Đại Phụng Đả Canh Nhân (Bản Dịch)

Chương 2107. Cảm nghĩ kết truyện

Chương trước

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Rốt cuộc kết thúc truyện rồi!

Khi tôi ngồi ở trước máy tính, viết xuống chương cảm nghĩ xong chuyện này, nhịn không được nhìn lại một năm rưỡi vừa qua sáng tác, cảm khái ngàn vạn.

Có buồn bã, có thoải mái.

Buồn bã là vì từ giờ khắc này bắt đầu, chuyện xưa của Hứa Thất An có một cái kết, phải nói tạm biệt với mọi người, tôi rất vui vẻ, hắn có thể làm bạn mọi người vượt qua thời gian một năm rưỡi này, nhưng trên đời không có bữa tiệc nào không tàn.

Nói thoải mái, đương nhiên là có thể nghỉ ngơi, trong một năm rưỡi qua, thân thể tôi ngày càng sa sút, xuất hiện rất nhiều bệnh nghề nghiệp, xương cổ cùng cơ lưng vất vả mà sinh bệnh vân vân, một điều trong đó khiến tôi sụp đổ là, thời gian dài nghỉ ngơi không có quy luật, thức đêm, khiến tôi nội tiết hỗn loạn, tính tình trở nên đặc biệt nóng nảy.

Động cái là tức giận!

Đây là vấn đề mang đến trên sinh lý, khó có thể khắc chế, khó có thể tự khống chế.

Mặt khác, vì tham gia hoạt động kết truyện, Qidian bên này cần tôi cho một thời gian chuẩn xác, nhưng sáng tác không phải công việc, không có khả năng làm được một bãi nước bọt một cái đinh, tôi câu giờ Qidian rất nhiều ngày.

Hoạt động kết truyện cần một thời gian chuẩn xác, hơn nữa sớm nộp ngoại truyện, nhưng tôi một ngày cũng chỉ có thể gõ từng đó chữ, căn bản không làm được gõ ngoại truyện trước.

Cho nên, đại kết cục và lời cuối sách phần ngoại truyện này, đều là hôm nay gõ. Làm cho kịp bản thảo tôi lại cảm xúc bực bội, cảm giác viết có chút gấp gáp, điều này làm tôi phi thường bực bội.

Tôi bực bội, nhân viên công tác của Qidian cũng bởi vì bị không ngừng leo cây mà đau đầu, lưỡng bại câu thương!

Truyện sau tôi khẳng định không tham gia loại hoạt động kết truyện này nữa.

Ừm, sau khi kết truyện, tôi sẽ không định kỳ cập nhật ngoại truyện miễn phí, ngoại truyện ta sẽ viết cuộc sống hằng ngày, viết chút Tu La tràng... Đương nhiên, không nhất định sẽ viết nha, trong bảy ngày nếu không cập nhật ngoại truyện, thì biết kết truyện rồi, sẽ không để mọi người đầu tư thất bại, yên tâm đi.

Nếu trong bảy ngày không viết ngoại truyện, vậy tôi sẽ ở ID công chúng tải ngoại truyện, bởi vì ID công chúng không có nhiều hạn chế như vậy.

Có thể subcribe ID công chúng của tôi: “Tôi là Mại Báo Tiểu Lang Quân (tiểu lang quân bán báo)” .

Trở về bản thân tác phẩm, trước đơn giản báo cáo một phen đặt hàng, rất đáng tiếc trong lúc này chưa thể tới 150.000 đặt hàng, nhưng sau khi kết truyện đặt hàng sẽ tăng, hy vọng có thể tới 150.000 đi, không khác là bao.

Về phần thành tích phương diện khác, thì không đi chém gió nữa, bởi vì thành tích của Đại Phụng tôi cảm thấy không cần đi cường điệu.

Lúc trước sau khi kết Yêu nhị đại, tôi đáp ứng độc giả, truyện sau viết sảng văn, bây giờ tôi làm được rồi.

Rất nhiều bạn bè ngoài đời thật, bao gồm một ít độc giả nói, Đả Canh Nhân là thuần túy sảng văn, nếu lại gia nhập một ít thăng trầm, thậm chí bi kịch thì tốt rồi.

Nhưng tôi cảm thấy nếu như vậy, tôi sẽ bị độc giả đánh chết.

Đã đáp ứng viết sảng văn, thì không thể thất tín, thật ra ở trong quá trình sáng tác, tôi có nghĩ tới gia nhập một ít thăng trầm, ví dụ như kịch tình phản quân Vân Châu, viết thêm một ít vai phụ.

Ví dụ như bộ phận đại kiếp cuối cùng, Khấu sư phụ, A Tô La, Hoài Khánh, Lý Diệu Chân vân vân, những nhân vật này đều có chuẩn bị cặp lồng cơm (chết) tương ứng.

Nhưng lý trí nói cho tôi biết, nếu viết như vậy, độc giả có thể cũng chuẩn bị sẵn cặp lồng cơm cho tôi, ha ha, chỉ đùa một chút.

Tiểu thuyết mạng làm tác phẩm thương mại, làm sản phẩm giải trí, mang đến vui vẻ cùng điểm cười cho mọi người là đủ rồi, chiều sâu thích hợp cùng bi kịch nho nhỏ là được rồi, nhưng cái này vĩnh viễn chỉ là trang trí.

Cuộc sống đã đủ buồn khổ, đọc tiểu thuyết nếu cũng phải nặng nề, vậy thì không thú vị nữa.

Trở lại chuyện chính, Đả Canh Nhân bộ truyện này, ưu điểm cùng khuyết điểm đều tương đối rõ ràng, ưu điểm thì không đi nói nữa, chủ yếu nói khuyết điểm, cũng chính là thường xuyên bị độc giả trào phúng vấn đề chiến đấu. Viết chiến đấu quả thật tầm thường, nhưng đây là so sánh với đại thần hàng đầu am hiểu viết chiến đấu.

Phương diện này tôi trong lúc kết truyện sẽ luyện tập thêm, tranh thủ truyện sau thay da đổi thịt.

Tiếp đó chính là vấn đề ra chương không ổn định, Đả Canh Nhân giai đoạn đầu và giữa trạng thái tốt, sáng tác kịch tình cao trào, mỗi ngày tám ngàn chữ trở lên, nhưng theo thời gian tích lũy, đầu tiên là thân thể bắt đầu ăn không tiêu, vừa rồi tôi đã nói rồi, các phương diện thân thể xảy ra vấn đề.

Tiếp theo là, sau khi nổi tiếng, việc vặt nhiều hơn, tuy tôi không ngừng từ chối một ít hoạt động, nhưng vẫn có một số hoạt động không tránh được phải tham gia. Rất khó về giai đoạn đầu giai đoạn giữa, lòng không tạp niệm chuyên tâm sáng tác nữa.

Từ tháng sáu đến tháng bảy, việc vặt quấn thân, căn bản không có cách nào tĩnh tâm để tự hỏi kịch tình, rất bực bội.

Ai từng viết sách đều hiểu, tác giả, nhất là tác giả tiểu thuyết mạng, không thể bị việc vặt dây dưa, một khi việc vặt nhiều, quá nửa là phế đi.

Bởi vì sáng tác cần tinh lực này, cần thời gian này, hơn nữa là tiểu thuyết mạng loại sáng tác cường độ cao này, chiếm dụng thời gian và bộ não có thể nghĩ mà biết.

Truyện sau tôi cố gắng om chương, cam đoan ra chương ổn định.

Kế tiếp là cảm tưởng phương diện tâm đắc sáng tác, thật ra viết xong Đại Phụng, tôi mới cảm thấy mình đã thật sự bước vào bậc cửa sáng tác rồi, trước kia tất cả đều là viết bừa, không có một hệ thống cùng kỹ xảo rõ ràng.

Hiển thánh trước mặt người khác thế nào, kéo cảm giác chờ mong thế nào, thiết lập nhân vật thế nào, sắp xếp tiết tấu thế nào, nổi bật điểm ‘sướng’ thế nào, viết hằng ngày thế nào, thật ra đều là phương pháp.

Những phương pháp này thật sự quá quan trọng.

Sau kết truyện, làm một cái tổng kết có tính kỹ thuật, tranh thủ truyện sau viết tốt hơn.

Nói đến truyện sau, tôi còn chưa nghĩ ra viết cái gì, ở nơi này trưng cầu ý kiến mọi người một phen. Mọi người có thể mang đề tài muốn đọc để lại chỗ này.

Tôi sẽ chọn một số cái được nhiều like nhất, sau đó đặt tới trong ID công chúng, để mọi người bỏ phiếu.

Có lẽ đề nghị của bạn, chính là đề tài truyện sau của tôi!

Thu thập đề tài (mọi người mang bình luận để lại chỗ này).

Nhưng, tiên hiệp tôi quá nửa không viết, không ngừng bước ra khỏi vùng thoải mái, không ngừng khiêu chiến đề tài mới, tuy có thể sẽ lật xe, nhưng cũng có thể một bước lên trời.

Nếu tôi lúc trước viết xong 《 Yêu nhị đại 》, tiếp tục viết đô thị, có thể đã không có 《 Đả Canh Nhân 》tác phẩm này, đây là chỗ tốt của không ngừng khai thác.

Chỗ hỏng là, có lẽ tôi truyện sau đổi đề tài liền vấp ngã, ha ha ha.

Nhưng vậy thì đã sao, truyện sau cũng chỉ là một bộ phận trong kiếp sống sáng tác của tôi, là tích lũy, là quá trình, mặc kệ thành tích tốt xấu, thản nhiên đối mặt, bởi vì không có thung lũng, thì không có đỉnh cao.

Cảm ngộ lớn nhất của tôi đối với thị trường tiểu thuyết mạng, hoặc là nói thị trường Qidian là, muốn trở thành tài khoản hot, phải có sáng tạo mới, phải có thứ khác với người khác, bằng không rất khó nổi bật.

Bây giờ các ngành các nghề đều đang có cạnh tranh đội nhóm, không có đặc sắc thì dễ dàng bị người ta hất khỏi giới.

Giới, đã biến thành chủ lưu của xã hội đương đại.

Nơi này điểm danh trào phúng Diều Hâu một phen, một ngày viết ba vạn chữ, cái này cmn là việc con người làm sao?

Quan hệ cá nhân tốt thì quan hệ cá nhân tốt, nhưng tôi vẫn muốn đánh chết hắn (đầu chó).

Nghỉ đông sẽ đẩy ra truyện tranh Đả Canh Nhân, tôi từng xem một ít nội dung, vẽ không tệ, Hứa Linh Âm rất đáng yêu, tin tưởng sẽ không làm mọi người thất vọng.

Hoạt hình cùng phim cũng sẽ lục tục lên mạng, đương nhiên, đây là chuyện về sau.

Nơi này lại làm một cái py giao dịch* (Một từ thông dụng trên internet, ban đầu được dùng để chỉ giao dịch bạn bè. Ngày nay, nó thường có nghĩa là giao dịch ‘cúc hoa’, đề cập đến các hoạt động mờ ám đằng sau hậu trường), sau khi kết Đả Canh Nhân, bạn bè có thể đi đọc “Dạ Đích Mệnh Danh Thuật” của Móng Giò, tác phẩm cấp hiện tượng nhất của năm nay, vừa lên đã liên tục phá các kỷ lục lớn.

“Dạ Đích Mệnh Danh Thuật” quyển truyện này, tôi đã sớm muốn đọc, nhưng trong thời điểm ra chương liên tục áp lực lớn, việc vặt nhiều, mãi không có thời gian, bây giờ rốt cuộc có thể giết Móng Giò rồi.

(Mọi người có thể theo dõi “Dạ Đích Mệnh Danh Thuật” với tên truyện là “Đặt tên cho bóng đêm” cũng đang được nhóm NTm.Group dịch, có thể theo dõi chi tiết ở group của nhóm trên FB).

Cuối cùng, giang hồ đường xa, mọi người có duyên gặp lại!

Kết thúc tung hoa!

Chương trước