Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Lúc nãy mình nhận được gói quà cho tân thủ cấp 5, mình còn chưa mở ra xem có thứ gì tốt không đâu.”

Dịch Thiên Vân cảm thấy hơi kích động. Lúc trước mở gói quà tân thủ đã nhận được vật phẩm khá là mê người. 

Trong đó có tấm thẻ kinh nghiệm x10 là thứ rất cần thiết với hắn lúc này.

Ngay khi hắn mở gói quà tân thủ cấp 5 ra, tin lức về nó lập tức xuất hiện:

【 Mở khoá chức năng bàn quay rút thưởng. Ba viên Phục Hồi đan, kỹ năng Hấp Tinh đại pháp, Bắc Minh thần công, gói quá tân thủ cấp 11!

“Cái quái gì vậy trời, Hấp Tinh đại pháp, Bắc Minh thần công?”

Dịch Thiên Vân bị hai cuốn công pháp võ học này doạ cho suýt tè ra quần. Đây chính là bí kíp võ công nổi danh đỉnh của chóp đấy. Mới lên cấp 5 mà đã nhặt được võ học cấp thần thế này thì sai còn thu được võ học cấp gì nữa đây?

Hắn chợt chuyển sang nghiên cứu vòng quay rút thưởng. Sau khi click mở thì trước mặt Dịch Thiên Vân lập tức xuất hiện một cái bàn quay to tướng. Phía trên chia thành mấy nhóm như: vũ khí, đồ phòng ngự, tiêu hao, kỹ năng, công pháp cùng thần kỹ!

Trong đó nhóm tiêu hao có diện tích lớn nhất, gần như là chiếm hơn một nửa vòng quay. Kỹ năng cùng công pháp thì nhỏ hơn một chút, còn Thần Kỹ chỉ chiếm một phần nhỏ tí teo.

Nếu dựa theo tỷ lệ này, thì tỉ lệ quay trúng thần kỹ chỉ là 1/10.000, đúng là hệ thống lừa đảo.

【 Bởi vì ngài đã mở khoá được chức năng bàn quay rút thưởng, nên hệ thống gửi tặng miễn phí một lần rút thăm. Có rút ngay hay không?】 âm thanh của hệ thống truyền đến.

“Quất luôn!”

Dịch Thiên Vân không chút do dự, dù sao cũng là hàng free mà.

Sau khi một tiếng ‘Ting’ vang lên, vòng quay rút thưởng lập tức chuyển động như điên. Mãi một lúc sau nó mới từ từ giảm tốc độ.

Dịch Thiên Vân nhìn chằm chằm vào cây kim bên trong đang không ngừng thay đổi từ phần thưởng này sang phần thưởng khác.

Tâm trạng chờ đợi khá là thấp thỏm, không biết là sẽ nhận được thứ gì nhỉ?

Cuối cùng thì vòng quay cũng chịu dừng lại, cây kim thì chỉ vào ô vũ khí. Dịch Thiên Vân thấy thế thì cũng nhẹ nhàng thở hắn ra một hơi, may mà nó không chỉ vào ô tiêu hao.

Tiếp theo chợt có mấy tiếng lạch cạch vang lên, một đôi găng tay xuất hiện ở trong rương vật phẩm. 

Sau khi Dịch Thiên Vân kiểm tra xong thì nhịn không được mà gào lên: “Băng Sương Quyền!”

Vũ Khí: Băng Sương Quyền

Phẩm cấp: Sắt thường (có thể thăng cấp )

Công năng: Công kích thuộc tính Băng, làm chậm tốc độ di chuyển, tiêu hao điểm Điên Cuồng. Có thể sử dụng kỹ năng đặc biệt, làm đóng băng hoàn toàn phạm vi 100 mét, tạo thành hiệu quả siêu giảm tốc!

Nhìn Băng Sương Quyền, Dịch Thiên Vân thật sự quá kinh ngạc. Thứ này là chính là thần khí trong Liên Minh Huyền Thoại nè. Thế mà bây giờ hắn lại rớ được.

Tuy bây giờ chỉ là đẳng cấp sắt thường thấp nhất nhưng vẫn là thần khí đó nhoa.

Trong thế giới này, bảo vật bình thường sẽ chia làm: Sắt thường, Linh Khí, Hồn Khí, Thánh Khí, Thần Khí!

Chẳng qua thứ đồ chơi này có thể thăng cấp, nói cách khác thì tất cả các công năng đều có thể thăng cấp!

Dịch Thiên Vân dùng suy nghĩ điều khiển bảng thuộc tính, tất cả thông tin của hắn nhanh chóng hiện lên: 

Người chơi: Dịch Thiên Vân

Đẳng cấp: Cấp 5 (Luyện Thể kỳ tầng 5 )

Điểm kinh nghiệm: 300 / 1 000

Giá trị Điên Cuồng: 5 điểm

Công pháp: Bắc Minh Thần Công (Nhân cấp, độ thuần thục 0/1000 )

Kỹ năng: Hấp Tinh đại pháp (Nhân cấp, độ thuần thục 0/1000 )

Vũ Khí: Băng Sương Quyền (Sắt thường, độ thuần thục 0/1000 )

Thần Kỹ: Trạng Thái Điên Cuồng (thăng cấp cần 100.000 điểm Điên Cuồng)

Đây là toàn bộ trị cố cần đển thăng cấp, vừa bắt đầu đã đòi1000 điểm thuần thục rồi kìa. Nhưng cái này cũng không tính là gì, chỉ cần luyện tập từ từ là được

Chứ cái thần kỹ Trạng Thái Điên Cuồng phía sau mới quái, cần tận 100.000 điểm Điên Cuồng, đúng là muốn ép người ta phát điên mà!

100.000 điểm! Bây giờ hắn mới có 5 điểm thôi này. Hơn nữa cái này phải giết quái mới thu được đấy.

Dịch Thiên Vân lắc đầu, cảm thấy kiếm 100.000 bằng cách giết quái là vào rừng mơ bắt con tưởng bở. Phải giết bao nhiêu quái thì mới cày được số điểm này chứ.

“Không biết có thể rút thăm được không nhỉ?”

Dịch Thiên Vân kiểm tra hệ thống rút thưởng, thì thấy một dòng tin tức nhảy lên, đồng thời cũng làm cho hắn tức ói máu: cần 1.000 điểm điên cuồng mới được quay một lần.

Hắn vốn định rút thử lần nữa xem sao, ai ngờ bình thường quay một lần lại cần đến cả nghìn điểm.

“Thôi được rồi, tạm kệ nó đi.” Ánh mắt Dịch Thiên Vân chợt sáng lên.

“Lúc này cần nhất là cong đít lên mà thăng cấp. Tu vi có tăng lên thì mới giải quyết được trận quyết đấu này!”

Tu vi của Phương Vân kia thế mà lại là Luyện Thể kỳ tầng 7, cao hơn Dịch Thiên Vân tận hai tiểu cảnh giới. Chẳng qua mục đích cuối cùng của hắn không phải là thắng tên kia, mà là lấy được thành tích toàn thắng về cho Thiên Linh cung.

Hắn không chỉ muốn giúp Thiên Tuyền cung lấy được chiến thắng ở cuộc tỷ thí này, mà còn phải hoàn thành cái nhiệm vụ phụ nữa. Thu hoạch được phần thưởng kia, đối với Dịch Thiên Vân mà nói thì đúng là có được sự trợ giúp kinh người. 

Dịch Thiên Vân cầm mấy viên đan dược Khôi Phục mà Thi Tuyết Vân đã cho trong tay. Mớ đan dược này có cấp bậc khá thấp nên khi ăn xong cùng chẳng nhận được tí điểm kinh nghiệm nào.

Rõ ràng là cấp bậc của chúng tấp tè nên mới không thể kích hoạt được hệ thống Thăng Cấp Điên Cuồng. Chẳng trách tại sao ăn cả đống mà con hàng này vẫn nằm im thin thít, hoá ra là thiếu chìa khoá để mở.

Viên Long Huyết Thần Đan kia đã giúp không ít việc đấu, nếu không hắn thật sự không biết là trong cơ thể mình lại cất dấu một cái hệ thống!

Đêm đến, Dịch Thiên Vân đang ngồi tĩnh tọa tu luyện thì đột nhiên mở bừng mắt. Hai luồng tinh quang mãnh liệt bắn ra, giống như có thực chất mà xuyên thấu cả lòng người.

Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, bên ngoài trời đã tối đen như mực. Giờ đã là nửa đêm rồi.

Nhìn xung quanh một vòng nhưng không phát hiện ai, Dịch Thiên Vân liền lặng lẽ rời đi từ cửa sau, đến núi tuyết ở hậu sơn Thiên Tuyền cung.

Giữa đêm hôm khuya khoắt thế này, gió đông vốn thổi rất khiếp nay còn thổi khiếp hơn, lạnh cắt da cắt thịt.

Lúc trước, chỉ một trận gió lạnh ùa tới hắn cũng không chịu được mà run lên cầm cập. Thế mà bây giờ trên người chỉ khoác một bộ y phục mỏng manh nhưng Dịch Thiên Vân lại không hề thấy lạnh.