Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

 

Toàn thân Trần Mặc lập tức cứng đờ.

Câu chuyện này chắc không đến mức để thứ gì đó mở cửa ra giết người đấy chứ…

Trần Mặc  duỗi tay vặn một cái, cửa phòng quả nhiên đã được mở khóa, mùi mốc meo đập thẳng vào mặt. Trong phòng, chỗ nào cũng có gia cụ phủ đầy bụi bặm, đồ đạc ngổn ngang, còn có một chiếc đèn trùm đang đung đưa.

Bịch!

Một quyển sổ nhật ký bìa đỏ bất ngờ tự rơi xuống ngay trước mặt Trần Mặc.

Thật sự giống như, câu chuyện đã cố gắng sắp xếp mọi việc.

Trần Mặc đi qua, nhặt cuốn sổ nhật ký màu đỏ kia lên. Dựa vào ánh sáng nhàn nhạt từ màn hình di động, cẩn thận lật nó ra, bắt đầu đọc.

Trên bìa có mấy nét chữ rất đẹp, cho thấy cuốn nhật ký màu đỏ này thuộc về một nữ sinh viên tên là Hà Nhã Điềm.

Trần Mặc nhanh chóng đọc lướt qua, nửa đầu cuốn sổ đều kể về mấy việc lặt vặt hàng ngày. Điều duy nhất đáng chú ý chính là hình như cô gái tên Hà Nhã Điềm này đang rơi vào một mối tình cuồng nhiệt.

Trong nhật ký, người đàn ông kết giao với Hà Nhã Điềm tên gọi là Khương Nham.  Hình như đây cũng là một anh trai chạm tay vào là bỏng, kiểu nhân vật bên ngoài đẹp trai bên trong lại lắm tiền. Qua nhật ký, có thể nhìn ra được Hà Nhã Điềm đã đặt rất nhiều hy vọng vào mối tình này. Trong từng câu chữ luôn toát ra ảo tưởng của một cô gái trẻ ngây thơ hồn nhiên.

Chìm trong đống lời đường mật của gã đàn ông, Hà Nhã Điềm nhanh chóng dọn khỏi ký túc xá sinh viên để chuyển đến chung cư này, bắt đầu cuộc sống chung của hai người.

Theo thời gian trôi qua, phong cách của phần sau cuốn nhật ký đã dần dần trở nên u ám phiền muộn. Tuy Hà Nhã Điềm chỉ là một cô sinh viên không hiểu việc đời nhưng dựa vào trực giác của phụ nữ, cuối cùng vẫn phát hiện ra sự thật là đối phương đang bắt cá hai tay.

Chẳng qua, đối tượng mà người đàn ông bắt cá hai tay lại là một người phụ nữ cực kỳ có tiền có thế. Bên này là cô nữ sinh trong đầu toàn là những ảo tưởng ngây thơ, bên kia lại là tấm ván có thể thúc đẩy, trợ giúp mình trong sự nghiệp thì tất nhiên là cân tình yêu sẽ nghiêng về phía tiền tài cùng quyền thế. Hơn nữa, quan hệ của bọn họ đã thật sự tới mức bàn chuyện cưới hỏi luôn rồi.

Đối với người đàn ông đã dấu diếm sự thật, đáy lòng Hà Nhã Điềm tràn ngập đau khổ và oán hận. Dù cô đã đau khổ cầu xin nhưng trước cơ hội thăng chức nhanh như diều gặp gió, người đàn ông gần như không hề nể nang tình cũ một tí nào, dứt khoát đưa ra đề nghị chia tay.

Hà Nhã Điềm cảm thấy mình bị lừa gạt nên điên cuồng thổ lộ nỗi oán hận, phẫn nộ của mình vào trong cuốn nhật ký. Trang cuối cùng cô đã viết thế này:

[ Khương Nham, anh chính là một tên lừa đảo! Tôi đã chịu đủ sự lừa gạt và đùa bỡn từ anh rồi. Nếu anh đã muốn vứt bỏ, vậy thì tôi sẽ dứt khoát khiến anh trắng tay, thân bại danh liệt!

Tôi sẽ đem tất cả mọi chuyện của anh, kể cả mối quan hệ của chúng ra, công khai hết ra ngoài!

Chẳng qua, tôi vẫn tình nguyện cho anh thêm một cơ hội. Nếu anh còn muốn cứu vãn mọi chuyện, vậy thì tối nay phải tới gặp tôi. ]

Sau trang này, cuốn nhật ký đã trống rỗng. Cô nàng Hà Nhã Điềm này không còn để lại bất kỳ một câu một chữ nào nữa.

Khép sổ nhật ký lại, Trần Mặc không nhìn được mà có tí thổn thức.

Gã Khương Nham này từ đầu đến cuối đều là một thằng cha cặn bã, không trượt vào đâu được. Thế nhưng cho đến tận trang nhật ký cuối cùng, nữ sinh tên tên Hà Nhã Điềm vẫn không thể tự thoát ra được. Cô thống hận người đàn ông đã lừa gạt mình, nhưng vẫn gửi gắm hy vọng đối phương trở lại bên cạnh.

Thậm chí, không tiếc dùng đến cả phương pháp đe doạ.

Chẳng qua tại sao nhật ký lại bị gián đoạn ở đây?

Có lẽ cô đã nhận ra người đàn ông kia thật sự phản bội mình nên nản lòng thoái chí, từ bỏ việc ghi chép lại đoạn tình cảm lưu luyến này vào những trang nhật ký, quyết định bắt đầu cuộc sống mới.

Rõ ràng là lời giải thích này không thể khiến người ta tin phục được. Nếu so sánh, thật ra Trần Mặc có khuynh hướng tin là có lý do khác hơn.

Có lẽ nào là do đã bị đe doạ chăng? Gã đàn ông kia không có cách nào thoát khỏi sự đeo bám dây dưa của cô nên đã áp dụng thủ đoạn cực đoan nhất. Trong lần gặp mặt cuối, gã đã giết chết Hà Nhã Điềm, sau đó vứt xác không để lại dấu vết nào ư?

Nếu thế thì đã có sự liền mạch với phần mở đầu của câu chuyện này rồi: hành khách trong đêm mưa, vali hành lý, mục đích khi đến chỗ hoang vắng…

Nói vậy thì nữ quỷ đang lảng vảng bên ngoài chính là nữ sinh Hà Nhã Điềm đã bị giết hại. Oan hồn đòi mạng gì gì đó, hoàn toàn là chuyện có thể nói thông được.

Trong câu chuyện này, thực tế là ngay từ đầu Hà Nhã Điềm đã báo được thù rồi, nhưng oán niệm điên cuồng của cô lại không vì thế mà biến mất.