Chạy mau! Ma đầu kia đến (Bản dịch)

Chương 12. Giấc mơ thì đẹp, nhưng thực tế lại tàn nhẫn

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Tôi cũng không rõ lắm, chúng ta nên nhanh chóng trở về trại, đừng để mọi người lo lắng."

Trong bóng tối.

Từ Lạc ẩn thân, yên lặng nghe lén.

Nghe bọn họ nói, thế giới này hình như thật sự có đạo sĩ Mao Sơn, gồm cả Khu ma nhân Long tộc gì đó, đám người này nói cũng có lí, chắc hẳn cũng là thật.

Về phần phương sĩ Tiên Tần, còn cả sứ giả Địa Phủ, hình như chỉ là lời đồn, cũng chưa từng thấy qua, chắc hẳn là bịa ra để đi hù doạ người khác.

"Thần Miếu?"

Đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy hai từ Thần Miếu, trước kia có một nhóm người sống sót nói, thế giới tận thế có một nơi được gọi là Thần Miếu, bên trong là kỳ nhân dị sĩ.

Bây giờ xem ra hẳn là thật, thậm chí Từ Lạc còn nghi ngờ cô gái mặt sẹo kia cũng là một trong những kỳ nhân dị sĩ đó.

Nhìn nhóm người rời đi, hắn cũng không tiếp tục đi theo nữa.

Tại sao thế giới lại trở nên như thế này, bí mật đằng sau nó là gì, tạm thời hắn không có hứng thú đi tìm hiểu lắm.

Đối với Từ Lạc mà nói, hắn chỉ biết thế giới tận thế khắp nơi đều là âm hồn, thế là đủ rồi.

Hiện giờ hắn cần phải bắt được càng nhiều âm hồn càng tốt, nâng cao tu vi của mình, tranh thủ sớm ngày dựng thành căn cơ đại đạo, có như vậy, dù ở thế giới nào đi nữa, hắn cũng có đủ bản lĩnh tự bảo vệ mình.

"Hôm nay là ngày thứ tám lệnh bài hạ xuống, ngày mai chính là ngày ta đấu với Trần Hồng Phi!”

"Đã đến lúc giải quyết mọi thứ."

“Trần Hồng Phi, sau ngày mai, thê tử của ngươi, ta sẽ thay ngươi chăm sóc!”

“Kiệt kiệt kiệt.”

Sáng sớm ngày hôm sau.

Tại Xích Luyện Tông, Lão Hòe lĩnh.

Mấy tên tạp dịch trong viện đều dậy rất sớm, tụ tập một chỗ đang bàn tán sôi nổi.

"Các ngươi nói xem, rốt cuộc là ai dám khiêu chiến dịch trưởng của chúng ta? Hơn nữa, ta còn nghe nói có hai người?”

"Không rõ, theo quy định cũ của Xích Luyện tông, khi sinh tử bài hạ xuống, thời gian chuẩn bị là chín ngày, Chấp Sự Đường sẽ không tiết lộ bất kỳ tin tức nào của người khiêu chiến, chỉ đến ngày hôm đó mới công bố, trước đây những người khiêu chiến thường xuyên bị đánh lén, cơ bản không sống đến ngày khiêu chiến, nên về sau mới lập ra quy định như vậy.”

“Lần này hai người khiêu chiến dịch trưởng chúng ta, chẳng lẽ đều là tạp dịch?”

"Nói nhảm, chỉ có tạp dịch mới có thể khiêu chiến đệ tử ngoại môn.”

Nghe mọi người nghị luận, trong lòng Từ Lạc có chút tò mò, ngoại trừ hắn, một tạp dịch khác khiêu chiến Trần Hồng Phi là ai?

Chẳng lẽ còn có người khác có thù oán với Trần Hồng Phi?

"Này! Mấy người các ngươi lại đây, có hai tên không biết sống chết, hôm nay muốn khiêu chiến với công tử, các ngươi theo ta đi cổ vũ cho công tử!”

Hoàng Xảo Xảo xuất hiện ở cửa sân, vẫn lấy khăn tay che mũi, bộ dáng rất xem thường: "Lão Lý đầu đâu? Sao ta không thấy lão già đó?”

"Đã nhiều ngày không gặp lão Lý đầu, không lẽ hắn ở bên ngoài rút âm hồn cho dịch trưởng sao?”

“Lão già, ta sẽ trừng phạt hắn!”

Xích Luyện Tông có đông đảo môn đồ, đệ tử phân thành tam cửu lục đẳng.

Địa vị thấp nhất, ti tiện nhất chính là tạp dịch.

Phía trên là đệ tử ngoại môn tam đẳng, đệ tử nhị đẳng, đệ tử nhất đẳng.

Thân phận càng cao, quyền lợi càng lớn.

Mà quyền lợi càng lớn, tài nguyên cũng càng nhiều, vì vậy không thiếu người giẫm đạp lên nhau mà tiến lên.

Trong tông không nhìn tư chất, không nhìn bối cảnh, chỉ nhìn thực lực.

Nếu muốn tăng địa vị, cách duy nhất, chính là lấy được lệnh bài khiêu chiến, nếu bại trận, vậy chết không có chỗ chôn, nếu thắng, sẽ được thay vào vị trí đó.

Đây chính là quy định của Xích Luyện tông, cá lớn nuốt cá bé, nếu có bản lĩnh, ngươi có thể liên tục leo lên đến vị trí cao nhất, còn nếu không có bản lĩnh, vậy chỉ có thể cả đời làm tạp dịch mặc cho người bóc lột.

Hầu như mỗi tháng đều có đệ tử khiêu chiến lên trên, đa số là đệ tử ngoại môn tam đẳng tranh đoạt lẫn nhau.

Tạp dịch khiêu chiến đệ tử tam đẳng cũng không quá phổ biến.

Nhưng mỗi lần chỉ cần có tạp dịch khiêu chiến, tất nhiên sẽ kín người chật chỗ.

Lý do rất đơn giản.

Lấy yếu thắng mạnh, rất được hoan nghênh, nhất là những lão tạp dịch bị dồn vào bước đường cùng muốn giết chết đệ tử ngoại môn để thay thế, vẫn luôn là đề tài nóng hổi được mọi người bàn tán.

Như mấy ngày trước, một vị lão tạp dịch đã chịu nhục hơn năm mươi năm, nhẫn nhục lén lút tu luyện, tu luyện tới Dưỡng Khí tầng tám, bằng một thanh Ngũ Độc Hồn Đao, mạnh mẽ chém một để tử ngoại môn Dưỡng Khí tầng chín hồn bay phách tán.

Có lẽ chính vì nguyên nhân này, mấy ngày gần đây, không ít tạp dịch đều đi Chấp Sự Đường lấy lệnh bài khiêu chiến đệ tử ngoại môn.

Chỉ là.

Giấc mơ thì đẹp, nhưng thực tế lại tàn nhẫn.