Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 8. Vạn cân cự lực

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhóm: Liliana

Nguồn: Truyenyy

--------------

Yến Vô Cực khó được mặt già đỏ lên, vừa rồi hắn cho rằng Khương Tư Nam dù tính toán đột phá đến Hậu Thiên Ngũ Trọng, tối đa cũng chỉ bốn ngàn cân lực lượng, nhưng mà một kích kia của Khương Tư Nam đâu chỉ vạn cân cự lực?

Bởi vậy vội vàng không kịp chuẩn bị, chân khí trong cơ thể hắn tự động phản kích, thiếu chút nữa chấn thương Khương Tư Nam.

- Tư Nam, ngươi bây giờ rốt cuộc là cảnh giới gì?

Lão gia tử cũng nhìn ra không đúng, lên tiếng hỏi.

- Ta bây giờ là Hậu Thiên Ngũ Trọng, vừa huyết khí luyện thận!

Khương Tư Nam đáp.

- Ti!

Tất cả mọi người hít một hơi khí lạnh.

Đây là cái khái niệm gì? Phải biết rằng, Hậu Thiên Tứ Trọng có thể có 2000 cân lực lượng, khai bia liệt thạch không nói chơi, sau này mỗi đột phá nhất trọng sẽ gia tăng 2000 cân lực lượng.

Mà một vạn cân lực, đây chính là Hậu Thiên Bát Trọng luyện gan mới có được, nhưng mà Khương Tư Nam chỉ là Hậu Thiên Ngũ Trọng liền mạnh như thế.

Thật là một quái thai!

Trong nội tâm tất cả mọi người đều hiện ra những lời này.

- Ha ha ha...

Lão gia tử mặt mày hồng hào, cười to không dứt, hắn biết rõ, năm năm này Khương Tư Nam không có đột phá đã ăn bao nhiêu khổ, ngay cả tính cách cũng quái gở rất nhiều, nhưng mà hiện tại lão gia tử hết thảy đều không lo lắng rồi.

Chết mà phục sinh, được đại năng coi trọng, bản thân cái này là một loại Đại Cơ Duyên.

Huống chi hôm nay Khương Tư Nam mới chỉ Hậu Thiên Ngũ Trọng liền yêu nghiệt như thế? Lão gia tử đem hết thảy đều quy kết ở trên người đại năng kia.

- Tử Hiên, Ngưng Vân, các ngươi thấy được không? Tư Nam hắn tất nhiên sẽ kế thừa kiêu ngạo của các ngươi, trở thành tồn tại cường đại nhất Ngọc Kinh Thành thậm chí toàn bộ Càn Nguyên vực!

Lão gia tử thì thào tự nói, có chút thương cảm.

Khương Tư Nam chứng kiến gia gia như vậy, trong nội tâm cũng đau xót, hắn biết rõ gia gia lại nghĩ tới cha mẹ của mình, năm năm trước phụ thân của mình Khương Tử Hiên thiên tư tung hoành, suất lĩnh thiết kỵ Đại Càn Vương Triều liền phá Man tộc mười tám thành, cuối cùng lọt vào mai phục, cùng mẫu thân song song bỏ mình.

Chuyện này vẫn là đau đớn lớn nhất của lão gia tử cùng cả Võ Thành Vương phủ, Khương Tư Nam còn nhớ lúc ấy thời điểm gia gia đạt được tin tức này, trong vòng một đêm trắng đầu, bởi vậy mỗi người đều tận lực lảng tránh, không bao giờ nhắc tới chuyện này.

- Đại soái, hôm nay Tư Nam tỉnh lại, tu vi đột phá, bản thân cái này là một sự tình đáng mừng, chuyện cũ không đề cập tới a, chúng ta không phải nên uống một chén chứ? Hôm nay Liệt Diễm Băng Sương Tửu của Đại soái ngươi cần phải bao đủ a!

Yến Vô Cực nói.

- Xú tiểu tử, chỉ biết nhớ thương rượu của lão tử, bất quá ngươi nói rất đúng, hôm nay cao hứng, là nên ăn mừng một phen, đi, phân phó hạ nhân chuẩn bị rượu, hôm nay Liệt Diễm Băng Sương Tửu của ta tùy ngươi uống!

Lão gia tử cười mắng.

Mấy người đều hết sức cao hứng, chỉ có Khương Tư Nam chứng kiến, trên mặt Đại ca Khương Vân Thiên hiện lên vẻ cô đơn cùng thống khổ.

Năm đó Khương Vân Thiên cùng nhi tử của Nam Cung Chính Hùng Nam Cung Thắng, được xưng là Ngọc Kinh Thành hai đại thiên kiêu, không đến mười tám tuổi đã đột phá đến Tiên Thiên Tông Sư, vô cùng yêu nghiệt, nhưng mà ba năm trước Khương Vân Thiên ở hai mươi tuổi gia nhập quân đội, thời điểm cùng Man tộc tác chiến, bị thần bí nhân phế đi kinh mạch toàn thân, biến thành phế nhân.

- Kinh mạch đứt đoạn sao?

Khương Tư Nam bỗng nhiên lóe lên linh quang, Tạo Hóa Hồng Mông kinh chẳng những là một pháp quyết vô thượng, hơn nữa bao hàm toàn diện, trong đó cũng có rất nhiều ghi lại Linh khí Linh Đan, bảo dược linh trân, trong đó giống như có một loại Linh Đan đối với loại tình hình này của Khương Vân Thiên cực kỳ hữu hiệu.

- Thánh chỉ đến! Trấn Quốc Võ Thành Vương Khương Viễn Sơn tiếp chỉ!

Mấy người vừa rời mật thất, chỉ nghe thấy một thanh âm lanh lảnh từ bên ngoài truyền đến.

Yến Vô Cực biến sắc, lên tiếng nói:

- Đại soái, thánh chỉ này chỉ sợ là vì Huyền Vũ Doanh mà đến, 3000 Huyền Vũ Doanh tiến vào Ngọc Kinh Thành, chỉ sợ phạm vào vị kia kiêng kị!

Khương lão gia tử lạnh lùng cười cười, khí thế trở nên vô cùng uy nghiêm.

- Sợ cái gì? Bổn vương cũng không phải muốn tạo phản, món nợ của Hoàng Lễ Nghiêm cùng Tần Hạo Nhiên sớm muộn gì cũng sẽ tính, bất quá thánh chỉ của bệ hạ đã đến, chúng ta nhanh chóng tiến đến tiếp chỉ đi!

Sau đó quay đầu lại nhìn thoáng qua Khương Tư Nam nói:

- Tư Nam, ngươi vào mật thất trốn thoáng một phát!

Khương Tư Nam gật đầu, như có điều suy nghĩ.

Bên ngoài Võ Thành Vương phủ.

Nam Cung Chính Hùng một thân Kỳ Lân Tỏa Tử Giáp, tay cầm Ma Hồn Trảm Nguyệt đao, khuôn mặt cương nghị, khí thế nghiễm nhiên.

Bên cạnh hắn đứng một trung niên nhân cẩm y hoa phục, da mặt trắng nõn, dưới hàm không cần, chính là tâm phúc bên người Đức Tông Hoàng Đế, Trùng Dương Điện đại tổng quản, Quế công công.

Đại môn của Võ Thành Vương phủ chậm rãi mở ra, Khương Viễn Sơn long hành hổ bộ, mang theo Yến Vô Cực cùng một đám hạ nhân nghênh đi ra ngoài.

Ngoại trừ Khương Viễn Sơn năm đó được tiên đế ân chuẩn có thể không quỳ, những người khác đều quỳ rạp trên đất.

Quế công công lấy ra gấm lụa màu vàng chế thành thánh chỉ, đại thể nói là, để cho Khương Viễn Sơn điều Huyền Vũ Doanh ra Ngọc Kinh Thành, Khương Viễn Sơn lập tức tiến cung diện thánh.

Thánh chỉ tuyên bố xong, Nam Cung Chính Hùng đi tới, chắp tay với Khương Viễn Sơn, thở dài một hơi nói:

- Lão Vương gia bớt đau buồn, lần này bệ hạ đối với ngươi tự mình điều động Huyền Vũ Doanh vào thành hết sức bất mãn, một hồi ngươi thấy bệ hạ mong ăn nói cẩn thận!

Mặc dù Nam Cung Chính Hùng đối với Đức Tông Hoàng Đế trung thành và tận tâm, nhưng mà đối với Trấn Quốc Võ Thành Vương vẫn tràn đầy tôn kính, phải biết rằng vị trước mắt này năm đó được xưng là Quân Thần của Đại Càn Vương Triều, thống lĩnh trăm vạn đại quân, cùng tiên đế nam chinh bắc chiến, có thể nói một nửa giang sơn của Đại Càn Vương Triều đều là vị này đánh xuống.

Nếu như không phải năm năm trước vợ chồng Khương Tử Hiên bỏ mình, Khương Viễn Sơn thống khổ, từ đi vị trí Đại tướng quân, hôm nay đã là trạng thái nửa ẩn lui, Nam Cung Chính Hùng cũng không thể thuận lợi trở thành Đại tướng quân.

- Đa tạ Đại tướng quân, lúc này đây xác thực là bổn vương lỗ mãng, ta cùng ngươi tiến cung diện thánh!

Khương Viễn Sơn nói, hắn cũng biết mình vị chất nhi, cách nghĩ của Đức Tông Hoàng Đế, đơn giản là để cho mình đi giải thích thoáng một phát, nhưng mà lúc này đây hắn không có ý định cứ như vậy từ bỏ ý đồ.

Lão gia tử nhìn về phía Yến Vô Cực mặt mũi tràn đầy lo lắng cười nhạt một tiếng.

- Vô Cực, ngươi mang Huyền Vũ Doanh về doanh trại Đại Hoang Sơn!

- Vâng!

Thanh âm của Yến Vô Cực quyết đoán dứt khoát, quay người rời đi.

- Đại tướng quân, Quế công công, chúng ta đi thôi!

Lão gia tử sắc mặt bình tĩnh nói.

- Vương gia mời!

...

Tiến vào Ngọ môn thủ vệ sâm nghiêm, xuyên qua cửu trọng cung khuyết, Khương Viễn Sơn cùng Nam Cung Chính Hùng đến Trùng Dương Điện.

Trên Trùng Dương đại điện, Đức Tông Hoàng Đế ngồi cao phía trên, Thái sư Hoàng Lễ Nghiêm chứng kiến Khương Viễn Sơn tiến đến, trong ánh mắt hào quang lập loè,

- Lão thần tham kiến bệ hạ!

Khương Viễn Sơn vừa thấy Đức Tông Hoàng Đế, khom mình hành lễ nói.

- Hoàng thúc không cần đa lễ!

Đức Tông Hoàng Đế vội vàng đứng dậy, nhìn Khương Viễn Sơn khẽ cười nói:

- Hôm nay chiếu hoàng thúc tiến cung không có đại sự gì, chỉ là nghe nói hoàng thúc điều Huyền Vũ Doanh vào Ngọc Kinh Thành, trẫm muốn hỏi một chút là chuyện gì mà thôi?

Khương Viễn Sơn vừa nghe đến Đức Tông Hoàng Đế nói, lập tức bi thương, thanh âm có chút nghẹn ngào.

- Kính xin bệ hạ thay lão thần làm chủ, lão thần một nhà vì Đại Càn Vương Triều cúc cung tận tụy, trung thành và tận tâm, tiểu nhi tử của ta bảy năm trước chết trận ở Hổ Khiêu Hạp, vợ chồng Tử Hiên con thứ hai của ta năm năm trước chết trận ở Bạch Mã Thành, cháu của ta Vân Thiên ba năm trước bị cao thủ Man tộc cắt nát kinh mạch toàn thân, thế nhưng mà như vậy còn chưa đủ sao?

- Có người vậy mà muốn ta đoạn tử tuyệt tôn, ba ngày trước hại chết cháu của ta Tư Nam! Nếu như tiếp tục như vậy, lão thần còn có mặt mũi gì đi gặp liệt tổ liệt tông? Dù cuối cùng bị bệ hạ xử tử, lão thần cũng muốn suất lĩnh Huyền Vũ Doanh, tru tuyệt cả nhà hung thủ hại Tôn nhi của ta!

Khương Viễn Sơn tức sùi bọt mép, hai mắt huyết hồng, trong thanh âm ẩn chứa sát khí ngập trời, gắt gao nhìn chằm chằm vào Hoàng Lễ Nghiêm, để cho Hoàng Lễ Nghiêm không khỏi phát run.