Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Dần dần, Ma Đầu Heo nhìn thấy hàng chân mày của Lâm Ân cau lại, ngay lập tức, trái tim của gã lao thẳng lên cuống họng.

"Thật sự đã xảy ra vấn đề lớn sao?" Gã khẩn trương hỏi han.

Gã sợ nhất chính là bác sĩ nhíu mày ngay trước mặt mình.

Bởi vì xảy ra tình huống đó chẳng bao giờ có chuyện tốt đâu.

Lâm Ân thu tay trở về, ngẩng đầu trịnh trọng nhìn về phía Ma Đầu Heo, sau đó nhíu mày nói: "Vấn đề này nói nhỏ cũng không nhỏ, nói lớn cũng không lớn, cần phải xem xử lý như thế nào thôi."

Ma Đầu Heo khẩn trương hỏi: "Là vấn đề gì?"

Lâm Ân trịnh trọng nói: "Thai ngoài tử cung."

"..."

"..."

Bầu không khí rơi thẳng vào yên tĩnh, từng cơn gió lạnh từ ngoài cửa thổi vù vù vào bên trong.

Ngay sau đó, Ma Đầu Heo hét lớn một tiếng, dứt khoát lao lên nắm lấy cổ áo Lâm Ân, rồi nổi giận xách cả người hắn lên, rít gào: "Đùa cái con khỉ gì thế hả? Mày là lang băm! Mày đang trêu tao hả? Tao cho mày thêm một cơ hội nữa để mà sắp xếp lại lời nói! !"

Vẻ mặt Lâm Ân vẫn vô cùng trấn tĩnh. Hắn vươn tay nâng nhãn cầu của mình lên, trịnh trọng nói: "Mạch tượng nói cho tôi biết như vậy, không thể sai được. Anh phải tin tưởng vào tiêu chuẩn y học của tôi."

Ma Đầu Heo rít gào nói: "Mạch tượng của tao hả? Mày (beep) cái (beep)! ! Tao lặp lại lần nữa! Tao là heo đực! !"

Lâm Ân gật đầu, nặng nề nói: "Cho nên tôi mới nói là thai ngoài tử cung, nếu có thai ở trong mới chân chính là phiền toái. Bởi vì trường hợp như vậy, tôi cần phải giải phẫu chuyển đổi giới tính cho anh, loại phẫu thuật trình độ cao này sẽ mang đến gánh nặng cực lớn cho anh."

"..."

"..."

Ma Đầu Heo run rẩy buông cổ áo của Lâm Ân ra, sau đó đặt mông ngồi xuống băng ghế.

"Anh đang suy nghĩ cái gì vậy?"

"Tao đang nghĩ nên chặt mày ra như thế nào!" Ma Đầu Heo trợn trừng đôi mắt heo như muốn nứt ra, rồi thẹn quá hoá giận mà nghiến răng ken két.

"Đừng nghĩ mấy thứ vô dụng đó vội." Lâm Ân sửa sang lại cổ áo một chút, ngồi trước quầy, lấy ra hồ sơ bệnh án, bình thản nói: "Có phải gần đây anh thường xuyên có cảm giác bụng trướng đau, nôn khan muốn ói, muốn ăn mà không ngon miệng, khắp nơi chảy máu hay không?"

Ma Đầu Heo lập tức đập bàn đứng lên, cố nén cơn run rẩy và cảm giác bị sỉ nhục trong lòng, nói: "Mày nói rõ một chút xem tao chảy máu như thế nào! ! Mày nói rõ ràng xem tao chảy máu kiểu gì (nghiến răng)!"

Lâm Ân tiếp tục ghi chép, vừa đưa tay nâng nhãn cầu vừa nói: "Xin người bệnh bình tĩnh lại, đừng quá kích động. Đây chỉ là một câu hỏi rất bình thường mà thôi. Vậy ngoại trừ chảy máu ở phía dưới, những loại triệu chứng khác có từng xuất hiện hay không?"

Quái Đầu Heo cắn răng, trừng to mắt như muốn nứt ra, nói: "Xuất hiện thì thế nào? Mày không cho phép tao ăn đồ vớ vẩn bị đau bụng hả?"

Lâm Ân nâng nhãn cầu lên, liếc mắt nhìn gã, nói: "Những triệu chứng này đã xuất hiện bao lâu rồi?"

Quái Đầu Heo nghiến răng nói: "Một tháng!"

Lâm Ân tiếp tục ghi chép, bình tĩnh nói: "Hành vi xx gần đây nhất của anh là khi nào? Bình thường có đam mê gì đó khác người hay không? Ví dụ như vận động tập thể hoặc là sử dụng loại đạo cụ xấu xa nào đó?"

Ma Đầu Heo đờ đẫn đứng tại chỗ, cánh tay càng không ngừng run run, nói: "Mày thử hỏi lại một câu nữa xem?"

Hiển nhiên là gã cực kỳ phẫn nộ khi nghe đến vấn đề này.

Lâm Ân bình tĩnh vươn tay ngăn đối phương lại, nói: "Được, tôi không hỏi vấn đề này nữa, một vấn đề tiếp theo. Gần đây, ở thời điểm anh thực hiện hành vi xx, có cảm thấy phía dưới... hay không?"

Đến đây, Lâm Ân thoáng nhíu mày, chợt làm một thủ thế bung xòe, nở rộ, nói: "Đau đớn tương tự như bị xé rách đó?"

Tới lúc này, Ma Đầu Heo thật sự không nhịn được nữa, gã lại lao lên, tóm lấy cổ áo của Lâm Ân, thẹn quá hoá giận mà rít gào: "Tao con mẹ nó nhịn mày hơi lâu rồi đấy! Mày phiên dịch cho tao nghe một chút xem cái gì gọi là đau đớn như bị xé rách? ! Mày phiên dịch thử cho tao nghe xem, cái gì! Là đau đớn như bị xé rách? ! !"

Lâm Ân vươn tay, dùng sức mà vỗ về lồng ngực của gã, rồi lắc đầu nói: "Xin hãy bớt giận. Muốn tiến thêm một bước chẩn đoán nữa là phải cần tới thiết bị chuyên nghiệp phụ trợ. Anh thông cảm, đây chỉ là quy trình mà một người làm bác sĩ như tôi nhất định phải làm theo tuần tự thôi. Về bản chất, tôi làm như vậy cũng chỉ vì lo lắng cho thân thể của anh! Là vì muốn tốt cho anh đó!"

"Tôi thiết nghĩ hẳn là anh cũng không muốn mình bị bệnh, phải không nào?"

Ma Đầu Heo hung hăng phun vài hơi thở từ trong lỗ mũi lên mặt hắn, lồng ngực kịch liệt phập phồng, vẻ mặt vô cùng tức giận, nhưng tới cuối cùng, Lâm Ân vẫn có thể trấn an được gã.

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 kinh nghiệm trấn an +1】

【 kinh nghiệm trấn an +1】

Lâm Ân sửa sang lại cổ áo thêm một lần nữa, lần này hắn buông cây bút trên tay xuống, liếc mắt nhìn đối phương, lắc đầu nói với tốc độ nhanh hơn: "Nói như vậy, vẫn còn một loại khả năng khác. Có thể là anh ăn nhầm một thứ gì đó ẩn chứa quái lực, khiến cho vật phẩm kia ở trong cơ thể anh xuất hiện nhiễu sóng, từ đó, cơ thể anh sinh ra biểu hiện mang thai giả!"