Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hắn đã từng học nhưng không học được.

Khi đó hắn cảm thấy chỉ cần học được là có thể trường sinh bất lão.

"Là Cửu Chuyển Minh Thần Công, đúng rồi."

Chu Ngưng Nguyệt trợn tròn mắt nhìn Chu Tự, vẻ mặt nghiêm túc:

"Nghe Thu Thiển nói, ngươi thường xuyên tìm đám nữ nhân nói chuyện thâu đêm? Loại năm trăm tệ một đêm ấy."

Chu Tự:

"..."

Năm trăm tệ cùng người ta trắng đêm tâm sự chuyện nhân sinh?

Lại còn thường xuyên?

Thu Thiển kia chẳng nhớ cái gì, chỉ ghi nhớ mỗi cái này thôi sao?

"Đó là hiểu lầm thôi."

Chu Tự phân trần.

Chuyện này vẫn phải giải thích một chút, thanh danh của gia đình rất quan trọng.

Lại còn là lần đầu tiên gặp mặt tỷ tỷ, đương nhiên, cho dù là muội muội thì cũng vậy.

Bên ngoài thì chẳng sao cả, nhất là những người chẳng mấy qua lại.

"Ta hiểu mà, về sau cẩn thận một chút, đừng để bị bắt được."

Chu Ngưng Nguyệt ăn táo gật đầu.

Ngươi hiểu cái gì?

"Mỗi tháng mẹ cho ta có chút sinh hoạt phí vậy, làm sao đủ để ta làm loại chuyện đó?"

Chu Tự nói.

"Vậy tích lại để hai tháng một lần?"

Chu Ngưng Nguyệt ngập ngừng hỏi.

"..."

Chu Tự ngán ngẩm chán muốn giải thích:

"Dù sao đó chỉ là hiểu lầm, lúc đó người ta nhận lầm người, mới xảy ra hiểu lầm vậy. Thu Thiển kia lại dặm thêm mắm dặm muối. Ta đi tu luyện đây, ngươi cứ tự nhiên đi."

Nếu là tỷ tỷ của hắn, nhà này cũng là của nàng, thích làm gì thì làm, không ảnh hưởng tới hắn là được.

"Ta đói bụng."

Chu Ngưng Nguyệt cũng không nhiều lời, bây giờ nàng muốn có gì đó bỏ bụng.

Chu Tự:

"..."

Cuối cùng hắn vẫn phải lấy từ trong tủ lạnh ra một gói sủi cảo và một gói màn thầu, hỏi Chu Ngưng Nguyệt:

"Ăn cái này nhé?"

"Ăn được là được."

Chu Ngưng Nguyệt tò mò nhìn cánh tay cầm màn thầu của Chu Tự:

"Ngươi đi xăm hình à? Cổ tay đầy vết kìa."

Nàng thấy hoa văn trên mu bàn tay của Chu Tự chỉ còn vết mờ mờ, có lẽ chỉ nay mai là hết.

"Không cẩn thận bị tu chân giả làm đấy."

Chu Tự cầm sủi cảo và màn thầu đi vào phòng bếp hâm nóng:

"Tối qua ra ngoài đụng phải hai tu chân giả, dạy dỗ các nàng một chút, không ngờ các nàng lại phản kháng nên đánh các nàng một trận. Lần đầu tiên gặp những thứ này, hơi coi thường nên bị thương."

Chu Ngưng Nguyệt nháy mắt với Chu Tự vẻ thán phục:

"Chưa tập bao giờ à? Vừa tới là thực chiến luôn, không hổ là Ma Đạo Thánh Tử. Thần Nữ Thu Thiển rất xứng đôi với ngươi."

Nàng không để ý Chu Tự nói gì mà đi thẳng ra phòng khách.

Chuyện bếp núc, nàng không hiểu lắm, từ nhỏ đến lớn nàng chưa bao giờ phải xuống bếp cả.

Chu Tự hâm xong sủi cảo, lại cho màn thầu vào hấp, chờ lúc nữa là được.

Còn chuyện Nguyệt tỷ hỏi hắn, hắn chưa từng để ý.

Chỉ có chút tò mò.

"Vì sao Thu Thiển lại là Ma Đạo Thần Nữ, còn ta là Ma Đạo Thánh Tử?"

"Ngươi muốn làm Thần Nam?"

Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên ghế sofa hơi khó hiểu nhìn sang Chu Tự.

Chu Tự:

"???"

Không phải Thần Tử sao?

"Ta là Thánh Tử, sao nàng không phải là Thánh Nữ?"

Hắn hỏi.

"Ta mới là Ma Đạo Thánh Nữ, cha ngươi là cha ta, mẹ ta là mẹ ngươi, ngươi là Thánh Tử, ta là tỷ tỷ ngươi, theo lý thường đương nhiên phải là Thánh Nữ, không phải sao?"

Chu Ngưng Nguyệt nói.

"Vậy Thần Nữ ở đâu ra?"

Chu Tự không hiểu.

Nhà bọn hắn ôm đồm Thánh Nữ Thánh Tử rồi, vậy Thần Nữ ở đâu ra?

"Cái này rất phức tạp, sau này ngươi tự hỏi nàng đi."

Chu Ngưng Nguyệt ngồi trên ghế sofa nhìn hai quyển bí tịch trên mặt bàn, hỏi hắn:

"Ngươi bắt đầu tu luyện rồi? Trước đừng xem “Phá Thiên Ma Thể” vội, xem “Chu Thiên Kinh” đi, lát nữa ta sẽ giới thiệu kỹ càng bộ môn công pháp này cho ngươi, có lẽ vài ngày là có thể nhập môn."

Dừng một chút, Chu Ngưng Nguyệt nói tiếp:

"Dạo gần đây tiếng tăm của của ngươi truyền đi tương đối nhanh, còn tiếng tăm gì hẳn là Thu Thiển cũng nói cho ngươi biết rồi. Thanh Thành không phải ai cũng có thể tùy tiện tìm tới ngươi gây phiền phức. Tạm thời người Ma tu coi như an phận, không có hành động gì quá khích. Chỉ có chuyện Thần Khuyển Đại Địa thì khá là phiền toái, cơ duyên mở ra, rất nhiều người đều có thể quang minh chính đại lại gần nơi này. Có điều cũng phải cần một chút thời gian. Ngược lại đạo tu thì rất khó chịu, nghe nói bọn chúng trà trộn vào người bình thường, mở tiệm trong thành. Trước kia có lẽ sẽ không tới, nhưng gần đây thì khác. Ngươi cẩn thận một chút, đừng có đến những loại cửa hàng này."

Chính phái tiêu diệt phản phái, Chu Tự tỏ vẻ đã hiểu.

"Loại cửa hàng nào thì do người tu đạo mở?"

Chuyện này thì Chu Tự muốn biết rõ ràng để tránh vướng phiền phức.

Nếu như ai cũng muốn đến đánh chết hắn, đương nhiên hắn sẽ không lưu tình, chỉ sợ không xong.

"Ừm~"

Chu Ngưng Nguyệt nghĩ ngợi rồi nói:

"Đại khái là loại cửa tiệm hoặc công ty tương đối hẻo lánh nhưng lại không hẻo lánh lắm, làm ăn khá được nhưng cũng không được lắm. Nhưng có cái điểm rất đặc thù. Đó chính là nhân viên trong đó tám chín phần, không đẹp trai thì là mỹ mạo. Người tu chân giới, phần lớn là vậy."