Nhân Đạo Đại Thánh (Bản dịch)

Chương 489. Vì Sao Tiên Nguyên Vệ Không Bắt Ngươi?

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Ba người liên thủ, Lục Diệp lập tức lui về phía sau, dù có Y Y ở bên trợ giúp, đối phó với bọn họ cũng có chút khó khăn, từng đạo Ngự Thủ linh văn không ngừng nhấp nháy hiện lên trên người hắn, nhằm ngăn cản công kích liên thủ của ba nữ nhân kia.

"Đi!" Sơ Tình khẽ quát, tuy lúc này các nàng lấy ba đánh hai đang chiếm thế thượng phong, nhưng nàng cũng nhìn ra, muốn giết Lục Diệp còn phải phí một chút sức lực. Trong khi điều các nàng phải làm ngay bây giờ vốn không phải giết Lục Diệp, mà là nhanh chóng tìm một chỗ trốn đi.

Tiên Nguyên thành sắp có những thay đổi lớn, không nên ở lại lâu.

Đây cũng là nguyên nhân vừa rồi nàng để cho môn hạ tu sĩ rút lui.

Xảo Vân quay người bỏ chạy, Nhược Yên cũng đánh tới hư chiêu, bức lui Lục Diệp, và cùng Sơ Tình bỏ trốn.

Lục Diệp đuổi theo phía sau các nàng không bỏ, trước khi rời đi, hắn còn không quên thu hồi hai đạo ngự khí của mình, bỏ vào trong túi trữ vật.

Một đuổi một chạy, bốn bóng người không ngừng nhấp nhô trên các phòng ốc.

Sơ Tình vừa chạy trốn vừa không nhịn được quay đầu nhìn lại, vẻ mặt dần dần trở nên sợ hãi, bởi vì mười mấy Tiên Nguyên vệ kia đang đuổi theo phía sau Lục Diệp. Có thể khẳng định rằng mười mấy Tiên Nguyên vệ này chính là nhóm vừa phục kích bọn họ, bởi vì trong đám người ấy còn có sự xuất hiện của linh thể béo kia.

Nhưng… không phải đám môn hạ tu sĩ phe nàng đã dụ dỗ nhóm Tiên Nguyên vệ này rời đi rồi sao? Vì sao bọn họ lại đuổi tới?

Sơ Tình có chút nghĩ mà không ra.

Nàng đang có dự định sẽ dừng lại, đánh một trận tử chiến với Lục Diệp nếu hắn dám tiếp tục đuổi theo, nhưng tới hiện tại, chỉ có thể dập tắt suy nghĩ này.

Nếu ngay bây giờ, mấy người các nàng phát sinh mâu thuẫn cùng Lục Diệp, ai cũng sẽ không có quả ngọt để ăn.

Nhưng nàng nhanh chóng nghĩ đến tình huống khác, có Lục Nhất Diệp cản ở phía sau, dù nhóm Tiên Nguyên vệ có đuổi kịp, bọn họ cũng sẽ xử lý Lục Nhất Diệp trước.

Nói cách khác, có gia hỏa này cản trở, ba người các nàng sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Không thể nghi ngờ rằng, tốc độ của mấy Tiên Nguyên vệ cấp đội trưởng và Lưu Tam Bảo nhanh hơn đám Tiên Nguyên vệ bình thường. Trong chốc lát, chỉ thấy Lưu Tam Bảo giơ tay lên, ba đạo linh quang lướt qua Lục Diệp đánh thẳng về phía Sơ Tình, mà không chỉ một mình gã ra tay, một ít tiểu đội trưởng Tiên Nguyên Vệ khác cũng đồng loạt ra tay, mấy đạo Phược Linh Tỏa lập lòe linh quang theo sát ngay sau đó, cùng đánh tới.

"Tình sư tỷ, cẩn thận!" Nhược Yên thấp giọng hô, trực tiếp vung thanh trường đao trong tay lên, đỡ lấy công kích của Lưu Tam Bảo.

Xảo Vân đang mải miết chạy trốn cũng lắc mình chắn ở phía sau Sơ Tình, đấm một quyền tới, khí huyết tràn trề gần như đã ngưng tụ thành vật thật, đánh tan mấy đạo Phược Linh Tỏa vừa đánh úp tới kia.

Tuy nhiên, Xảo Vân bị tình huống này trì hoãn một lúc, khiến cho càng nhiều Phược Linh Tỏa ập đến chỗ nàng, nàng chỉ có thể liên tục vung nắm đấm ngăn cản chúng.

Lục Diệp vội vàng chèn ép tới.

“Đi mau!” Xảo Vân rống giận, quay người nghênh đón Lục Diệp. Nàng biết bản thân trốn không thoát.

Con ngươi trong mắt Sơ Tình và Nhược Ngôn thoáng run lên, cố gắng kiềm chế ý muốn quay lại trợ giúp, thân hình nhảy vọt lên, nhanh chóng đi xa, cũng không phải các nàng nguyện ý bỏ rơi đồng bạn, mà nếu bọn họ không rời đi, thì ngay cả hai người bọn họ cũng không thể đi được nữa.

Cũng may, bọn họ đối kháng cùng Tiên Nguyên Vệ, chỉ cần không phản kháng kịch liệt, bình thường sẽ không mất mạng, chỉ bị giải vào địa lao của Tiên Nguyên thành, lấy cường độ thân thể Xảo Vân, hẳn là sẽ chống đỡ được đến lúc rời đi.

Về phần Lục Nhất Diệp, rất có khả năng, hắn cũng không trốn thoát.

Nhưng hắn không phải thể tu, hiển nhiên khi bị đưa vào đại lao, kết cục của hắn sẽ chẳng tốt đẹp gì.

Lục Diệp thấy Sơ Tình và Nhược Yên đã đi xa, lại quyết định tiếp tục đuổi theo, nhưng đúng lúc này, cơ thể vốn to mọng của Xảo Vân lại phồng lên, giống như một núi thịt. Nàng không chút do dự lao về phía hắn.

Với uy lực như vậy, nếu Lục Diệp bị đánh trúng, bất kể hắn huy động Ngự Thủ cũng vô dụng.

Nhưng hắn không hề né tránh, ngược lại giơ đao chém vào núi thịt kia, lưỡi đao vừa chém trúng Xảo Vân, lập tức được gia trì Trọng Áp linh văn

Xảo Vân đau đớn, vội hét lên một tiếng, thân hình cúi thấp xuống, suýt nữa đã ngã khuỵu, còn Lục Diệp lại nương theo lực phản chấn do va chạm, để bay ngược về phía sau, đáp xuống cách đó mười trượng, cánh tay cầm đao đang run rẩy.

Xoát xoát xoát...

Đám Tiên Nguyên vệ xung quanh đều hạ mình xuống, vây chặt hai người bọn họ.

Xảo Vân mỉm cười nhìn Lục Diệp, đôi con ngươi bị thịt mỡ chồng chất đến gần như không thể nhìn thấy của nàng chứa đầy đắc ý: "Lần này ngươi không thể chạy thoát rồi!"

Lục Diệp vừa nhìn nàng với vẻ mặt kỳ quái vừa hoạt động cổ tay, không biết nữ nhân này đang đắc ý cái gì.

Xảo Vân hét lên: "Ta sẽ không chống cự, đừng giết ta!"

"Bắt nàng!" Một tiểu đội trưởng Tiên Nguyên vệ hét lên.

Một loạt Phược Linh Tỏa từ mọi hướng chụp xuống đầu Xảo Vân, trói chặt nàng lại.

Xảo Vân nhíu mày, bởi vì nàng cảm thấy có gì đó không đúng.

Tiên Nguyên vệ chỉ ra tay với nàng, nhưng lại không để ý tới Lục Nhất Diệp kia.

Không chỉ như vậy, Lục Nhất Diệp còn cầm đao, từng bước một đi về phía nàng, trong suốt quá trình, đám Tiên Nguyên Vệ xung quanh đều không đổi sắc mặt, giống như không nhìn thấy hắn.

Lục Diệp bước đến trước mặt nàng, rồi dừng lại, cánh tay hơi nâng Bàn Sơn Đao lên, nhắm mũi dao vào ngực Xảo Vân.

Hắn đã nhìn thấy rất nhiều người không sợ chết, nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người vội vàng muốn chết như thế.

Vẻ mặt Xảo Vân trở nên hoảng sợ: "Vì sao Tiên Nguyên vệ không bắt ngươi?"

Bàn Sơn Đao được Song Phong Duệ gia trì đâm thẳng ra ngoài.

Dù Xảo Vân đã dùng hết sức chống cự, một đao này vẫn đâm xuyên qua trái tim nàng.

Khi Xảo Vân sắp chết, dường như nàng chợt hiểu ra điều gì đó, ánh mắt nhìn Lục Diệp đầy vẻ khó tin: "Các ngươi ... là cùng một nhóm!"

Không lý nào Tiên Nguyên vệ chỉ đối phó mỗi mình nàng mà không đối phó Lục Diệp.

Hơn nữa, kế hoạch mai phục của Phong Hoa viện trước đó cũng bị Tiên Nguyên vệ phá hoại. Nếu không phải những Tiên Nguyên vệ kia đột nhiên xuất hiện, giờ phút này Lục Nhất Diệp đã sớm bị Sơ Tình xử lý sạch sẽ rồi.

Tổng hợp tất cả những điều trước đó lại, chỉ cần Xảo Vân không phải ngu ngốc, chắc chắn sẽ đoán ra chân tướng của vấn đề.