Đánh Dấu Thành Thánh: Phát Hiện Lão Bà Lại Là Ma Đạo Nữ Đế (Dịch)

Chương 5. Người hoàng triều tới, một kiếm một Hóa Hải Cảnh (2)

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Trước kia phụ hoàng tại vị, bản thân chính là cường giả siêu cấp Hóa Hải Cảnh, có thể trấn áp những người lòng mang ý đồ xấu trong vương triều, khiến cho những cung phụng của hoàng thất thần phục, bây giờ phụ hoàng băng hà, ta kế thừa hoàng vị, tu vi chỉ có Phách Phủ Cảnh, đã không thể làm cho mấy vị cung phụng Hóa Hải Cảnh của hoàng thất thần phục."

"Thời gian trước, hai vị cung phụng Hóa Hải Cảnh thủ hộ hoàng thất đã lần lượt rời đi, lại thêm một tháng trước một vị Hóa Hải Cảnh tử trung với hoàng thất vẫn lạc, hiện nay trong hoàng thất chỉ còn lại hai vị đại năng Hóa Hải Cảnh."

"Vương triều Đại Hạ, cương vực bao la, có không ít phiên vương phân đất phong hầu, tay cầm đại quân, bây giờ hoàng thất chỉ còn lại hai vị Hóa Hải Cảnh tọa trấn, muốn thay hoàng thất trấn áp giang sơn này, có chút khó khăn."

"Gần đây trong vương triều Đại Hạ, mấy phiên vương ngo ngoe muốn động, hơn nữa ta âm thầm điều tra phát hiện phía sau những phiên vương này đều có thế lực tu hành bên ngoài vương triều Đại Hạ ủng hộ, một vài phiên vương mạnh mẽ, phía sau đã có ít nhất bốn vị đại năng Hóa Hải Cảnh chống đỡ."

"Những phiên vương này cấu kết với thế lực ngoại cảnh, dã tâm bừng bừng, nếu còn bỏ mặc như vậy, ta sợ không bao lâu nữa bọn họ sẽ mượn cơ hội tạo phản, cho nên đại ca muốn mời ngươi xuất thủ, đến gõ những thế lực tu hành phía sau phiên vương này một cái, để cho bọn họ biết, dù cho đại ca không được, có ngươi, bọn họ cũng đừng hòng có ý đồ với vương triều Đại Hạ chúng ta." Nói đến đây, Hạ Chân có chút xấu hổ.

Dù sao mình thân làm đại ca, nắm giang sơn của phụ hoàng trong tay, chẳng những không có chăm sóc tốt cho đệ đệ, làm ô dù cho đệ đệ, cuối cùng còn phải xin đệ đệ giúp đỡ.

"Thế lực tu hành phía sau những phiên vương này có cường giả Bất Hủ Cảnh trở lên hay không?" Hạ Hâm hỏi.

"Không có, sao có thể có được." Hạ Chân đáp.

Bất Hủ Cảnh, ở trong thế tục thì đã là đại lão đỉnh tiêm, đó là tồn tại siêu việt Hóa Hải Cảnh, bình thường chỉ giới hạn ở trong truyền thuyết.

Thối Thể Cảnh, Tụ Khí Cảnh, Thần Lực Cảnh, Tịch Phủ Cảnh, Hóa Hải Cảnh, Bất Hủ Cảnh.

Mỗi một cảnh giới, chênh lệch đều giống như hồng câu, không thể vượt qua.

Phải biết.

Tu sĩ Thần Lực Cảnh cũng đã có vạn cân cự lực trở lên, có thể đảm nhiệm thống lĩnh mấy vạn quân đội.

Phách Phủ Cảnh, trong vương triều Đại Hạ thì đã xem như là cường giả nhất lưu, có thể thành lập một phương thế lực, khai tông lập phái trong vương triều.

Hạ Chân hắn, là hoàng đế vương triều Đại Hạ, cũng chỉ là Phách Phủ Cảnh mà thôi.

Về phần Hóa Hải Cảnh mạnh hơn Phách Phủ Cảnh, để đan điền hóa thành Linh Hải vạn trượng, thực lực xảy ra bay vọt về chất.

Ở chỗ như vương triều Đại Hạ, chính là chiến lực đỉnh tiêm, tọa trấn đại vương triều, như là Định Hải Thần Châm.

Toàn bộ vương triều Đại Hạ cũng không nhiều hơn mười vị.

Mà Bất Hủ Cảnh mạnh hơn Hóa Hải Cảnh, ngưng tụ ra Bất Hủ Kim Thân, bất tử bất diệt, đối với tu sĩ vương triều Đại Hạ thì đó chính là tồn tại trong truyền thuyết.

Vương triều Đại Hạ hoàn toàn chưa từng sinh ra, chỉ có trong vương triều hoặc là địa vực càng mạnh mẽ hơn trong Thần Châu đại địa mới có.

"Không có có Bất Hủ Cảnh thì ta yên tâm rồi." Hạ Hâm nói: "Đại ca yên tâm, một tháng sau ta tự mình xuống núi một chuyến, càn quét những chướng ngại này cho hoàng thất là được."

Bây giờ tu vi của hắn là Bất Hủ Cảnh cửu trọng, dựa vào Hồng Mông Kiếm Thể, Vô Thủy Cảnh cũng có thể chém giết.

Đối phó những tu sĩ Hóa Hải Cảnh này còn không phải là một kiếm một mạng!

Đã dám ngấp nghé giang sơn hoàng thất hắn, vậy thì chuẩn bị tinh thần bị hủy diệt đi.

Còn tại sao phải chờ một tháng sau mà không phải là đi ngay bây giờ.

Là bởi vì bây giờ hắn sắp đột phá, Hạ Hâm đoán chừng hai mươi ngày nữa thì hắn có thể đột phá đến Vô Thủy Cảnh, tiến vào cấp độ cao nhất trong số tu sĩ Thần Châu đại địa.

Đến lúc đó lấy tư thái vô địch của Vô Thủy Cảnh xuống núi, nghiền ép chẳng phải là thoải mái hơn.

Lại hàn huyên với Hạ Chân vài câu.

Hạ Hâm trở về Tư Quá Nhai, mà Hạ Chân cũng trở về vương triều Đại Hạ.

Hai mươi ngày, vương triều Đại Hạ vẫn chờ nổi.

Lên núi, khi đi ngang qua sơn môn Đạo Tông.

Hạ Hâm mở hệ thống ra: "Đánh dấu ở sơn môn Đạo Tông."

Sơn môn Đạo Tông cũng xem như là một địa điểm đặc thù, hẳn là sẽ nhận được đồ tốt.

“Đinh, đánh dấu ở sơn môn thành công, chúc mừng túc chủ nhận được danh kiếm Xích Tiêu.”

Xích Tiêu Kiếm, một trong thập đại danh kiếm, Đế Đạo Chi Kiếm.

"Không tệ, mặc dù kém Hồng Mông Kiếm Thể nhưng cũng tốt hơn phần thưởng lấy được khi đánh dấu ở Tư Quá Nhai nhiều." Trong lòng Hạ Hâm thầm nghĩ.

Xích Tiêu Kiếm xếp thứ ba trong thập đại danh kiếm, gần với Thánh Đạo Chi Kiếm Hiên Viên Kiếm và Nhân Đạo Chi Kiếm Trạm Lư Kiếm, chắc chắn thuộc tính vượt xa Linh khí Thiên cấp ở thế giới này.

Trở lại Tư Quá Nhai.

Tiểu tiên hạc truyền tin của nương tử đến: "Phu quân, chia tay phu quân chín ngày, nô gia nhớ phu quân, nếu không chúng ta hẹn thời gian gặp gỡ một lần đi, hoặc là nô gia đến Đạo Tông tìm phu quân."

Nhìn thư của nương tử.

Bây giờ hắn và nương tử đang trong thời kỳ tình yêu cuồng nhiệt, từ biệt chín ngày, đúng là có chút nhớ nương tử.

Nhưng mà đồng ý cho nương tử đến Đạo Tông tìm mình là tuyệt đối không thể.

Nương tử là nhân vật ma đạo, Đạo Tông chính là đệ nhất chính đạo đại tông ở Thần Châu, nếu như nương tử chui vào Đạo Tông bị những người còn lại phát hiện, chỉ sợ sẽ có nguy hiểm.

Đến lúc đó với tu vi Bất Hủ Cảnh cửu trọng của hắn, rất khó bảo hộ được nương tử chu toàn.

Dù sao Đạo Tông là đệ nhất chính đạo đại tông, vô số lão quái vật, đến Bất Hủ Cảnh mới có thể làm trưởng lão ở Đạo Tông.

Trên trưởng lão còn có hộ pháp, trên hộ pháp còn có chưởng giáo, thái thượng trưởng lão và mấy lão tổ sống ngàn năm.

Chớ nói Bất Hủ Cảnh, cho dù là Vô Thủy Cảnh, trước mặt những hoá thạch sống này cũng không đáng chú ý.

Nương tử là một nhân vật ma đạo, vẫn không nên tùy tiện vào Đạo Tông mạo hiểm cho thỏa đáng.

Hạ Hâm nghĩ nghĩ, trả lời: "Phu quân cũng rất nhớ nương tử, sau hai mươi ngày, phu quân sẽ lén xuống núi một chuyến, tiến về vương triều Đại Hạ xử lý một chút việc vặt, đến lúc đó chúng ta gặp gỡ ở vương triều Đại Hạ đi."