Đại Vận Thông Thiên

Chương 8. Phóng viên thực tập (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Phòng tuy nhiều nhưng rõ ràng là nơi làm việc là không đủ, vài bộ phận gom lại ở một phòng cũng là chuyện bình thường.

Phòng quảng cáo mà Trương Hợp Hoan muốn đi ở cùng một phòng với mấy bộ phận khác như tin tức, bình luận, văn hóa… có chút cũ kỹ cũng có chút hỗn độn.

Từ Trường Căn giới thiệu cậu với hơn mười đồng nghiệp văn phòng, mọi người cũng đều vỗ tay, nhưng đối với người mới này rõ ràng không đủ nhiệt liệt.

Phòng quảng cáo chỉ có biên tập tên là Chu Quảng Sinh, mọi chuyện đều là một tay người này nắm, Từ Trường Căn dẫn Trương Hợp Hoan đến trước mặt ông ta, giới thiệu cho cậu: "Đây là sư phụ của cậu."

Trương Hợp Hoan thực cung kính kêu một tiếng sư phụ.

Chu Quảng Sinh nói không dám nhận, cũng không khách khí với Trương Hợp Hoan, lúc này liền cho cậu một nhiệm vụ, để cậu ngày mai đi Trương Trại Hương một chuyến, phỏng vấn đại hộ nuôi heo Trương Phú Quý, chụp mấy tấm ảnh, lấy về sử dụng.

Ở mặt ngoài xem là chuyên mục về nhân vật, thật ra là kiếm quảng cáo, bởi vì Trương Phú Quý cho tòa soạn báo 20.000 đồng tiền tài trợ. Nhớ tới trại nuôi heo vừa bẩn vừa thối kia, mùa hè nơi nơi đều là ruồi bọ muỗi, Chu Quảng Sinh đầu phình lớn, hiện tại có người trẻ tuổi đến đây, vừa vặn giao chuyện này cho hắn.

Bên kia Hàn Lộ Vân phòng tin tức chủ động đi tới, nghe nói cậu ngày mai muốn đi Trương Trại Hương, cô vừa vặn có tin về tiểu học thôn Khả Nhạc ở Trương Trại Hương, về dùng cho đề tài nhi đồng, bản thảo đã viết xong rồi, nhưng còn thiếu mấy tấm ảnh chụp, nếu Trương Hợp Hoan đã đến đó, nhờ cậu hỗ trợ chụp mấy tấm ảnh mang về.

Thân là một người mới, Trương Hợp Hoan đương nhiên sẽ không cự tuyệt đối với yêu cầu của các tiền bối, nhất nhất đáp ứng.

Làm việc tất phải có công cụ, trang bị phỏng vấn vẫn phải cần, Chu Quảng Sinh cung cấp cho cậu bút ghi âm, Hàn Lộ Vân tìm biên tập ảnh mượn một máy SLR Nikon D90.

Trương Hợp Hoan ngày đầu tiên đến, còn chưa có thẻ phóng viên chính thức, bất quá cũng có lâm thời, hiện tại vấn đề lớn nhất chính là đi như thế nào, từ huyện thành đến nơi phỏng vấn có hơn 20km, cậu cũng không thể đi bộ đến đó.

Trương Hợp Hoan từ lúc chào đời tới nay là lần đầu động cân não vì loại việc nhỏ lông gà vỏ tỏi này, cuối cùng vẫn là Từ Trường Căn giúp cậu giải quyết vấn đề, trong báo trước mắt có một chiếc xe máy để đó không dùng, quá khứ là để cho phòng viên Trần Hải Long báo bọn họ, nhưng Trần Hải Long năm trước điều đi nhật báo Bằng Thành, cái xe máy này vẫn để ở trạng thái không sử dụng trong bãi giữ xe.

Trương Hợp Hoan chơi xe máy có thể nói là tiêu chuẩn chuyên nghiệp, bất quá hiện tại cũng không có bằng lái, cái này cũng không phải vấn đề gì lớn, chạy xe ở nông thôn chỉ cần không phát sinh sự cố, căn bản không có ai sẽ kiểm tra bằng lái.

Đêm đó cậu ở phụ cận tòa soạn báo tìm một khách sạn ở tạm, chút tiền lương đáng thương của cậu còn chưa đủ để ở đây, tính trước ở vài ngày rồi từ từ tìm chỗ ở thích hợp.

Sáng sớm hôm sau, Trương Hợp Hoan cưỡi xe máy xuống nông thôn phỏng vấn, đây là lần đầu tiên phỏng vấn người khác trong cuộc đời, cho nên trong lòng cũng có chút hưng phấn, đi theo hướng dẫn trên điện thoại di động, rất dễ dàng đã tìm được trại nuôi heo Phú Quý.

Chủ trại nuôi heo Trương Phú Quý đã thay giày da tây trang, đã đứng ở cửa lớn chờ, vốn tưởng rằng là Chu Quảng Sinh đến đây, không nghĩ tới đổi thành một người trẻ tuổi, nhất thời sắc mặt có chút khó coi.

Trương Hợp Hoan đưa thư giới thiệu của tòa soạn báo cùng chứng nhận phóng viên cho ông ta xem.

"Sao vậy? Không phải nói Chu Chủ nhiệm tới sao? Động cái đổi thành trẻ tuổi như cậu vậy?"

Trương Hợp Hoan nhìn ra Trương Phú Quý khinh thường đối với mình, nhanh giải thích Chu Chủ nhiệm sinh bệnh, cũng không phải nguyền rủa Chu Quảng Sinh, dù sao cũng phải tìm lý do.

Trương Phú Quý gật gật đầu, cũng chỉ có thể chấp nhận hiện thực, chắp tay sau lưng ngẩng đầu bước vào bên trong, vừa đi vừa nói với Trương Hợp Hoan: "Tôi biết, 20.000 đồng đã cho các cậu, các cậu đương nhiên sẽ không coi trọng, trại nuôi heo của tôi hàng năm đều làm quảng cáo, các cậu làm ăn như vậy, sang năm tôi tìm "Nhật báo Bằng Thành", người ta lực ảnh hưởng lớn hơn nhiều."

Trương Hợp Hoan trong lòng thầm nghĩ, lấy cấp bậc của nhật báo Bằng Thành sao có khả năng làm quảng cáo nuôi heo, trên mặt cười bồi: "Trương tổng, ngài yên tâm, tôi đến cũng như vậy mà, tin tức là cần nhanh chóng trong thuỷ triều thời đại này, cái này cũng là dụng ý tòa soạn phái phóng viên trẻ tuổi nưh tôi đến, huống chi, tôi với ngài đều họ Trương, hai ta cũng là cùng dòng họ."

Trương Phú Quý trên mặt vẫn không có nụ cười: "Cậu gọi là gì?"

"Tôi gọi là Trương Hợp Hoan!" Vì kiếm chút giá trị danh dự cậu cũng là liều mạng, thanh âm mười phần trung khí như chuông đồng, nói không chút nào khoa trương, một câu này ba ngàn con heo toàn bộ trại nuôi heo đều nghe được, rất nhanh đã có âm báo tin nhắn âm.