Nhân Đạo Đại Thánh (Bản dịch)

Chương 14. Luyện Tinh Hóa Khí! Đổ Đầy Linh Lực!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nói một cách đơn giản, cần phải có Linh khiếu tràn đầy linh lực mới có thể thực hiện bước tiếp theo.

Đặt ở trên người Lục Diệp, chuyện hắn cần phải làm trước mắt chính là khiến bản thân nỗ lực không ngừng tu hành, tích cóp từng tí một làm lớn mạnh linh lực bên trong Nguyên Linh khiếu.

Chờ đến một ngày, khi linh lực trong Nguyên Linh khiếu đạt tới mức tràn đầy, tới lúc đó, hắn có thể mở ra Linh khiếu tiếp theo, đồng thời, đó cũng là lúc hắn có thể sử dụng quyển Kim Thiền Tiêu Dao quyết kia.

Có mấy loại biện pháp làm lớn mạnh linh lực.

Thường thấy nhất chính là phục dụng loại Linh đan tu hành. Linh đan sẽ hóa thành linh lực, nhập vào bên trong Linh khiếu.

Loại thứ hai chính là phun ra nuốt vào linh khí. Ở bất kỳ nơi nào cũng có linh khí tồn tại, vấn đề chỉ là nhiều hay ít mà thôi.

Sau khi tu sĩ mở ra Linh khiếu, bọn họ mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của linh khí. Và thông qua quá trình phun ra nuốt vào có thể luyện hóa những linh khí này vào trong cơ thể, làm lớn mạnh tu vi bản thân.

Loại thứ ba là mượn nhờ linh thạch, nhưng Lục Diệp chỉ nghe qua thứ này chứ chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy.

Còn có một loại cuối cùng, chính là luyện tinh hóa khí.

Trước tiên cần phải làm lớn mạnh lực lượng khí huyết của bản thân, sau đó lại luyện hóa lực lượng khí huyết thành linh lực.

Đồng dạng có thể đạt tới mục đích tu hành.

Các loại phương pháp trên đều có ưu khuyết, không dễ quơ đũa cả nắm.

Mặc dù trước kia Lục Diệp chưa từng bước vào hàng ngũ tu sĩ, nhưng hắn lại thường xuyên nghe nhóm quáng nô khác nói đến chuyện tu hành.

Mọi người đều ôm một loại tâm tình hướng tới khi đàm luận những thứ này, chờ mong một ngày kia có thể bay lên đầu cành, gà đen biến thành Phượng hoàng.

Qua đó, cũng coi như Lục Diệp mưa dầm thấm đất, đã hiểu được một chút tri thức cơ bản.

Trước mắt, Lục Diệp không cần đến loại phương pháp thứ nhất, hắn không có Linh đan để tu hành, mặc dù có thể xác định được trong túi trữ vật của Dương quản sự nhất định là có, thế nhưng nhiều bình bình lọ lọ như vậy, hắn hoàn toàn không thể phân biệt được loại nào với loại nào, càng không dám tùy tiện nếm thử.

Lục Diệp cũng từng thử nghiệm loại thứ hai nhưng không biết nguyên nhân do tới gần Nguyên Từ Lực Trường hay vì lí do nào khác, chỉ biết rằng hắn không thể cảm nhận được sự tồn tại của linh khí.

Hiển nhiên cũng không thể phun ra nuốt vào.

Chuyện duy nhất hắn có thể làm, chính là luyện tinh hóa khí.

Phục dụng Khí Huyết đan có thể làm lớn mạnh lực lượng khí huyết, lại thúc giục linh lực bên trong Linh khiếu luyện hóa khí huyết, sẽ có thêm càng nhiều linh lực.

Nhờ vào di vật của Dương quản sự, trước mắt đây là phương thức tu hành duy nhất mà Lục Diệp có thể dùng đến.

Trước đó hắn đã từng kiểm kê qua, tổng cộng có 253 viên Khí Huyết đan, số lượng cũng không quá ít.

Vốn dĩ Lục Diệp cho rằng nhiều Khí Huyết đan như vậy hoàn toàn đủ cho bản thân mình sử dụng, nhưng khi thật sự tiến hành tu hành, hắn mới phát hiện, chỉ sợ những Khí Huyết đan này sẽ không kiên trì được bao lâu.

Lần tu hành thứ nhất, hắn chỉ luyện hóa dược hiệu của hai hạt Khí Huyết đan. Do trước kia chưa từng làm việc này nên hắn lục lọi rất lâu mới có thể lần mò ra phương pháp luyện tinh hóa khí.

Đợi đến lần thứ hai, hắn đã có thể luyện hóa bốn hạt Khí Huyết đan, có chút hương vị quen tay hay việc.

Lần thứ ba sáu hạt. . .

Lần thứ tư mười hạt. . .

Càng tu hành lâu dài, hắn phát hiện tốc độ tiêu hao Khí Huyết đan càng nhanh. Cũng bởi vì linh lực bên trong Linh khiếu của hắn đều đang gia tăng mỗi ngày.

Linh lực càng nhiều dẫn đến hiệu suất luyện tinh hóa khí càng cao, đương nhiên tiêu hao Khí Huyết đan cũng càng lớn.

Qua đây, Lục Diệp đã hiểu rõ một chuyện, quả nhiên Khí Huyết đan này không phải thứ gì tốt, bằng không một tu sĩ mới khai khiếu thành công như hắn, cũng sẽ không tiêu hao nhiều một cách khó hiểu như vậy.

Cách tu hành chân chính của tu sĩ chính là dùng một chút Linh đan chuyên môn dành cho việc tu hành, chỉ tiếc rằng hắn không biết quá nhiều loại đan dược cho nên không dám tùy ý đi nếm thử.

Trong hầm mỏ lờ mờ không ánh sáng, Lục Diệp cũng không biết đã trôi qua bao lâu thời gian. Chỉ biết khi hắn tiêu hao sạch sẽ tất cả Khí Huyết đan, hắn đã biết bản thân mình cần phải ra ngoài rồi.

Hắn rời đi cũng không phải vì hết tài nguyên tu hành, mà chủ yếu là đã không còn thức ăn nữa.

Sau khi bắt đầu luyện tinh hóa khí, khẩu vị của hắn cũng trở nên lớn hơn.

Tuy Dương quản sự mang theo không ít đồ ăn, nếu tiết kiệm một chút, hoàn toàn có thể dùng được trong hai tháng. Dù sao gã cũng dự định sẽ chỗ này một thời gian rất lâu, sao có thể không chuẩn bị đầy đủ?