Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

“Thị trường: Có thể tiến hành giao dịch cùng lãnh chúa khác, trước mắt có thể giao dịch tối đa ba món hàng.”

Bản vẽ thị trường cũng không yêu cầu nhiều tài nguyên để xây dựng, sau này có thể giao dịch cùng các lãnh chúa đã xây dựng thị trường khác.

Cất kỹ tất cả ban thưởng, Tông Thận đứng dậy, nhìn bảo rương đã rỗng tuếch.

“Hắc Thiết Bảo Rương”

“Nhấn vào có thể phân giải”

"Phân giải."

“Đạt được sắt x10”

Lại có thêm một ít tài nguyên.

"Trong nơi đóng quân này, còn có vật tư khác không?"

Tông Thận nghi vấn trong đầu.

(Ngươi quả thực là châu chấu qua đường, không có ta chỉ đạo thì ngươi cũng có thể đào sạch sẽ chỗ này.)

Lời nhắc nhở mà nghe như khen đểu này khiến Tông Thận trợn trắng mắt.

"Được rồi, vậy đổi vấn đề khác."

"Nguồn nước để uống có ở chỗ nào, cách nơi đóng quân càng gần càng tốt!"

(Đây không phải vấn đề khó, trên thực tế, ở phía bắc lãnh địa của ngươi, cách không đến ba dặm đường sẽ thấy một dòng suối nhỏ trong veo và an toàn. Cách bốn mươi bảy dặm ở phía tây nam có một hồ nước, nhưng có một gã xấu tính đang chiếm cứ chỗ đó. Từ nơi đóng quân này đi về phía nam năm mươi dặm có một đầm lầy không quá trong và cũng không quá an toàn)

Công lược nói một lần về các lựa chọn.

Tông Thận xem xét một lúc, cách lãnh địa không xa có một dòng suối nhỏ, xem ra trước tiên quay lại lãnh địa là tốt nhất.

"Gần nơi đóng quân này có bảo vật đáng giá hay vật tư trân quý nào không?"

(Dưới nơi đóng quân là một di chỉ Azshara rất lớn, trong đó có một số đồ vật rất thú vị, nhưng công trình này quá lớn, chờ ngươi có được nhiều nhân thủ thì mới có thể cân nhắc đi khai quật chỗ này)

(Cách mười ba dặm về phía tây nơi đóng quân có một khu rừng rậm nhỏ, trong đó có một Bạch Ngân bảo rương, có điều ở đó có mấy con hùng quái cường tráng ở đó)

(Đi ra nơi đóng quân rồi bước một trăm bước hướng về bên phải sau đó đào móc, ngươi sẽ đào ra một niềm vui nhỏ)

Trong thoáng chốc, công lương đưa ra ba đề nghị.

Đã có mô đun công lược chỉ dẫn, Tông Thận hận không thể lập tức đi khai quật, hoá thân thành tên đảo mỏ thực thụ.

Đào ở đâu??

Một đào một bao tải.

Ít nói lời cợt nhả.

Trong ba hạng mục này, lựa chọn duy nhất của Tông Thận chỉ là niềm vui nhỏ cách nơi đóng quân một trăm bước chân kia rồi.

Hai nơi khác đều không phải nơi Tông Thận có thể đơn thân độc mã giải quyết.

Sau đó, hắn dựa theo lời nhắc nhở, đi ra khỏi nơi đóng quân, bước về bên phải một trăm bước.

Dùng một cái quốc đào đất, không ngờ đào ra được một túi tiền.

Tông Thận nhặt túi tiền lên, tập trung nhìn vào.

“Túi tiền lữ hành”

“Tiền +430”

Tốt, quả nhiên là niềm vui nhỏ.

Lại nói, từ lúc lựa chọn xuất thân đến bây giờ, hắn cũng đã nhận được một ít tiền.

Nhưng tận lúc này, hắn vẫn chưa biết số tiền này được sử dụng ở chỗ nào.

Chắc là khi tiếp xúc với các thế lực dân bản địa ở đại lục này thì mới có thể sử dụng.

Thu số tiền này lại.

Tiền? Không chiếm dụng ô chứa đồ.

Có không gian chưa đựng riêng biệt.

Nhưng mà khi lấy là lại thấy từng đồng xu xuất hiện.

Tông Thận cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ trên cổ tay, đây là đồ vật duy nhất hắn mang theo khi xuất hành.

Bây giờ đã là hơn ba giờ chiều, nên nhanh chóng quay về, đời thu thập xong nguồn nước thì trời cũng tối đen.

Sau đó sẽ xây dựng một số kiến trúc trụ cột.

Đợi lang kỵ binh trở về, xem ngươi ra ngoài chuyến này có phát hiện được vật gì có giá trị không.

Ngày mai, có mười một nông phu đồng thời thu thập rồi.

Tông Thận cưỡi ngựa lữ hành già, quay về phía lãnh địa, đồng thời suy nghĩ kế hoạch cùng an bài.

Ngày đầu tiên xuất hành coi như đã hoàn thành viên mãn.

Không chỉ có được thức ăn nước uống, còn có được hai vị binh sĩ mạnh mẽ cùng tám tên nông phu.

Nhân khẩu gia tăng, tiểu viện lãnh chúa rộng 230 mét vuông có vẻ giật gấu vá vai, nghèo tới mồng tơi rồi.

Xem ra, ngày mai hoặc hôm tới cần phải khuyếch trương phạm vi lãnh địa.

Thực lực hiện tại của hắn có thể ứng đối ngẫu nhiên mười mục tiêu có địch ý trong phạm vi 5 km quanh đây.

Một tay Tông Thận kéo dây cương, một tay chống cằm mình.

Để con ngựa từ từ phi về phía lãnh địa.

Bắt đầu tĩnh tâm lại, suy nghĩ một chút về kế hoạch tương lai.

Việc mở rộng phạm vi lãnh địa vô cùng cấp bách.

Có Colby và Luna trấn giữ, chắc hẳn muốn đối phó mười kẻ địch mục tiêu trong phạm vi năm kilomet cũng không thành vấn đề.

Trừ khi hắn xui xẻo, lúc mở rộng thì trùng hợp có quái vật hùng mạnh gì đó đi ngang.

Sau đó bị nhiệm vụ mở rộng lãnh địa thu hút đến phá hủy.

Thiết nghĩ chắc sẽ không xui xẻo đến vậy đâu nhỉ…

Về vấn đề khác.

Trong thời gian ngắn, quan trọng là tập trung vào xây dựng.

Ngoài ra, tuyệt đối không thể dừng việc ra ngoài dò tìm báu vật thường ngày.

Dò tìm báu vật có lợi lớn hơn nhiều so với việc chỉ thu thập và giữ.

Trong quá trình dò tìm báu vật còn có thể công giết một vài dã quái, thăng cấp cấp bậc.

Trong lúc suy nghĩ, thời gian trôi như bay.

Sau hơn hai mươi phút, Tông Thận đã đuổi kịp nhóm nông phu đang đi theo Luna.

Dựa vào tốc độ cuốc bộ bôn ba của bọn họ, chí ít còn một tiếng nữa mới có thể đến lãnh địa.

“Luna, giao bọn họ cho ngươi, ta đi trước đây.”

Tông Thận thúc ngựa lao nhanh, đia ngang bọn họ còn vẫy tay chào hỏi Luna.

Luna cũng mỉm cười hỏi thăm.

Là binh sĩ được Tông Thận triệu hồi ra, nàng cũng có suy nghĩ của mình, cũng có lòng trung thành cơ bản với Tông Thận.

“Các vị, chúng ta tăng tốc đi!”

Luna khẽ hô lên.

Vẫy tay chỉ về phía tiểu viện lãnh chúa đã có thể thấy lờ mờ.

Đồng thời nhìn Tông Thận đi.

Nhờ quất roi thúc ngựa, Tông Thận về lãnh địa rất nhanh.