Khoa Kỹ Luyện Khí Sư (Dịch)

Chương 20. Cầm thú áo xanh, chịu chết đi

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Khương Dự lớn tiếng mắng, thể hiện sự oán giận của quần chúng nhân dân, hắn cách rất xa đám Công tử áo xanh có đến 500 mét, cũng không sợ bị phát hiện.

Nhưng trong lòng hắn lại hiện lên mâu thuẫn, cứu hay không cứu?

Nếu như cứu, mình có thể cứu Thiếu nữ tóc lam kia sao?

Vừa nhớ tới người trung niên cùng Lão giả áo vải giao thủ, Khương Dự liền sợ hãi một trận, người trung niên kia tốc độ cực nhanh, tốc độ muốn vượt qua xe hơi rồi, một quyền đánh ra, cứ như một đạp của chân voi xuống đất.

Thân thể của mình nhỏ bé, nhận một quyền đó, còn không tan xương nát thịt?

Người này nếu ở trên Trái đất chính là tồn tại cấp bậc “Siêu nhân”, “Súng Nguyên tử” có thể giết chết hắn sao?

Vạn nhất không đối phó được, mình sẽ bị phát hiện, không cẩn thận mạng nhỏ của mình cũng đi tong.

Mình cùng Thiếu nữ tóc lam chỉ gặp vài lần coi như có duyên, nhưng người ta còn chẳng biết mình là ai nữa kìa.

Chuyện anh hùng cứu mỹ nhân, vừa nói đến là nhiệt huyết sôi trào, Khương Dự đã từng nằm mơ đến chảy nước miếng làm không biết bao nhiêu lần, nhưng sự thật ngay trước mắt, chẳng dễ dàng như vậy.

Trong lòng hắn dãy dụa không thôi…

“Đừng nghĩ lung tung, nơi này là Thiên Chú thành, nói không chừng có một Công tử áo trắng ngay lập tức từ trên trời xuống, anh hùng cứu mỹ nhân, hoàn thành một giai thoại tuyệt mỹ, ngươi chỉ cần trở về tiệm luyện khí làm việc vặt cho tốt là được rồi.

Khương Dự vỗ ngực một cái, thở ra một hơi, không ngừng dùng ngôn ngữ an ủi mình.

“Mình là một thanh niên yêu hòa bình không thích hợp làm loại chuyện đánh giết này”.

Nhưng ánh mắt tuyệt vọng của Thiếu nữ tóc lam ở trong đầu hắn không thể quên được.

Chợt, hắn cho mình một cái tát.

Mình thật sự sợ Súng Nguyên tử không đối phó được bọn hắn sao?

Quang ảnh tráo là Khoa học kỹ thuật cấp một thần kỳ như thế, ít nhất có thể ngăn bọn một kích, Khoa học kỹ thuật cấp hai uy lực có thể nào thấp được.

Nhưng Khương Dự lại sợ xảy ra ngoài ý muốn, sợ khó giữ được cái mạng nhỏ này, thậm chí sợ giết người, hắn là chưa từng giết người đấy.

Nhưng hắn cũng biết rõ, nơi này không phải là ở Trái đất, có một số việc hắn cuối cùng cũng phải đối mặt, trốn cũng không thoát.

Hai tay hắn vỗ vỗ khuôn mặt cứng ngắc.

Tỉnh táo lại, không cần phải sợ

Khương Dự, ngươi ngay cả khó khăn nho nhỏ cũng không giải quyết được, sau này làm sao mà lái xe máy cua hết mỹ nữ trong thiên hạ chứ.

Nhìn sắc mặt đầy dâm ý của Công tử áo xanh kia, nội tâm Khương Dự đã ra quyết định

“Liều mạng”

Hắn ngẩng đầu nhìn bốn phía, một cây đại thụ cao chừng hai mươi mét xuất hiện trong mắt hắn.

Khương Dự mắt liền sáng lên

“Chính là mày rồi”

Cây đại thụ này cành cây rất nhiều, Khương Dự liền xuất ra tất cả sức lực cuối cùng cũng bò lên được đỉnh.

Nhưng hắn không dám nhìn xuống, chân có chút run rẩy, chỉ sợ rớt xuống vì choáng váng.

Hướng xa xa nhìn tới, Khương Dự miễn cưỡng thấy thân ảnh Công tử áo xanh cùng Thiếu nữ tóc lam

“Cầm thú áo xanh, chịu chết đi” hai chân Khương Dự cùng một cánh tay ôm lấy thân cây, một tay khác lấy ra “Súng chuyên tử” nhắm tới.

Trên màn hình bên cạnh của "Súng Nguyên tử", Công tử áo xanh cùng Thiếu nữ tóc lam xuất hiện

Ta kháo, làm sao lại ở cùng một chỗ, Khương Dự trong lòng khẩn trương.

Thì ra, từ góc nhìn của hắn, Công tử áo xanh cùng Thiếu nữ tóc lam trọng điệp chung với nhau.

Nếu "Súng Nguyên tử" bắn qua được, còn không đem hai người xuyên thủng sao.

Nên làm gì bây giờ?

Mỹ nữ, ngươi nên hoạt động thân thể một chút ah, hay thân ngươi lệch ra ngoài một chút là được.

Trong lòng Khương Dự gấp đến độ không có biện pháp nào, muốn đổi một cái cây khác sợ không kịp rồi.

….……….

Thiếu nữ tóc lam chau mày, đau đớn vì đầu gỗi bị đam thủng đang xâm nhập đầu óc nàng, châm màu đen có dính độc để toàn thân nàng có chút chết lặng, linh lực vận chuyển khó khăn,

Nàng đang nằm trên cỏ, hai mắt đẫm lệ, trong tuyệt vọng có một tia không cam lòng.

Công tử áo xanh ngồi xổm trước người nàng, mặt đầy phấn khởi nhìn mái tóc lam cùng khuôn mặt trắng nõn của nàng.

Nếu là người khác, có lẽ sẽ trước tiên dụ dỗ Thiếu nữ tóc lam nói ra tin tức sau đó sẽ tận hưởng, nhưng hắn lại đi một con đường riêng, muốn hưởng thụ trước để chinh phục nữ nhân này, sau đó hắn có biện pháp ép hỏi riêng.

Khi hắn nhìn thấy đầu gối của Thiếu nữ tóc lam bị xuyên thủng, máu đen đang chảy ra ướt cả bắp chân, hắn nhíu nhíu mày lại.

Điều này làm mất cảnh đẹp ah.

Công tử áo xanh đột nhiên tròng mắt híp lại, dường như nghĩ tới điều gì, thần sắc trở nên có chút kích động.

Tay hắn chạm đến châm đen nơi đầu gối của Thiếu nữ tóc lam, lấy tay cầm cây châm, đột ngột rút ra một nửa, rồi dừng lại.

Thiếu nữ tóc lam kêu lên một tiếng đau đớn, sau đó lại cắn răng nhịn xuống không có hét lên

Công tử áo xanh cười tà một tiếng, lại dùng sức đem cây châm đẩy mạnh vào, lại lay động cây châm làm xương kêu lên răng rắc, máu đen tràn ra.

Lần này, Thiếu nữ tóc lam nhịn không được nữa, phát ra một tiếng kêu đau thảm thiết.

Công tử áo xanh trên mặt lộ ra vẻ tàn nhẫn hào hứng, không ngừng đem cây châm rút ra cắm vào, lại còn xoay ngang xoay dọc đụng chạm xương cốt, khi nghe được tiếng kêu thảm thiết của Thiếu nữ tóc lam, nội tâm thấy sảng khoái vô cùng.

Đây cúng là khoái cảm mãnh liệt khi chinh phục một nữ nhân.

“Cảm thấy thế nào? Đây chỉ là tráng miệng, sau đây mới là bữa ăn chính”

“Nếu như nàng có thể hầu hạ bản công tử cho tốt, không chừng sau này có thể chịu ít đau đớn hơn đó.”

Công tử áo xanh nắm lấy cằm của Thiếu nữ tóc lam liếm liếm môi của mình nói.

Khương Dự ở trên ngọn cây phía xa nổi lên giận dữ, làm sao bây giờ?

Hay là bắn trước một phát để hấp dẫn bọn họ để bọn họ tách ra.

Làm như thế đi. Khương Dự đang định bắn ra "Súng Nguyên tử"

Nơi xa Thiếu nữ tóc lam ánh mắt tuyệt vọng chợt biến đổi, hiện ra một sự sắc bén cùng điên cuồng.

“Keng” nàng rút chủy thủ từ bên hông ra, một đạo ánh sáng trắng hiện lên, hướng Công tử áo xanh chém tới.

Công tử áo xanh giật mình, lập tức lộ vẻ trào phúng, chủy thủ đâm vào trên người hắn, áo xanh bỗng lóe lên ánh sáng, chặm mũi chủy thủ lại.

“Không chỉ có mình ngươi mới có bảo y” Công tử áo xanh cười nhạt nói.

Thiếu nữ tóc lam thần sắc ảm đạm, nàng tự biết mình hẳn phải chết, chỉ là nghĩ trước khi chết muốn cho địch nhân một phát cắn, nhưng cuối cùng cũng không thành công.

Sau đó hậu quả như thế nào nàng cũng nghĩ đến. Nhưng thế thì thế nào, so với những người thân mình chết đi, chút đau khổ này tính là cái gì.

“Tiểu nhân vô sỉ, ngươi một đời này chỉ có thể làm một Tiểu tư đê tiện”

Nàng cười lạnh nói, chủy thủ trong tay giơ lên trước tiên phá hư thân thể mình, sau đó sẽ tự sát.

Công tử áo xanh nghe vậy giận dữ.

Ở trên cây, đang định bắn ra "Súng Nguyên tử" để hấp dẫn chú ý, Khương Dự lập tức vui mừng, vì Thiếu nữ tóc lam phản kích lần cuối, hai người họ cuối cùng cũng tách ra.

Hắn đem "Súng Nguyên tử" nhắm ngay đầu Công tử áo xanh.

“Ta cho ngươi mặc bảo y chó má, không tin trên đầu ngươi còn có một cái”

Khương Dự oán hận không thôi, đồng thời nhẫn chốt bắn.

Mà theo một nhấn này, Khoa học kỹ thuật của văn minh ngoài hành tinh lần đầu tiên hiện ra ở trước người của La Hư đại lục

Ở đầu của "Súng Nguyên tử" ánh hào quang lúc trắng lúc xanh từ từ ngưng tụ, trong tay hắn tựa như cũng nặng thêm một chút.

Trong thời gian nửa giây, "Súng Nguyên tử" liền chuẩn bị xong, năng lượng khổng lồ dạng hạt từ từ truyền lại, hướng về lỗ nhỏ mấy milimet của đầu súng bắn ra.