Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Sa Yến thở ra một hơi, luyện đan không tốt sao, tại sao cứ muốn đi làm một thợ rèn khí chứ.

 

Ở Tu Chân giới, Luyện Đan sư và Luyện Khí sư đều khinh thường lẫn nhau.

 

Sau khi uống trà xong, Từ Phàm vẫy tay tạm biệt sư tỷ xinh đẹp của mình.

 

“Tự do là vô giá.”

 

Từ Phàm nhìn người sư tỷ xinh đẹp nói: “Luyện Khí kỳ một trăm năm mươi năm, ai cũng không địch nổi.”

 

Trong phòng, Từ Phàm lấy tư liệu luyện khí đã mua ra, chính là ngọc giản bao gồm hơn một trăm Quang Ảnh thuật.

 

Từ Phàm cầm ngọc giản được đánh số một lên, để gần lông mày của mình, dùng tinh thần lực để tìm hiểu.

 

Trong chớp mắt, Từ Phàm xuất hiện bên trong một nơi luyện khí rộng lớn, bên cạnh chính là miệng núi lửa.

 

“Luyện khí, lấy tinh hoa của vạn vật, tạo nên pháp bảo của trời đất.” Một nam tử trung niên đứng bên cạnh miệng núi lửa nói.

 

“Một Pháp khí đạt tiêu chuẩn, một là nguyên liệu, hai là phù văn, ba là trận pháp.”

 

Người đàn ông trung niên cao lớn nói rồi lại lấy một khối quặng sắt màu đen ra điều khiển nó trôi nổi trên không trung.

 

“Linh hoả được Luyện Khí kỳ ngưng kết ra trước mắt vẫn còn không đủ để làm vật liệu rèn luyện, vì vậy cần phải ở nơi sức mạnh linh hoả dồi dào này, mượn sự thuận tiện của địa lợi để tôi luyện linh khoáng.”

 

Một linh hoả trực tiếp bị người đàn ông trung niên bắt lấy từ trong nham thạch núi lửa, bao bọc lấy khối quặng sắt màu đen đó.

 

Theo sự thiêu đốt của linh hoả, quặng sắt đen bắt đầu chầm chậm chảy ra, lúc này một cái chuỳ lớn do linh lực tạo thành bắt đầu rèn giũa khối quặng sắt đen, giống như là đang làm nghề nguội vậy.

 

“Đây chính là nguyên liệu rèn luyện cơ bản nhất của luyện khí, linh khoáng nguyên thuỷ cho dù đã qua gia công sơ cấp, vào trong tay của Luyện Khí sư chúng ta cũng cần phải rèn luyện lại từ đầu.”

 

Quặng sắt màu đen đó bị rèn giũa, những tạp chất ở bên trong quặng dần dần bị loại bỏ, chẳng bao lâu quặng sắt màu đen đã biến thành một cụm nước thép đen nhánh, giống như là một cụm chất lỏng đang lơ lửng trên không trung.

 

“Rèn luyện hoàn tất, thứ còn lại chính là tạo hình, thuật pháp liên quan đến tạo hình luyện khí ở sau cùng của ngọc giản.”

 

Đang nói thì nước thép ở giữa không trung dưới sự khống chế của nam tử trung niên dần dần biến thành một trường kiếm bình thường nhất.

 

“Bước tiếp theo chính là nhân lúc trước khi Pháp khí vẫn còn chưa định hình hoàn toàn, dung hợp phù văn vào bên trong Pháp khí.”

 

“Đây cũng là một bước quan trọng trọng nhất.”

 

Nam tử trung niên nói rồi lấy ngón tay làm bút, vẽ nên ba loại phù văn trong không trung rồi dung hợp nó vào bên trong thanh trường kiếm.

 

“Pháp khí cơ bản nhất, ít nhất phải dung hợp ba phù văn vào.”

 

“Ba loại phù văn mà ta vừa mới dung hợp vào lần lượt là: bền vững, phá giáp, khống linh, còn về pháp trận, cái đó sau này ngươi sẽ học.”

 

“Truyền thụ phù văn cơ bản, ở trong ngọc giản số mười một phía sau.”

 

Sau khi thanh trường kiếm được dung hợp ba loại phù văn vào, trên mặt bắt đầu có linh quang xoay chuyển, lưỡi kiếm và đầu kiếm càng phát ra nhiều khí kim nhuệ hơn.

 

“Sau cùng chính là trang trí.”

 

Nam tử trung niên nói rồi rắc một lớp bột màu bạc che phủ lấy cả thanh kiếm, một lúc sau một thanh Pháp khí trường kiếm vô cùng thanh tú xuất hiện.

 

“Đây chính là quá trình luyện chế Pháp khí của Luyện Khí kỳ.”

 

Sau khi nói xong, cảnh Từ Phàm đang ở trong lại biến đổi lần nữa, xuất hiện ở trong một phòng học.

 

Lại là nam tử trung niên đó, trong tay cầm một khối sắt nguyên thạch màu đen, bắt đầu nói: “Bên dưới chính là lời giới thiệu của hơn một ngàn loại linh khoáng thường gặp ở Tu Chân giới.”

 

“Còn có đặc trưng của mỗi loại linh khoáng.”

 

Từ Phàm tựa như quay trở về lúc còn đi học.

 

“Đây càng sống càng phải qua.” Từ Phàm nói.

 

Theo Từ Phàm càng học tập, sự hứng thú trên mặt hắn càng ngày càng đậm.

 

Từ Phàm quyết định phải nhanh chóng học xong luyện khí, phía sau còn có một đống kế hoạch phải làm.

 

Ba tháng sau, Từ Phàm giống như nghiện tiểu thuyết vậy, không ăn không ngủ xử hết những ngọc giản tài liệu luyện khí.

 

Từ Phàm đứng dậy vươn vai một cái, cuộc sống dốc hết sức lực trong ba tháng này, một Luyện Khí kỳ tầng bốn như hắn thế mà hơi chịu không nổi.

 

Đi ra khỏi phòng nhìn một cái, mặt trời đã lên cao, đang là buổi trưa.

 

“Nghỉ ngơi thật tốt một lát, chút nữa đi đến Luyện Khí phong xem thử.”

 

Ngay lúc này, Pháp khí truyền tin trong tay Từ Phàm rung lên một cái, vừa mở ra xem, bên trên chính là tin tức xảy ra mới nhất của Thiên Khuyết môn.

 

“Một, Thiên Khuyết môn sắp mở một bí cảnh Luyện Khí kỳ, hi vọng các huynh đệ Liên minh có thể nắm lấy cơ hội (bí cảnh thông thường đều là năm mươi năm mới mở một lần).”

 

“Hai, đệ nhất mỹ nữ Mộ Dung Thiến Nhi ngoại môn của chúng ta một thời gian trước đã kết thành đạo lữ với một đệ tử của Giáp Tự đường.”

 

“Ba, một vị trưởng lão Hợp Thể Huyễn Linh tông dẫn theo những đệ tử trong môn đến bái sơn, Liên minh suy đoán có thể là muốn đến mượn Phù Thiên chu trong số chiến hạm của tông môn chúng ta.”

 

“Bốn, năm nay Linh Đan đường thu nhận đệ tử nhiều hơn năm trước rất nhiều, nhưng trái lại, đệ tử Luyện Khí phong thu nhận năm nay lác đác không nhiều, nhìn ra những Pháp khí cơ bản nhất của Luyện Khí kỳ chắc sẽ tăng giá, hi vọng các huynh đệ trong Liên minh sớm có chuẩn bị.”

 

“Năm, ba ngày sau, Vân Thượng phong có chiến lực mạnh nhất ở Luyện Khí kỳ bản môn sẽ tiếp nhận khiêu chiến của Huyễn Linh tông, khi diễn ra có người làm chứng, xin đừng bỏ qua.”

 

“Sáu, nhân sĩ trong nội bộ truyền đến tin tức, hôm trước Phù Thiên chu của chúng ta đã quay trở về trước hạn, chắc là có thu hoạch lớn.”

 

“Khu trao đổi: Cầu mua một bình Tốc Linh đan trung phẩm 1500 linh thạch, hi vọng các huynh đệ trong Liên minh có thể bán.”

 

“Hai trăm linh thạch nhờ huynh đệ tới dạy để luyện đến Linh Vũ thuật cao cấp.”

 

“Cầu mua Nguyên Xà Thảo, một ngàn linh thạch.”

 

“Cầu mua Trúc Cơ đan không dùng, giá cả lương lượng.”

 

“Khu phát tin tức cá nhân: Triệu Thời Viễn: sư huynh luyện đan trong Liên minh, ở chỗ ta có hai mươi bộ linh dược Tốc Linh đan, chỉ cầu một bình Tốc Linh đan trung phẩm hoặc là một viên Tốc Linh đan cao phẩm.”

 

“Lý Thạch Hổ: Cầu mua Đoán Thể đan cao phẩm.”

 

Từ Phàm nhìn những tin tức trong Pháp khí truyền tin, dần dần cười lên, đây là một trong những thú vui lớn sau khi hắn gia nhập vào trong Liên minh Pháp khí mà Bàng Phúc thành lập, giống như ở kiếp trước mỗi ngày đều xem tin tức nổi bật vậy.

 

“Thú vị, đạo lữ của Mộ Dung Thiến Nhi không lẽ là tên tiểu tử Vũ Luân này chứ?”

 

Từ Phàm vừa nói đến Vương Vũ Luân, tiếng chuông của cấm chế vang lên.

 

Mở cấm chế ra, Vương Vũ Luân dẫn theo một thiếu nữ có khuôn mặt thanh tú bước vào.

 

Thiếu nữ mặc một chiếc váy dài màu xanh, tóc dài đến eo, thể hiện rõ nét quyến rũ thanh xuân của thiếu nữ, nàng khoác lấy cánh tay của Vương Vũ Luân, trên mặt lộ ra biểu cảm hạnh phúc.

 

“Vũ Luân, vị Từ sư huynh này có thật sự lợi hại nhưu ngươi nói không?” Thiếu nữ tò mò hỏi, trong cùng một giai đoạn, quả thực nàng không nghĩ ra ở còn có tu sĩ ngoài tông môn còn lợi hại hơn tình lang của mình.

 

“Đương nhiên, ta có thể có được thành tựu như hôm nay, hoàn toàn là nhờ vào Từ đại ca của ta.” Vương Vũ Luân sùng bái nói, cho dù bây giờ hắn vào Giáp Tự đường, đoán chừng nếu thực sự phải chiến đấu, cũng không chống đỡ nổi Từ Phàm trong một khắc.

 

“Thiến Thiến, một lát nữa gặp Từ đại ca, nói nhiều lời tốt đẹp một chút, chuyện của ngươi đoán chừng chính là chuyện mà Từ đại ca nhấc tay là làm được.” Vương Vũ Luân hơi nghiêm túc nói.

 

“Được.” Mộ Dung Thiến Nhi ngoan ngoãn nói.

 

“Ta vẫn là cảm thấy Sa Yến sư tỷ xinh đẹp, đệ tử ngoại môn vẫn là quá trẻ, không có cái đẹp trưởng thành.” Từ Phàm thu lại ánh mắt bên ngoài cửa sổ, đứng dậy đi ra khỏi phòng.

 

Có khách mới đến thăm, phải đích thân ra nghênh tiếp một chút.

 

“Từ đại ca, gần đây lĩnh hội Luyện Khí đại đạo như thế nào rồi?” Vương Vũ Luân cười nói.

 

“Chào Từ đại ca.” Mộ Dung Thiến Nhi chào hỏi, thể hiện vô cùng có giáo dưỡng.

 

“Chào, nếu như ta đoán không sai, ngươi chính là đệ nhất mỹ nữ ngoại môn Mộ Dung Thiến Nhi đúng chứ?” Từ Phàm thân thiết nói.

 

“Từ đại ca, ngươi đều đã biết rồi?” Vương Vũ Luân kinh ngạc nhìn Từ Phàm.