Hệ Thống Ngu Người (Dịch)

Chương 17. Cuộc Sống Của Người Có Tiền Vừa Đơn Giản Vừa Buồn Tẻ

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Phòng ngủ.

Lâm Phàm nằm lỳ ở trên giường trêu chọc lớp trưởng.

Đáng tiếc lớp trưởng triệt để không trả lời hắn nữa.

Lâm Phàm có chút thất vọng.

Sau khi trải nghiệm một lần ăn được hơn ngàn điểm, hắn liền bắt đầu chướng mắt với mấy trăm điểm.

Tung bay!

Tung bay!

Cảm thụ được nội tâm có chút tung bay, Lâm Phàm lắc đầu, không thể tung bay, tung bay nữa sẽ bay cao bay xa đó!

Lâm Phàm đem ánh mắt nhìn về trong rương điểm.

Phát hiện điểm ngu người bất tri bất giác đã lần nữa phá quan hai vạn.

Nhìn thoáng qua chỗ rút thưởng.

Lâm Phàm nghĩ nghĩ, trực tiếp chi một vạn điểm ngu ngươi mở phần thưởng nhỏ.

Bên tai hắn đột nhiên vang lên một tiếng "Đinh".

Bất quá đạo thanh âm này khác biệt với dĩ vãng.

Lần này âm thanh nhắc nhở của hệ thống phá lệ nặng nề.

【 đinh, chúc mừng túc chủ rút thưởng xuất hiện bạo kích, thu hoạch được một chiếc Lamborghini trị giá 120 triệu----bản giới hạn Ngân Lang, thế giới chỉ cónăm cái 】

【 Có muốn lấy Lamborghini ra?】

Voãi lồng! ! !

Đổi một vạn điểm ngu người rút thăm hộp quà nhỏ được ban thưởng Lamborghini?

Hơn nữa còn là một con Lamborghini tận 120 triệu, Lâm Phàm sờ sờ lên mũi, vừa kích động vừa cuồng hỉ.

Một con xe hơn trăm triệu, không có tài sản vài chục tỉ thì ai giám lái?

"Phải chăng muốn Lamborghini ra!" Bên tai lại xuất hiện thanh âm nhắc nhở của hệ thống.

Lâm Phàm vội vàng mở miệng: "Rút ra!"

【 rút ra thành công! 】

【 bởi vì hiện nay tràng cảnh không cách nào dung nạp vật phẩm được ban thưởng, Lamborghini LP700-4 đã đặt tại ở đường cái phía Tây Nam cách chỗ ngài 500 mét. 】

Không chỉ có như thế, một chùm chìa khóa Lamborghini cũng xuất hiện ở trong tay hắn,

Trên chùm chìa khóa còn có đồ án hình một con sói màu bạc.

Lâm Phàm cầm điện thoại lên mạng tra cứu một hồi, liền tìm ra hình ảnh của chùm chìa khóa Lamborghini trong tay mình, bất quá đồ án trên chùm chìa khóa trên mạng kia là hình ảnh một con sói trắng.

Lâm Phàm trực tiếp phi ra khỏi khu kí túc xá nam sinh.

Hướng về phía tây nam chạy khoảng nửa phút liền thấy có một đám người đang vây quanh một chỗ, tựa như xem vụ náo nhiệt gì đó.

"Chiếc Lamborghini bạc này thật là soái khí!"

"Cái này nhìn giống như là xe mới, mẹ nó, quá soái khí, thật muốn có một con xe như vậy!"

"Đợi ta trở thành thần hào, ta cũng sẽ mua một con! Ra ngoài trang bức tán gái thì khoái phải biết!"

"Đúng a, ta nếu là chủ xe này, ta sẽ lái tới trước cổng trưởng, đậu ở đó, trước đầu xe đặt một lon Red Bull, chậc chậc chậc!"

"Các ngươi đang suy nghĩ cái rắm gì vậy! Đây là Lamborghini răng sói, ta vừa mới xem giá niêm yết chính thức trên web, 120 triệu lận, các ngươi cả đời này cũng mua không nổi!"

"vkl, một trăm hai mươi triệu? ? ? ? ? Xe này bằng cmn 100 căn phòng như nhà ta rồi? ? ?"

"Đệch, mắc như vậy a, vậy nhóm người kia còn áp sát như thế làm gì! Vạn nhất cọ xước xe, đem ta đi bán cũng không đền nổi nha!"

Đột nhiên quần chúng vây xem nhao nhao lui về sau một bước, cũng không dám tới gần, chỉ dám đứng xa xa quan sát!

Ngay tại lúc này.

Một bóng người đột nhiên xông ra, tới gần chiếc kia Lamborghini LP700-4.

"Cái đệch, tiểu huynh đệ, ngươi chớ tới gần chiếc xe kia, chiếc xe kia giá trị hơn trăm triệu, chúng ta vẫn nên cách xa một chút thì hơn "

"A, ngươi không phải là sinh viên khoa tài chính sao? Ngươi nếu không may cọ hỏng xe này, cả đời đi làm không công cũng không đền nổi đâu!"

Lâm Phàm sững sờ.

Ánh mắt quay lai xem xét, liền thấy giáo viên môn kinh tế học của khoa - Trương lão sư.

Nghe được lời Trương lão sư nói, Lâm Phàm quay đầu cười nói.

"Lão sư, xe này chính là của ta!"

Nói xong, trực tiếp móc từ trong túi ra một cái chiếc chìa khóa có đồ án sói bạc, hướng về phía đầu sói trên xe nhẹ nhàng ấn một cái.

Tích. ..tích

Chiếc Lamborghini đột nhiên phát ra một tiếng vang thanh thúy.

Nương theo tiếng vang trong trẻo này , toàn bộ đèm xe trêm thân Lamborghini đều sáng lên.

Nguyên bản thân xe màu trắng bạc bỗng nhiên biến thành màu huyết hồng, trên thân xe nổi lên một đồ án cự lang màu bạc.

Vê lờ!

Trong lòng đám người vây xem đều rung động không thôi.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt chấn kinh nhìn Lâm Phàm.

Nhất là Trương lão sư.

Lúc này Trương lão sư mở to mắt, biểu tình không thể tưởng tượng nổi nhìn tên học sinh trước mặt này.

"Đến từ Trương lão sư điểm ngu người: 1000!"

Không nhìn tất cả ánh mắt chấn kinh của mọi người.

Lâm Phàm trực tiếp lên xe, chuẩn bị trước tiên lái ra ngoài lượn một vòng.

Thật vất vả mới có một cỗ xe sang trọng, trước tiên phải đi test hàng cái đã.

Nổ máy!

Nhấn cần ga một cái!

Trên đường phố nháy mắt vang lên "Oanh" "Oanh" "Oanh" tiếng động cơm khởi động.

Dưới ánh mắt hâm mộ ao ước của người, thân ảnh của Lâm Phàm và con xe dần biến mất.

"Chậc chậc chậc, không hổ là đỉnh cấp siêu xe, lái thích thật đấy!"

Lâm Phàm vừa lái Lamborghini, vừa huýt sáo vang, cảm thụ được ánh mắt hâm mộ của người qua đường và những chủ xe bên cạnh, nội tâm cũng là một trận thỏa mãn.

Bất quá hắn chỉ đi lượn của nửa giờ liền nhàm chán.

Chỉ cần Lamborghini của hắn đi đên đâu, tới đó đều có những người dùng ánh mắt hâm mộ suýt xoa nhìn hắn.

Lúc đầu còn thấy sung sướng lâng lâng, nhưng sau dần lại thấy nhàm chán.

Quả nhiên cuộc sống của người có tiền vừa đơn giản lại buồn tẻ như vậy.