Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chu Gia Đống nhìn về phía Chu Hạo, dò hỏi.

“Cha, lần này điểm thi Ngữ văn của con được 108 điểm, Toán 113 điểm, tiếng Anh 110 điểm, tổng hợp 231 điểm, tổng điểm 562.” Chu Hạo trả lời.

Thân thể Chu Gia Đống hơi cứng lại.

“Thật sao? Tiểu Hạo?” Trong mắt Vương Lan lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

“Cha mẹ, hai người chờ một chút, con đi lấy bài thi.” Chu Hạo quay trở về phòng, cầm bốn bài thi đi ra ngoài, đưa cho Chu Gia Đống.

“Cuộc thi lần này con xếp thứ 19 trong lớp, xếp thứ 213 toàn trường.” Chu Hạo nói tiếp.

Chu Gia Đống lật từng bài thi ra xem, ánh mắt cũng lộ ra một tia rực rỡ. Nhưng ngay sau đó ông lại nhìn về phía Chu Hạo: “Thành tích trước nay của con không phải đều rất kém sao? Tại sao lần này lại tăng lên nhiều như vậy?”

Chu Gia Đống vẫn luôn biết thành tích của con trai mình.

“Cha, không phải trước đây con đã nói với cha là từ khi con lên cấp ba thì trí nhớ bắt đầu giảm sút sao? Nhưng mà hai tuần trước con đã đột nhiên phục hồi lại.” Chu Hạo nói.

Hắn không nói đến chuyện tinh thạch màu đỏ, hình vẽ trong đầu hắn cũng phải kết hợp với điểm sáng kỳ dị mới có tác dụng, cho dù hắn có giao cho Chu Gia Đống và Vương Lan thì cũng không có tác dụng gì.

“Tốt lắm.” Chu Gia Đống xem xong bài thi thì trả lại cho Chu Hạo, trên mặt cũng không giấu được niềm vui.

Sau khi Chu Nguyệt mất tích, Chu Gia Đống rất ít khi cười. Nhưng mà Chu Hạo cũng không hề thua kém, trước khi lên cấp ba thì thành tích vẫn luôn đứng đầu lớp, điều này cũng khiến Chu Gia Đống cảm thấy được an ủi phần nào. Tuy nhiên, sau khi lên cấp ba thì thành tích của Chu Hạo lập tức tụt dốc.

Ông cũng biết chuyện trí nhớ của Chu Hạo bị suy yếu, hơn nữa còn dẫn hắn tới bệnh viện kiểm tra, nhưng lại không phát hiện ra vấn đề gì.

“Lão Chu, Tiểu Hạo, đừng nói đến chuyện thành tích nữa, mau ăn cơm thôi, thức ăn nguội hết rồi.” Vương Lan nói, gương mặt tràn đầy nụ cười.

Bà vẫn luôn lo lắng thành tích của Chu Hạo không đủ để thi đỗ một trường đại học tốt, nhưng bây giờ trí nhớ của hắn đã phục hồi rồi. Điều này đối với bà mà nói chính là một tin tức tốt nhất trong suốt thời gian qua.

Ba người tiếp tục ăn cơm, Chu Gia Đống rõ ràng là vui vẻ hơn rất nhiều, còn uống thêm một chén rượu. Chu Hạo cơm nước xong xuôi thì lại quay về phòng học.

“Cha, mẹ, con nhất định sẽ không để hai người phải thất vọng.” Chu Hạo yên lặng nói.

Thời gian qua khiến cha mẹ thất vọng, trong lòng hắn cũng hết sức áy náy. Bây giờ Chu Hạo mới có thể thở phào nhẹ nhõm một chút, rốt cuộc hắn lại có thể tiếp tục để cha mẹ tự hào về mình.

Chu Hạo thu hồi lại tâm tình, hắn ngồi khoanh chân trên giường, bắt đầu thực hiện động tác trong đầu, tiến hành hấp thụ điểm sáng kỳ dị.

Sau hai tuần kiên trì, thực lực của hắn đã tăng lên rất nhiều. Chu Hạo cũng đã thử nghiệm rồi, bây giờ hắn có thế nâng một vậy năm mươi cân bằng một tay mà không hề cảm thấy khó khăn chút nào. Đây là một chuyện mà đến cả người trưởng thành cường tráng cũng khó mà làm được.

Sau gần một tiếng, cuối cùng Chu Hạo cũng dừng lại.

“Thực lực của mình lại tăng thêm rồi.” Chu Hạo cảm nhận trạng thái của bản thân một chút, sau đó mỉm cười. Tính đến hôm nay thì hắn đã hấp thu rất nhiều điểm sáng kỳ dị rồi.

“Không biết phải làm thế nào mới có thể nhìn thấy hình vẽ thứ hai nhỉ?” Chu Hạo nhìn chính hình vẽ mờ mịt trong đầu. Nếu như hắn đoán không nhầm thì những hình vẽ đó cũng có thể giúp hắn hấp thu điểm sáng kỳ dị, hơn nữa hiệu quả còn cao hơn hình vẽ thứ nhất.

Chu Hạo thậm chí còn suy nghĩ đến lúc cả mười hình vẽ đều hiện lên đầy đủ thì thân thể hắn sẽ mạnh mẽ tới mức nào.

“Cứ từ từ vậy.” Chu Hạo thu lại tâm tình, bắt đầu học tập.

Dựa theo lệ cũ, Chu Hạo làm một đề thi tổng hợp trước, sau đó lại bắt đầu làm một bài thi Toán học. Sau khi chữa đề xong xuôi, hắn bắt đầu ghi nhớ những kiến thức về Hóa học.

Chờ đến gần mười hai giờ, Chu Hạo mới đi ngủ.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong khoảng thời gian này, Chu Hạo đều học tập dựa theo kế hoạch của mình. Hắn học kiến thức Hóa học trong năm ngày, sau đó lại chuyển sang Vật lý.

Bài thi tổng hợp vô cùng phức tạp, thời gian làm bài cũng nhiều, điểm cũng cao.

Cho nên Chu Hạo đã ôn tập tổng hợp trước, như thế có thể tiết kiệm được nhiều thời gian để học những cái khác.

Đối với hắn mà nói, môn nào cũng là môn quan trọng, nên Chu Hạo ôn tập đều chứ không chỉ chú trọng vào một môn.

Thời gian ôn tập càng nhiều thì thành tích học tập của hắn càng cao. Bây giờ thành tích bài thi tổng hợp của hắn đã hơn 250 điểm rồi.

Thành tích những môn khác của hắn cũng tăng lên đáng kể, chỉ có môn Toán là không tăng nhiều lắm bởi vì kiến thức trong sách giáo khoa không nhiều. Nhưng nếu xét trong tổng điểm thì cũng đã cao lắm rồi.

Hắn chăm chú nghe giảng, ghi chép công thức, đồng thời thông qua bài thi để không ngừng thuần thục nắm giữ những công thức Toán học, nhằm nâng cao thành tích.

Thành tích môn Ngữ văn và tiếng Anh cũng tăng lên một chút, dù sao thì tăng được hai môn tổng hợp và Toán học đã kéo thành tích của hắn lên nhiều lắm rồi.

...

Ba tuần sau, trường cấp ba Nhất Trung và một số trường cấp ba khác ở thành phố Vu tiến hành kỳ thi thử đại học lần đầu tiên. Cuộc thi mô phỏng lại đề thi đại học của những năm trước, độ khó cũng tương đương.

Cuộc thi thử đầu tiên diễn ra rất thuận lợi, cuối tuần sẽ có kết quả.

Thứ bảy là ngày tự học, nhưng rất nhiều học sinh đã đến rất sớm để nhận kết quả.

“Ngữ văn 117 điểm, Toán học 125 điểm, tiếng Anh 114 điểm, tổng hợp 255 điểm. Tổng điểm 611.” Chu Hạo nhìn điểm số của mình, gương mặt lộ ra ý cười.

Bài thi lần này khá khó, hắn đạt 611 điểm đã vươn lên đứng thứ 5 trong lớp, xếp hạng 101 toàn trường.

Phải biết rằng top 100 của trường đều là những học bá, điểm số đủ để đăng ký vào những trường đại học trọng điểm. Chu Hạo chỉ còn kém một chút nữa là có thể lọt vào top này rồi, điều này có thể chứng tỏ tốc độ tiến bộ của hắn rất nhanh.

“Thần linh ơi, cho con xin chút tiên khí.” Triệu Nham cầm lấy bài thi của Chu Hạo, hít lấy hít để. Cậu ta học hành chẳng ra làm sao nhưng mà cũng ao ước có được một thành tích tốt.

“Chu Hạo, câu này làm thế nào thế?” Vương Mộng Mộng ngồi ở bàn trước, xoay người lại, làm bộ đáng thương nhìn Chu Hạo.

Chu Hạo cười, cũng nhiệt tình nói cho cô biết cách giải của mình.

Khi hắn giảng giải cho những bạn học khác thì cũng là một lần khắc sâu hơn kiến thức cho mình.

Trương Di yên lặng nhìn Chu Hạo, chỉ trong vài tuần ngắn ngủi mà Chu Hạo giống như thay da đổi thịt, không chỉ thành tích học tập tiến bộ một bước dài mà cả người cũng trông sáng sủa hơn, không còn suy nhược yếu ớt như trước đây nữa.

Nam sinh đã từng thích cô, từ một người bình thường dần dần tản ra ánh hào quang.

“Chu Hạo, câu này làm thế nào thế?” Trương Di nhìn Chu Hạo, cũng hỏi hắn một câu.

Chu Hạo nhìn đề bài một chút, mỉm cười: “À, câu này phải dùng hai công thức mới tính ra, đầu tiên là thế này...”

Chu Hạo nhiệt tình giảng giải, ánh mắt trong veo, không còn tình cảm như trước.

“Cậu ấy không thích mình nữa rồi.” Trương Di nhìn Chu Hạo, trong đầu bỗng xuất hiện một suy nghĩ.

Lúc trước, mỗi lần Chu Hạo nói chuyện với cô đều vô cùng căng thẳng, bây giờ lại hoàn toàn không có biểu hiện gì bất thường. Cô cũng cảm nhận được ánh mắt của Chu Hạo khác với trước kia.