Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Trước giờ ấn tượng về Yển Sư của Lục Diệp vẫn bị giới hạn bởi chiếc xe hai ngựa kéo kia, hắn cảm thấy đa phần những đồ vật do nhóm Yển Sư chế tạo ra đều chỉ mang đến tác dụng phụ trợ.

Thế nhưng sau khi hắn kề vai chiến đấu cùng Lỗ Ngọc Sơn mới phát hiện, lý giải về Yển Sư của hắn có chênh lệch khá nhiều, tạo vật do bọn họ làm nên có thể giết địch, hơn nữa uy lực còn cực kỳ lớn.

Lỗ Ngọc Sơn có một loại linh khí, làm để thay thế cho Lôi Long pháo. Phương thức công kích của món đồ chơi kia rất đơn giản, sau khi nó hấp thu linh thạch linh lực, bắt đầu áp súc tụ tập, rồi xung kích ra ngoài!

Lục Diệp đã tận mắt nhìn thấy một vị Binh tu thất tầng cảnh trúng một đạo Lôi Long pháo, nửa cái lồng ngực mất tiêu, công kích hung bạo như thế, kể cả Ngự Thủ linh văn của hắn cũng không đỡ nổi.

Nhưng mà hung tàn thì hung tàn, thi triển thứ kia cũng có rất nhiều khuyết điểm. Ví dụ như thời gian áp súc quá dài, rất dễ bị người tránh đi.

Cho nên ở thời điểm đại chiến, Lỗ Ngọc Sơn kia không xuất thủ thì thôi, vừa ra tay liền kinh thiên động địa.

Đồng thời Lôi Long pháo cũng tiêu hao rất lớn, một pháo đánh ra, tiêu hao đến bốn khối linh thạch.

Đúng là cơ quan tạo vật của Yển Sư cực kì kỳ diệu nhưng bọn họ lại ỷ vào qúa nhiều ngoại lực, cho nên rất hiếm thấy Yển Sư đạt tới tu sĩ cao cấp, nhưng chuyện này lại không có nghĩa là Yển Sư không có tiền đồ.

Yển Sư với thiên tư xuất sắc vẫn có thể tu hành đến cảnh giới cao thâm.

Các chủ của Thiên Cơ các chính là một vị Thần Hải cảnh, chỉ là số lượng đệ tử bên trong môn phái quá ít, cho nên phẩm cấp tông môn chỉ có bát phẩm mà thôi.

Giờ phút này, con nhện mà Lỗ Ngọc Sơn đang sửa chữa là một loại cơ quan tạo vật, nó không có lực sát thương, chỉ dùng để thám thính tình hình.

Tình huống đảo nhỏ bên kia, cũng do gã dùng loại cơ quan nhện trinh thám này dò xét được.

Lục Diệp chữa thương xong, lại tiện tay cầm lấy một cái cơ quan nhện điều tra, Lỗ Ngọc Sơn giương mắt nhìn hắn một cái, rồi mỉm cười: "Nhất Diệp sư đệ cảm thấy hứng thú với nó ư?"

"Trước kia ta chưa từng nhìn thấy."

"Yển Sư là môn phái nhỏ, nhân số không nhiều, sư đệ chưa thấy qua cũng rất bình thường."

"Trên tay sư huynh có nhiều loại tạo vật này không?"

"Có mười mấy con." Lỗ Ngọc Sơn cởi mở nói: "Nếu sư đệ muốn, cứ cầm chơi đi."

Lục Diệp liền cầm một con, đi về phía Hoa Từ bên kia.

Hoa Từ cảnh giác nhìn con nhện trong tay hắn, lông tơ toàn thân đều dựng lên, nhưng bên ngoài lại tỏ vẻ thản nhiên không để ý tới: "Ngươi định làm cái gì?"

"Ngươi xem cái này một chút đi." Lục Diệp ném con nhện cho nàng, ai biết đâu Hoa Từ lại không dám tiếp, khiến con nhện trực tiếp rơi vào ngực nàng.

Hoa Từ cúi đầu nhìn nó, hồi lâu vẫn không nhúc nhích, nhưng sắc mặt lại lấy tốc độ mắt thường thấy được, nhanh chóng trở nên trắng bệch, thân thể cũng bắt đầu run nhè nhẹ.

"Ngươi sợ ư?" Lục Diệp nhặt con nhện lên, kinh ngạc nhìn nàng một cái.

"Không sợ." Giọng nói của Hoa Từ hơi thay đổi.

Lục Diệp gật gật đầu: "Lỗ sư huynh bên kia có mười mấy thứ đồ chơi này, ta đang nghĩ, nếu như ngươi có thể trồng nấm lên người chúng, sau đó để Lỗ sư huynh đưa thứ này đến chỗ đối phương, chờ lúc có cơ hội thích hợp. . ." Hắn nắm chặt một nắm đấm rồi đưa tới trước mặt Hoa Từ, mở ra: "Oanh!"

Địch nhân đã không dám tới, vậy chúng ta đưa nấm qua, chỉ cần hiệu quả là được. Nếu như biện pháp này khả thi, thì chiến đấu sau này, bọn họ sẽ không chỉ áp dụng mỗi phương án dụ địch xâm nhập nữa, ngược lại còn có thể chủ động xuất kích.

Đương nhiên điều kiện tiên quyết là Lỗ Ngọc Sơn bên kia có đủ cơ quan tạo vật.

"Được không?"

Nhóm Trấn thủ sứ bên kia đang thương nghị xem nên làm thế nào mới giết được người của Vạn Ma Lĩnh, vừa nghe vậy lập tức nhao nhao ném ánh mắt tới, ngay cả Lỗ Ngọc Sơn cũng dừng công việc sửa chữa, im lặng chờ đợi.

Hoa Từ hít sâu một hơi, đưa tay tiếp nhận con nhện trong tay Lục Diệp, bình tĩnh nói: "Để ta thử xem sao!"

Đầu ngón tay nàng chạm đến tay Lục Diệp, Lục Diệp cảm giác làn da của nàng thật lạnh thật lạnh. . .

Một lát sau, Hoa Từ nói: "Có thể trồng nấm, nhưng không biết Lỗ sư huynh còn có thể điều khiển vật này hay không?"

Vừa dứt lời, Lỗ Ngọc Sơn liền thúc giục linh lực, tâm niệm vừa động, con nhện trên tay Hoa Từ đã hoạt động, móng vuốt đầy lông xù nhẹ lướt qua lòng bàn tay nàng.

Ba. . . Một tiếng, con nhện đập vào mặt Lục Diệp, Lục Diệp bị bào tử phấn nổ tung đập vào mặt biến thành cả mặt đầy bụi, mà con nhện tinh xảo kia cũng vì cú đập này đã chia năm xẻ bảy.

Đám người xung quanh trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này.

Hoa Từ nở nụ cười cứng ngắc: "Ta trượt tay. . ."

Lục Diệp lau mặt một cái, hướng khuôn mặt không cảm xúc nhìn nàng.

Chỉ có Lỗ Ngọc Sơn duỗi ra tay run rẩy, đau lòng nói: "Bát Trảo của ta!"

Dù xảy ra một chút lộn xộn, nhưng qua đó cũng xác định được kế hoạch này hoàn toàn có thể thực hiện rồi!

Mấy người lập tức bắt tay vào hành động, Lỗ Ngọc Sơn bên này còn có một vị sư muội, hai người đều có rất nhiều cơ quan tạo vật nhỏ bé tinh xảo, Hoa Từ lại gieo nấm lên lần lượt từng tạo vật kia, chờ sau khi xong việc, cả người đều hư thoát.

Trận chiến đã bắt đầu, hơn 20 người của phe ta đang hướng về bên đó. Thể tu dẫn đầu, tiếp đó là Binh tu, Pháp tu và Quỷ tu ở phía sau, Hoa Từ ở vị trí sau cùng, có hai tu sĩ theo sát nàng như hình với bóng, có thể thay nàng chặn lại bất kì công kích nào.

Uy thế của thuật pháp và ngự khí bắt đầu lộ ra, song phương cách nhau một khoảng bắt đầu giao phong, linh lực khuấy động, đánh nhau khí thế ngất trời.

Lục Diệp và Lỗ Ngọc Sơn đứng trên đỉnh cao của hòn đảo chỉ huy, không trực tiếp tham gia vào trận chiến, cả hai còn có nhiệm vụ quan trọng hơn. Lúc này, Lỗ Ngọc Sơn đang ngồi xếp bằng trước mặt Lục Diệp, linh lực dâng trào, tạo ra vô số con nhện rồi điều khiển chúng một cách thần không biết quỷ không hay lẻn vào Kỳ Đảo của đối phương.