Thế Giới Thụ Du Hí (Bản Dịch)

Chương 742. Lời mời của thiếu niên thiếu nữ

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

-Liya, ta là Liya!

Nữ hài nhân loại lên tiếng đầu tiên phấn khích nói.

Nàng đại khái mười bảy mười tám tuổi, mặc một thân áo giáp da mát mẻ, trang phục thợ săn, trong ánh mắt nhìn Hồ Lô và đám người chợt hiện đầy những ngôi sao nhỏ.

-Mấy vị này là những đồng bạn của ta! Chúng ta là bạn tốt cùng nhau lớn lên, vị này chính là Polynesia ca ca, vị này chính là Xiis, vị này chính là ...

Nàng lần lượt giới thiệu thân phận của từng người chơi.

Mà sau khi giới thiệu xong, chỉ thấy vị thiếu nữ này chợt cung kính thi lễ một cái với những người chơi:

-Liya ... gặp qua những đại nhân của Thần tộc!

Mà theo hành động của nàng, vài nhân loại khác cũng nhao nhao đi theo, thì lẽ một cái với những người chơi:

-Gặp qua những vị đại nhân của Thần tộc...

Mấy người chơi bị thái độ thân thiện của những NPC lạ lẫm này làm cho không kịp thích ứng.

Rốt cuộc thì, chơi game đã lâu như vậy, nhưng vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc với NPC, bọn họ đã quen với ánh mắt hàm chứa ghét bỏ của NPC Tinh Linh, cùng với những ánh mắt tham lam mang theo vài phần khinh thường của những chủng tộc khác.

Nhưng mà, Eve đang âm thầm nhìn xem đã nhận ra một ít mánh khóe từ trong những động tác hành lễ của nhân loại có được dòng máu Tinh Linh này:

-Hả?

-Động tác này ... rất giống với lễ tiết của Tự Nhiên Giáo hội nha ...

-Những người này có quan hệ với tiền nhiệm? Bọn họ đã từng là tín đồ của tiền nhiệm ư?

-Nhưng mà, Giáo hội trong miệng của bọn họ lại là chuyện gì?

Hắn càng tò mò hơn.

Mà đồng thời, nữ hài có tên là Liya lại tiếp tục trao đổi cùng với những người chơi:

-Hồ lô đại nhân, còn có mấy vị Thần tộc Đại nhân! Thật không nghĩ tới lại gặp được các ngài ở đây! Các ngài vẫn luôn ẩn cư trong rừng Tinh Linh hay sao?

-Rừng Tinh Linh?

-Các người chơi lại càng bị hoảng sợ.

-Không sai, danh tự của khu rừng này ... không phải gọi là rừng Tinh Linh sao?

Liya nghiêng đầu, có chút chần chừ nói.

Mảnh rừng này vậy mà cũng gọi là rừng Tinh linh ư?

Các người chơi lại có chút ngoài ý muốn.

Hồ Lô nghĩ nghĩ một chút rồi nói:

-Không sai, chúng ta thật sự đến từ rừng Tinh Linh, nhưng mà, không phải là mảnh rừng Tinh Linh này, mà là rừng Tinh Linh thực sự ...

-Rừng Tinh Linh thật sự ...

Những nhân loại lấy Liya cầm đầu ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, có chút mờ mịt.

Hồ Lô cũng không có tiếp tục giải thích mà chỉ hỏi ngược lại:

-Như vậy ... Tiểu thư Liya, xin hỏi các ngươi đến từ đâu, có ý định làm gì ở nơi này sao?

Hắn phát hiện loại thái độ cung kính và nghe lời theo bản năng của bọn họ kia, cho nên liền dứt khoát nghe ngóng hỏi thăm lai lịch của đối phương.

Sau khi nghe câu hỏi của hắn xong, Liya cũng trả lời vô cùng đơn giản dứt khoát:

-Thần tộc Đại nhân, dân chúng ta đã từng phục vụ cho Thần tộc, hiện giờ đang sống ở trong một tiểu trấn ở phụ cận Thần Ân...

-Chúng ta biết rừng Tinh Linh là cấm địa, không nên đi tới đây.

-Nhưng mà, trưởng lão của chúng ta bị bệnh nặng, nhất định phải có dược liệu trân quý để chữa trị. Mà dược liệu kia chỉ có ở trong rừng Tinh Linh, cho nên chúng ta chỉ có thể bất chấp nguy hiểm để đến đây tìm kiếm thảo dược...

-Vừa rồi, là ta nghe thấy tiếng rơi xuống nước nên mới gọi mọi người đi đến đây.

Nói xong, nàng cắn môi liếc nhìn các người chơi, hai má hơi ửng đỏ, rồi lại rất nhanh chóng dời tầm mắt đi nơi khác.

Chỉ thấy Liya lại quỳ lạy hạ xuống trước những người chơi:

-Xin Thần tộc Đại nhân hãy tha thứ cho chúng ta, chúng ta thật sự không có cố ý đến quấy rầy các vị đại nhân.

Ngay sau đó, những người khác cũng nhao nhao quỳ lạy:

-Thỉnh những vị đại nhân hãy tha thứ cho chúng ta...

Sau khi nghe xong lời của đối phương, các tuyển thủ hai mặt nhìn nhau.

Lúc này, bọn họ mới ý thức được... Lúc trước vì để vắt khô nước trên quần áo, bọn họ đã cởi bỏ hoàn toàn trang bị và áo khoác không còn một mảnh, chỉ còn lại Thánh Quang bao phủ đầy người.

-Cặp lồng đựng cơm: ...

Hồ Lô: ...

Chopin: ...

Nhạc thiên phái: ...

Ta là vô địch: ...

Xấu hổ...

Mặc dù lý trí mách bảo cho nhóm người Cặp đựng lồng cơm, những nhân loại ở trước mặt họ chỉ là NPC trong trò chơi mà thôi...

Nhưng lọt hố đã lâu như vậy, mọi người sớm đã quen với trí thông minh của những nhân vật ảo trong game này, đã sớm vô thức coi họ như những nhân vật bằng xương bằng thịt, thậm chí còn kết giao bạn hữu với không ít NPC.

Bởi vậy ... khi bọn họ ý thức được hình tượng không quá lịch sự của mình, năm vị gừng càng già càng cay, cho dù là Cặp lồng đựng cơm tỉnh táo nhất, sắc mặt cũng không khỏi có chút cứng ngắc.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết ở đây là còn đang có Thánh Quang hộ thể.

Nếu bọn họ biết rằng từ sau khi Eve điều chỉnh hình thức "Hài hòa", thì những Thánh Quang này chỉ còn tồn tại ở trong mắt người chơi, nói không chừng bọn họ càng thêm phát điên hơn.

-Khụ khụ, cái kia ... ờ, cho nên, các ngươi đến đây tìm thảo dược sao?

Hồ Lô ho khan vài tiếng, một bên vừa chuyển đề tài sang chuyện khác, một bên vừa cùng đồng bọn im hơi lặng tiếng mặc lên lại trang bị cùng quần áo đã vắt khô nước.

-Không sai, chúng ta đã tìm kiếm ở trong rừng rậm nhiều ngày như vậy, nhưng mà vẫn chưa tìm được...

Giọng của Liya có chút thất lạc.

Nhưng mà, ngay khi biểu tình của thiếu nữ vừa sa sút xuống, thì những người đồng bạn khác loài đã vỗ vỗ vai nàng:

-Liya, đừng lo lắng, nếu như chúng ta đã gặp được Thần tộc đại nhân, thì đây hẳn là Thần Linh đã phù hộ cho chúng ta, những vị đại nhân này nhất định là biết tung tích của ma hoa Mạn Đà La đấy!

-Không sai! Nhũng vị đại nhân của Thần tộc ẩn cư ở đây, nhất định bọn họ phải biết nơi có ma hoa Mạn Đà La!

-Chỉ cần chúng ta thành tâm cầu nguyện, và cung kính dâng lên cho những vị đại nhân đủ cống phẩm, thì nhất định sẽ có thể đả động tới những vị đại nhân đấy!

Những thiếu niên thiếu nữ này một bên vừa kích động nói, một bên thì mặt mang vẻ chờ mong nhìn đám người chơi.