Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Phát hiện Lý Tu xông đến từ sau lưng, nhân viên quản lý vốn đang nổi giận lại càng thêm tức tối.

Thế tiến công hung mãnh lại không thể làm trọng thương A Phỉ đã khiến hắn rất khó chịu rồi, Lý Tu còn dám chủ động đánh lén hắn làm hắn càng bực bội hơn.

Trong nháy mắt khi Lý Tu tiếp cận nhân viên quản lý, hắn đặt trọng tâm lên chân trái, cơ thể nghiêng về phía trước, đồng thời phần hông xoay mạnh, mang theo chân phải quật thẳng về sau, giống như roi thép đập về phía Lý Tu sau lưng.

Cú ra chân này vừa nhanh vừa độc, góc độ ra chân cũng cực kỳ xảo quyệt, trong tích tắc đã đưa đến mé cổ Lý Tu.

Cú ra chân cực kỳ mãnh liệt hung ác lại bất ngờ đánh hụt.

Dường như Lý Tu đã lường trước, cúi người tránh đi.

Nhưng công kích của nhân viên quản lý vẫn chưa kết thúc. Trong nháy mắt khi chân phải của hắn hạ xuống, trọng tâm được chuyển qua chân phải, thuận thế vung chân trái ra.

Cú đá này còn nhanh và mạnh hơn cả đòn công kích chân phải vừa rồi, cũng càng xảo quyệt hơn. Đây là chiêu cá sấu quẫy đuôi trong Muay Thái, tuy chỉ là kỹ thuật cơ bản nhưng lại cực kỳ hữu dụng, hơn nữa đòn đánh này của hắn hội tụ đủ cả sức mạnh và kỹ xảo, trong hung ác bá đạo lại có cảm giác lưu loát vô địch.

Nhưng chân trái của hắn vừa giơ lên thì chợt phát hiện Lý Tu đã đến bên cạnh hắn, hầu như sắp dán lên người hắn.

Khi Lý Tu cúi người tránh chân phải của hắn cũng không có phản ứng lùi về sau như người bình thường mà trực tiếp xông lên trước, sức mạnh toàn thân bột phát từ bắp chân, trọng tâm cơ thể chuyển xuống dưới, như rắn độc thè lưỡi, nháy mắt vọt tới trước người nhân viên quản lý.

Hầu như ngay lúc đó, nắm đấm của Lý Tu cũng nương theo xung kình đánh mạnh vào hạ bộ của nhân viên quản lý, mà chân của nhân viên quản lý cũng quật lên người Lý Tu.

Vì khoảng cách quá gần nên sức mạnh một cú ra chân của nhân viên quản lý vẫn chưa hoàn toàn bộc phát ra, chỉ khiến Lý Tu lảo đảo lùi sang bên cạnh.

Mà một cú đấm thẳng vào hạ bộ của Lý Tu lại khiến nhân viên quản lý hét lên thảm thiết, hai tay ôm lấy hạ bộ, hai chân không đứng thẳng nổi khép vào trong, như đàn bà chân chữ bát hơn nữa vẫn còn đang run lên bần bật.

Cường hóa cơ thể cũng phân chia vị trí. Một vài vị trí yếu ớt cho dù số lần cường hóa tương đối nhiều, cứng cỏi không dễ bị thương như người bình thường thì so ra vẫn khá là yếu đuối.

Nếu người thí luyện thật sự có thể cường hóa đến mức toàn thân đao thương bất nhập thì cũng sẽ không đến nơi này làm một nhân viên quản lý.

Thật ra đa phần nhân viên quản lý ở đây chính là cai ngục, không khác gì binh lính bình thường.

A Phỉ không chút do dự, vung chân đá toàn lực. Chân dài mạnh mẽ hữu lực tựa như đao phong quật về phía một bên mặt của nhân viên quản lý.

Bốp một tiếng, gương mặt của nhân viên quản lý vặn vẹo biến dạng, răng hàm và máu tươi bắn ra, cả người bị đá ngã về bên kia.

Không chờ hắn ngã xuống, Lý Tu bên này lại nện một quyền lên mặt hắn, khiến mặt hắn biến dạng hoàn toàn, xương hàm vỡ nát, máu tươi tung tóe, đổ người về bên A Phỉ.

Bốp! Bốp! Bụp! Bụp!

Dưới sự hợp tác của Lý Tu và A Phỉ, nhân viên quản lý bị đánh ngã trái ngã phải, gương mặt toàn là máu, vặn vẹo biến dạng máu thịt bầy nhầy, nhìn không ra nhân dạng.

"Dừng tay." Nhân viên quản lý vây xem vọt tới, bức lui Lý Tu và A Phỉ.

Đáng tiếc tất cả xảy ra quá nhanh. Khi bọn họ đến cứu nhân viên quản lý, hắn đã rơi vào hôn mê.

"Các ngươi dám giết nhân viên quản lý?" Nhân viên quản lý dẫn đầu nhìn chằm chằm Lý Tu và A Phỉ, vẻ mặt âm trầm nói.

"Không giết hắn chẳng lẽ đứng đây chờ chết?" A Phỉ không hề nhượng bộ, giằng co với nhân viên quản lý.

Nhân viên quản lý dẫn đầu nhìn thoáng qua đồng hồ đếm ngược, lạnh lùng bỏ lại một câu: "Hoàn thành thí luyện trước đã, chuyện này ra ngoài rồi xử lý sau, cứu hắn tỉnh lại đã."

Cũng không biết là cơ thể nhân viên quản lý thực sự mạnh mẽ hay vì kỹ năng của người sơ cứu tốt, bị thương nặng như vậy mà vẫn tỉnh lại được."

Song nhìn hắn lung la lung lay, đứng cũng không vững, muốn hoàn thành thí luyện là chuyện không thể.

Không ai quan tâm đến hắn nữa, vì đồng hồ đếm ngược đã sắp kết thúc. Các nhân viên quản lý khác đều quay về vạch xuất phát, chuẩn bị nghênh đón thí luyện sắp bắt đầu.

"Sao lại giúp ta?" Lý Tu thấp giọng hỏi A Phỉ đứng ở đường chạy bên cạnh.

"Vì ta muốn sống ra khỏi căn cứ vực sâu." A Phỉ cũng thấp giọng trả lời đầy hàm ý.

"Quay về rồi nói." Lý Tu phát hiện thời gian đếm ngược sắp kết thúc, đành phải chú tâm hoàn thành thí luyện trước. Có vài lời cũng không tiện nói ở đây.

Trong nháy mắt kết thúc thời gian đếm ngược, vách ngăn vô hình bên ngoài vạch xuất phát cũng theo đó biến mất. Hầu như đồng thời, tất cả mọi người lập tức xông ra ngoài, liều mạng lao về phía trước.

Tám trăm mét nói dài không dài, nói ngắn cũng chẳng ngắn, vốn thuộc hạng mục chạy cự ly trung bình trong thi đấu điền kinh.

Thể năng của con người bình thường khó có thể chịu đựng được việc bùng nổ tốc độ trên toàn bộ đường chạy tám trăm mét, cần khống chế tiết tấu và có chiến thuật nhất định.

Nhưng bây giờ trong số nhân loại có rất nhiều người thí luyện được cường hóa cơ thể. Với những người thí luyện này, tiết tấu và bố trí chiến thuật không quan trọng đến vậy.

Người thí luyện có thể năng đủ mạnh thậm có thể tiến hành bứt tốc trong cả quá trình như người thường chạy một trăm mét.

Lý Tu chắc chắn không đạt tới được trình độ đó, chỉ có thể khống chế tiết tấu và nhịp thở của mình, chạy ở phần cuối đội hình, chờ cơ hội thích hợp bứt lên trước.

Những nhân viên quản lý hầu như đều ở trong hàng ngũ dẫn đầu, A Phỉ và một số người khác có tố chất cơ thể khá mạnh nằm ở top giữa.

Lý Tu lại đứng ở top cuối. Trong đội ngũ này có tổng cộng hơn bốn mươi người, đều là tố chất thân thể yếu ớt, không mạnh hơn người bình thường nhiều lắm, thậm chí còn chẳng bằng người bình thường.

Một thanh niên gầy còm tầm thường chạy ở cuối cùng, chưa chạy được bao xa đã căng thẳng ngã nhào xuống đất.