Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Thả ta ra!”

Phương Vân nổi giận gầm lên, cánh tay còn lại nhanh chóng móc từ trong ngực ra một thanh chuỷ thủ, nhắm ngay tim Dịch Thiên Vân mà đâm tới. Nếu hắn ta thành công thì chắc chắn đối thủ sẽ phải chết, không phải bàn cãi nhiều.

Nhưng chỉ thấy Dịch Thiên Vân kéo tay, đột nhiên một đập xuống mặt đất.

“Rầm!” Phương Vân bị nện mạnh xuống mặt đất, suýt nữa thì ngất ngay tại chỗ. 

Tiếp theo, Dịch Thiên Vân cầm lấy chuỷ thủ của Phương Vân, tàn nhẫn đâm mạnh thật vào lồng ngực hắn ta.

“Phập!” chuỷ thủ găm thẳng vào da thịt đối phương, đến tận cán mới dừng lại.

“Đúng là có huynh, tất có đệ. Ngoại trừ đánh lén ra chả có bản lĩnh gì!” Dịch Thiên Vân cười nhạo rồi nhấc chân đá vào cơ thể Phương Vân. 

Cú đá này khiến cơ thể hắn ta bay lên không trung, tạo nên một đường vòng cung rồi mới rơi xuống.

Triệu Hóa Long cấp tốc phản ứng lại, vội vàng phi thân lên tiếp được đệ tử tông môn mình.

“Phốc phốc...”

Phương Vân hộc ra mấy ngụm máu. Sau đó hai mắt trợn ngược, sắc mặt thì thâm đen, biểu hiện chẳng khác Phương Thần trước khi chết là mấy, đều là dấu hiệu trúng độc.

Ngay sau đó Phương Vân trừng mắt, đoạn khi bỏ mình.

Cảnh tượng cực kỳ quen thuộc, chẳng khác gì lúc Dịch Thiên Vân giết Phương Thần. Ai kêu hai huynh đệ nhà này đều đùng đúng một cách để ám toán hắn.

【Ting! Chúc mừng ngài đã giết chết đệ tử Thiên Linh tông: Phương Vân. Nhận được 70 điểm kinh nghiệm, 20 điểm điên cuồng!】

【Ting! Chúc mừng ngài đã nhận được chiến lợi phẩm là một viên đan dược Khôi Phục!】

“Hẻo quá!”

Dịch Thiên Vân lắc đầu, còn tưởng rằng có thể rơi ra đồ tốt gì chứ. Thôi, méo mó có còn hơn không, rớt ra viên đang dược cũng được rồi.

Nhưng trước đó, võ công hắn thi triển chính là Ưng Trảo công, nhận được sau khi giết Phương Thần. Xem ra thì những thứ đã thu hoạch được thì sau này sẽ không rớt ra nữa rồi.

Phản kích bá đạo, tuy vẫn chưa thể nói là hoàn hảo nhưng cũng tương đối gọn gàng, linh hoạt. Hơn nữa còn nhẹ nhàng hoá giải được ám toán của đối phương.

Tình huống bất ngờ này khiến tất cả mọi người đều phải trợn mắt há mồm. Nếu chuyện Dịch Thiên Vân không phải là thằng đần khiến bọn họ sợ hãi thì biểu hiện này càng khiến cả đám cảm thấy sợ chết khiếp.

Một tên phế vật trong truyền thuyết, thế mà lại nhẹ nhàng nghiền ép, đánh chết được Phương Vân. Tuy tu vi của người này không quá cao, nhưng ít nhất cũng đến Luyện Thể kỳ tầng 7. Trình độ này đã không tính thấp, cũng thuộc vào hạng trung bình khá rồi.

Nếu vậy thì tu vi của tên Dịch Thiên Vân này chắc cũng đã đạt đến Luyện Thể kỳ tầng 7 rồi đi. 

Ở tuổi này mà đã đạt đến trình độ như vậy, nói là thiên tài thì hơi miễn cưỡng, nhưng ít nhất thì cũng cách hai chữ phế vật 3 vạn 9 nghìn dặm, chả liên quan quái gì đến nhau.

Không ai nhìn ra tu vi của Dịch Thiên Vân đang ở cấp bậc nào, chỉ đoán đại khái với nhau. Nếu tu vi còn cao hơn nữa thì tên này ẩn dấu cũng là quá sâu rồi.

“Chuyện này, chuyện này sao lại có thể...” Thi Tuyết Vân cũng sợ tới ngây người, hiếm khi nói chuyện không lưu loát.

Biểu hiện của Dịch Thiên Vân khiến mọi người chấn kinh, nhìn trận đấu vừa rồi thì biết ngay thực lực mà hắn thể hiện ra đã không thua kém gì tu sĩ Luyện Thể kỳ tầng 7, tầng 8.

Hắn chính là tên phế vật thiếu hụt huyết khí ư?

Việc này làm cho tất cả mọi người đều trưng ra vẻ mặt rất chi là hoang mang. Có ai đứng ra giải thích được chuyện gì mới xảy ra hay không?

Dịch Thiên Vân nhìn ánh mắt khiếp sợ của những người xung quanh, hắn đã đoán được tình huống này sẽ xảy ra. Một kẻ được đồn đại là phế vật, thổi cái là ngã suốt bao nhiêu năm qua lại đột nhiên có thể đánh chết người. Vậy mà người ta còn không mắt chữ O mồm chữ A thì mới là lạ.

Phương Vân chết ngay trên tay Triệu Hóa Long. 

Nhìn đệ tử chết ngay trên tay mình, lửa giận trong lòng Triệu Hóa Long lập tức bùng nổ, khí thế phóng lên tận trời, sát khí lan tràn khắp sân đấu!

“Ra tay thật ác độc, thì ra tu vi của ngươi cao như vậy. Khó trách lại có thể giết chết Phương Thần!” Triệu Hóa Long oán hận nhìn Dịch Thiên Vân, nói: 

“Chẳng trách tại sao ngươi lại dám lên đài, thì ra tu vi của đã đạt tới Luyện Thể kỳ tầng 7, tầng 8.  Còn cao hơn Phương Vân một chút! Ra tay đánh cho hắn một bài học cảnh cáo là được rồi, tại sao còn muốn giết người chứ!”

Dịch Thiên Vân cười nhạt, nói: 

“Hai người bọn họ đều sử dụng dao găm đánh lén ta. Nếu ta không phản kích thì đúng là thằng ngu! Hơn nữa đây là đấu sinh tử, có thể trách ta được chắc?”

Mấy đạo lý này hắn đều hiểu. Lúc trước đánh nhau cũng thế, đều là người không phạm ta, ta không phạm người. Thế nhưng hai huynh đệ Phương Vân đều móc ra dao găm ám sát hắn. 

Nếu không phải là tu vi của hắn nhỉnh hơn một chút, có thể phản ứng kịp thì bây giờ người nằm trên mặt đất đã là hắn chứ không phải Phương Vân!

Bởi vậy, ai muốn gây bất lợi cho hắn thì chắc chắn Dịch Thiên Vân sẽ không nương tay, nên đánh thì lđánh, cần giết thì phải giết. Lòng dạ đàn bà sẽ chỉ khiến bản thân chịu thiệt mà thôi! 

Cái gì mà lấy ơn báo oán này kia, với hắn mà nói thì đều là đánh rắm cả thôi.

Khoảnh khắc người khác có ý định giết Dịch Thiên Vân thì cũng bị hắn dán cho một cái nhãn ‘Chết chắc’ rồi!

Muốn hắn tha chết cho tên Phương Vân này à, cứ mơ đi!

Ánh mắt Triệu Hóa Long đầy vẻ oán độc. Thật ra Dịch Thiên Vân phản bác không sai, cho nên ông ta cũng chỉ có thể cắn răng chịu đựng, phải cố nuốt cục tức này xuống bụng.

Sau chiến thắng của Dịch Thiên Vân, Thiên Tuyền cung đã có trận thắng đầu tiên, điều này khiến các nữ đệ tử bàn tán không ngớt.

“Hắn chính là phế vật hả? Phế vật mà lại có tu vi cao thế, sức mạnh khủng kiếp thế à?”

“Xem ra đúng là không nên tin vào lời đồn, tiểu tử này hoàn toàn không phải phế vật, mà là thiên tài mới đúng!”

“Tất cả tin đồn giả đều do cung chủ cố ý truyền ra, đến ngay cả chúng ta cũng không biết được sự thật...”

Bên phía Thiên Tuyền cung đang bàn luận sôi nổi. Thực lực mà Dịch Thiên Vân biểu hiện đã khiến các nàng khiếp sợ muốn chết, nội tâm nổi lên sóng to gió lớn không ngừng dâng trào. Bây giờ ấn tượng về Dịch Thiên Vân trong lòng các nàng đã có thay đổi rất lớn.