa không ngừng vó đến hỏi.

“Đại sư huynh nói, Cố Trường Ca... Không đủ gây sợ!”

Đám người Quân Di nghe vậy, trên mặt tràn đầy kinh hãi.

Phải biết, Cố Trường Ca đã liên tiếp đánh bại bốn đạo thống Thánh Nhân, tám vị Đạo Tử, trong lòng không ít người, hắn ta đã có vô địch chi tư cùng thế hệ.

Nhưng trong miệng Sở Cuồng Nhân lại không đủ gây sợ!

Chuyện này khiến bọn họ trở nên khiếp sợ.

Sau đó, Trác Hàm cười ha ha, “Thật không hổ là Đại sư huynh của chúng ta, Cố Trường Ca liên tiếp đánh bại tám đại Đạo Tử, vô địch chi tư rung động Thanh Long vực, nhưng trong mắt Đại sư huynh của chúng ta lại không đủ gây sợ!!”

“Bá khí!”

“Không tệ, quả nhiên Đại sư huynh uy vũ!”

Thời gian dần trôi qua, bảy chữ Cố Trường Ca không đủ gây sợ đã lưu truyền trong Huyền Thiên tông, vô số đệ tử đều biết đây là lời Sở Cuồng Nhân nói.

Phải biết, Cố Trường Ca có vô địch chi tâm, liên tiếp đánh bại tám vị Đạo Tử sớm đã lưu truyền ra, đông đảo đệ tử đều biết, sớm muộn gì đối phương cũng tìm tới Huyền Thiên tông, nội tâm tránh khỏi cho chút bất định.

Nhưng hôm nay Sở Cuồng Nhân nói một câu khiến mọi người như được cổ vũ.

“Quả nhiên đại sư huynh lợi hại, Cố Trường Ca không đủ gây sợ, cũng chỉ có nhân vật như Đại sư huynh mới có thể nói được.”

“Cố Trường Ca liên tiếp đanh bại tám Đạo Tử của bốn đạo thống Thánh Nhân, có thể nói uy phong bát diện, nhưng Đại sư huynh của chúng ta lại nói không đủ gây sợ.”

“Đúng là trâu bò!”

“Ta phải xem Đại sư huynh đánh bại tên Cố Trường Ca kia như thế nào.”

“Đại sư huynh bá khí, yêu yêu.”

Các loại nghị luận xuất hiện khắp Huyền Thiên tông.

Thậm chí truyền đến tai một số trưởng lão cao tầng, chỉ nghe Như Yên trưởng lão nói: “Không hổ là thủ tịch của Huyền Thiên tông ta, vô cùng khí phách!”

Huyền Kỳ Tôn Giả càng ngạo nghễ nói: “Đồ nhi Cuồng Nhân của ta có Đại Đế chi tư, chỉ một tên Cố Trường Ca, còn cần phải nói?”

Nếu là trước kia, có lẽ bọn họ sẽ không tin tưởng Sở Cuồng Nhân như thế.

Nhưng bây giờ không giống vậy.

Từ khi Sở Cuồng Nhân tự sáng tạo ra pháp môn Thánh Vương trong Tàng Thư Các, hắn không chỉ như Thần trong lòng đông đảo đệ tử, ở trong mắt các trưởng lão cũng là vô địch cùng thế hệ, có Đại Đế chi tư.

Trong lòng mọi người đã tin tưởng hắn hơn trước mấy phần.

“Công tử, ngoại trừ các đệ tử, chưởng môn và các vị trưởng lão đều vô cùng ủng hộ ngươi, ngươi nhất định phải cố gắng đánh bại Cố Trường Ca.”

Tiểu Băng khua nắm tay nhỏ động viên Sở Cuồng Nhân cố lên.

Mà Sở Cuồng Nhân nghe đối phương nói xong, vẻ mặt mơ hồ.

Cố Trường Ca không đủ gây sợ?

Hắn nói như vậy lúc nào chứ?

Rốt cuộc Mộ Dung Hiên và Nam Cung Hoàng đã bổ não cái gì vậy?

Còn có, các đệ tử hồ nháo theo thì thôi đi, đến sư tôn và các vị trưởng lão cũng lẫn vào làm gì, còn vô cùng khí phách nói hắn có Đại Đế chi tư, nghe được lời này hắn cũng không nhịn được che mặt.

Hiện tại hắn chỉ có Kim Đan cảnh mà thôi!

“Tiểu Băng, ngươi đi ra ngoài trước đi.”

Sở Cuồng Nhân khoát tay áo, hắn muốn yên tĩnh một mình.

“Ta hiểu rồi, công tử ngươi muốn nghỉ ngơi dưỡng sức, dùng trạng thái tốt nhất nghênh chiến Cố Trường Ca đúng không, ngươi yên tâm, ta sẽ không để ai đến quấy rầy ngươi.” Tiểu Băng lộ ra vẻ mặt ta hiểu rõ nói.

Sau đó nàng đi ra ngoài, trước khi đóng cửa lại giơ nắm đấm làm động tác cố lên với Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân ngồi trên giường, bất đắc dĩ thở dài, “Tại sao nguyên một đám lại có thể bổ não như thế, sao không đi viết tiểu thuyết đi?”

Hắn gọi Huyễn Tưởng Luân Bàn ra, bắt đầu rút thưởng hôm nay.

“Chúc mừng kí chủ rút được một bình Thiên Linh Tủy cấp hoàng kim!”

Hai mắt Sở Cuồng Nhân tỏa sáng, “Lại là vật phẩm cấp hoàng kim, hơn nữa còn là Thiên Linh Tủy! Xem ra hôm nay vận khí của ta không tệ a!”

Linh tủy là dịch thể ẩn chứa linh khí tinh thuần, còn cao cấp hơn linh thạch rất nhiều, phân thành bốn đẳng cấp Thiên Địa Huyền Hoàng.

Thiên Linh Tủy là linh tủy tối cao, có nhiều công dụng huyền diệu như tăng cao tu vi, chiết xuất linh lực, tẩy kinh phạt tủy.

Thả ở bên ngoài, một giọt Thiên Linh Tủy đủ khiến đông đảo tu sĩ tranh giành đến bể đầu chảy máu, mà bây giờ, trong tay Sở Cuồng Nhân lại có một bình!

“Rút Thiên Linh Tủy ra.” Sở Cuồng Nhân nói.

Trong nháy mắt, một cái bình ngọc màu xanh lớn chừng bàn tay xuất hiện trong tay Sở Cuồng Nhân, bên trong chứa Thiên Linh Tủy màu vàng óng.

“Có Linh tủy này trợ giúp, ta nhất định có thể cấp tốc đột phá tới Nguyên Anh cảnh, đến lúc đó có thể nắm chắc ứng phó với Cố Trường Ca đi.”

Sở Cuồng Nhân nỉ non nói.

Muốn làm là làm, hắn lập tức bế quan.

...

Mà bên ngoài.

Toàn bộ Thanh Long vực đang chấn động bởi vì ba chữ Cố Trường Ca.

Chuyện Cố Trường Ca ra khỏi vương đô, liên tiếp đánh bại tám vị Đạo Tử của bốn đạo thống Thánh Nhân đã truyền khắp thiên hạ, vô số thế lực, tu sĩ sôi trào.

Tại Thanh Long vực, có tám đạo thống Thánh Nhân.

Thanh Vân vương triều, Tử Dương cốc, Vạn Pháp tông, Thái Hư quan, Linh Hư tông, Ngũ Hành tông, Lôi Âm tự, Bạch Liên giáo và Huyền Thiên tông.

Trong đó ngoại trừ Thanh Vân vương triều, bốn đạo thống Thánh Nhân phía trước đã bị Cố Trường Ca khiêu chiến rồi, hơn nữa đều bại trong tay hắn ta.

Hiện tại người trong thiên hạ đều đưa mắt nhìn ba đạo thống Thánh Nhân phía sau, muốn nhìn xem có người nào có thể ứng phó được vô địch chi thế của Cố Trường Ca hay không, nếu không có ai, Đế lộ thế này đã do Cố Trường Ca cầm đầu rồi!

Trên một ngọn núi nguy nga, vân vụ lượn lờ.

Trong mây mù, có kiến trúc dựa vào núi san sát nối tiếp nhau, ở cạnh sông, nhìn kỹ, trong đó phần lớn đều là tượng Phật Đà.

Đây là một ngôi chùa miếu.

Là ngôi chùa miếu lớn nhất thiên hạ, không ai dám trêu chọc.

Đạo thống Thánh Nhân, Lôi Âm tự.

Hôm nay, một ttrận chuông hùng hậu quanh quẩn trong Lôi Âm tự.

Bên ngoài cửa lớn chùa miếu.

Sáu con thần ngựa phủ hào quang màu vang lôi kéo một chiếc xe ngựa vàng son lộng lẫy bay lượn mà đến, sau đó dừng lại trước cửa chùa.

Rèm xe ngựa kéo ra, một nam tử mặc trường bào màu vàng, mày kiếm mắt sáng đi tới, nhìn thẳng cửa lớn Lôi Âm tự.

Mà người này, chính là Cố Trường Ca có danh tiếng lớn nhất hiện nay!

“Lôi Âm tự, cô tới.”

Cố Trường Ca thầm nói.

Trong mắt hắn ta đột nhiên bộc phát ra vô tận chiến ý, linh lực trên người sôi trào, vờn quanh người hắn ta, trong đó mơ hồ còn có tiếng rồng ngâm.

“Chờ đánh bại Đạo Tử của ba đạo thống Lôi Âm tự, Bạch Liên giáo, Huyền Thiên tông, cô sẽ có vô địch chi tâm!!”

“Trên Đế lộ, cô sẽ dẫn trước người khác một bước dài!”

Trong mắt Cố Trường Ca lóe lên tinh quang.

“Thái tử không thể chủ quan được.”

Trong hư không truyền đến một giọng nói già nua, giống như đang nhắc nhở Cố Trường Ca, “Bên trong đạo thống Thánh Nhân ngọa hổ tàng long, hơn nữa, vài ngày trước tại Huyền Thiên tông có Vô Thượng Đạo Thể hiện thế, khiến người để ý.”

“Vô Thượng Đạo Thể a, đúng là vài ngày trước ta đã cảm ứng được, đợi cô đánh bại Lôi Âm tự, Bạch Liên giáo sẽ đến Huyền Thiên tông, tự mình lãnh giáo cái gọi là Vô Thượng Đạo Thể đi!” Cố Trường Ca lên tiếng nói.

Nói xong, hắn ta nhìn thẳng vào Lôi Âm tự, lớn tiếng nói: “Cô đến đây bái phỏng! Xin chư vị cao tăng hiện thân gặp mặt!”

Sóng âm cuồn cuộn, một cuộc tỷ thí không thể tránh được.

Ngày thứ hai.

Sáu đầu thần ngựa lại lôi kéo xe ngựa vàng óng rời khỏi Lôi Âm tự, mà tin tức Lôi Âm tự có hai vị Đạo Tử bại bởi Cố Trường Ca cũng lưu truyền ra ngoài.

Ngay sau đó, không đến ba ngày.

Thánh Tử của Bạch Liên giáo cũng thua trên tay Cố Trường Ca.

Trong lúc này, thanh thế của Cố Trường Ca đã đạt đến đỉnh phong!

Tám đạo thống Thánh Nhân lớn, Đạo Tử Thánh Tử của sáu đạo thống đều thua trong tay thái tử Thanh Vân rồi, nói cách khác, những đạo thống này đều thua Thanh Vân vương triều.

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn sang Huyền Thiên tông cuối cùng.