Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Tên Thành Côn này còn ác hơn Cưu Ma Trí nữa."

Vương Ngữ Yên sau khi nghe từ đầu đến cuối thì cắn răng.

"Lâu chủ, thế còn Nhạc Chưởng Môn của Phái Hoa Sơn Phái thì sao, ta chưa từng nghe hắn trở mặt với người khác."

Những người này thảo luận một hồi thì lại bắt đầu quan tâm đến Nhạc Bất Quần, người đứng thứ bảy.

Tuy bọn hắn phẫn nộ sự thâm độc của Thành Côn, nhưng lại lực bất tòng tâm với việc Lục Đại Môn Phái vây công Quang Minh Đỉnh.

"Đúng vậy, trong tất cả mọi người thì ta không tin Nhạc chưởng môn tiểu nhân âm hiểm."

"Đúng thế, Quân Tử Kiếm, ta chưa từng nghe nói hắn trở mặt với bất kỳ ai."

Thành Côn, trên giang hồ vẫn có không ít người biết hắn là một tên xấu xa.

Còn về phần Nhạc Bất Quần thì khác, từ giang hồ tới người nhà đều bị vẻ giả mạo của hắn lừa gạt, không lộ ra bất kỳ sơ hở nào.

Lưu Tiêu dám cam đoan, ngoại trừ hắn cùng Lâm Bình Chi thì không có ai biết được bộ mặt thật của Nhạc Bất Quần cả.

Nhưng đối với tên Nhạc Bất Quần này Lưu Tiêu vẫn hơi có chút đau đầu.

Bởi vì dựa theo kịch bản thì bây giờ Nhạc Bất Quần vẫn chưa làm ra những chuyện ác đó.

Lưu Tiêu nói: "Các vị còn nhớ đến thảm án diệt môn Phúc Uy tiêu cục trong đoạn thời gian trước không?"

Tổ tiên của Lâm gia cũng là cao thủ uy chấn Cửu Châu.

Thế nên khi nhắc đến thảm án Phúc Uy tiêu cục thì cũng có rất nhiều người ở Cửu Châu biết.

Chỉ thấy Lưu Tiêu từ từ nói tiếp: "Thiên hạ đều cho rằng thảm án của Phúc Uy tiêu cục là do Phái Thanh Thành làm ra."

"Nhưng trên thực tế thảm án Phúc Uy tiêu cục này là âm mưu do một tay Nhạc chưởng môn của Phái Hoa Sơn Phái này sắp đặt."

Thảm án Phúc Uy tiêu cục, bắt nguồn từ việc Lâm Bình Chi ra tay giết con trai của Dư Thanh Hải Phái Thanh Thành.

Nhưng nguyên nhân sâu xa lại chính là Tịch Tà Kiếm Phổ.

Mọi người nhìn Lưu Tiêu với vẻ khó tin vô cùng.

Theo giang hồ đồn đại thì chính Nhạc chưởng môn là người cứu Lâm Bình Chi, bảo trụ huyết mạch cuối cùng của Phúc Uy tiêu cục.

Nhưng không ai ngờ rằng chính Nhạc Bất Quần mới là chủ mưu thực sự.

"Lâu chủ, ngươi dựa vào đâu mà nói thảm án Phúc Uy tiêu cục là do Nhạc chưởng môn sắp xếp."

"Mọi người đều biết Phúc Uy tiêu cục là do Phái Thanh Thành tiêu diệt, chính bọn hắn cũng đã thừa nhận điều này rồi."

Có người còn nghi ngờ về năng lực của Thiên Cơ Lâu lên tiếng chất vấn.

Đương nhiên đây cũng là chỗ cao minh của Nhạc Bất Quần, cầm người khác làm dao cho mình nhưng người ta vẫn không hề hay biết.

"Không muốn nghe thì cút ra ngoài, đừng cắt lời lâu chủ."

"Đúng thế, trước khi lên tiếng thì nên hỏi thăm xem Thiên Cơ Lâu là nơi ra sao, lâu chủ là người như nào."

Lưu Tiêu không để ý đến người vừa chất vấn, tiếp tục nói: "Thảm án Phúc Uy tiêu cục bắt nguồn từ việc Lâm Bình Chi ngộ sát con trai của Dư Thương Hải."

"Mà nguyên nhân ngộ sát chính là nữ nhi của Nhạc Bất Quần, Nhạc Linh San."

"Nhưng nếu truy tìm nguyên nhân sâu xa thì chính là do Tịch Tà Kiếm Phổ, kiếm pháp tổ truyền của Lâm gia."

Sau đó Lưu Tiêu bắt đầu kể tất cả mọi chuyện ra, khiến những võ lâm nhân sĩ này chửi ầm lên.

"Không ngờ tên Quân Tử Kiếm Nhạc Bất Quần lại nguỵ trang tốt đến thế."

"Moá, Phái Thanh Thành bị Nhạc Bất Quần tính kế lợi dụng mà còn không biết."

"Quá vô liêm sỉ, rõ ràng bản thân là người diệt toàn gia của người ta để nhìn trộm kiếm phổ, lại ra vẻ đạo mạo như bản thân đang cứu người vậy."

"Súc sinh, vì một bản kiếm phổ, lại đi diệt cả nhà người ta."

"Lâu chủ tốt lắm, không chỉ vạch trần hành vi tiểu nhân của Nhạc Bất Quần, lại còn vạch trần việc hắn giữ Tịch Tà Kiếm Phổ nữa, xem chuyến này hắn chết ra sao."

Khi nghe đến Nhạc Bất Quần thu được Tịch Tà Kiếm Phổ thì rất nhiều người đều lặng lẽ tính tiền cơm, sau đó rời đi.

Tịch Tà Kiếm Phổ không phải là người như Nhạc Bất Quần có thể nắm giữ trong tay.

Đối với việc này thì Lưu Tiêu vờ như không thấy.

Nếu như ở lại nghe hết thì dù cho bọn hắn cũng không thèm Tịch Tà Kiếm Phổ.

Hắn làm bộ uống một ngụm nước, chờ những người kia đi xa rồi thì mới hỏi mọi người lại.

"Các vị có biết bí mật của Tịch Tà Kiếm Phổ này không?"

Lời này vừa dứt, cộng thêm biểu cảm của Lưu Tiêu, rất nhiều người đều biết y lại sắp quăng một tin tức kinh thiên ra.

Rất nhiều người tò mò trong lòng, thúc giục: "Lâu chủ đừng kéo dài thời gian nữa, nhanh nói."

Đương nhiên cũng có người trả lời: "Nghe nói rằng kiếm pháp này xuất xứ từ Thiếu Lâm, tổ tiên Lâm gia từng dùng nó để uy chấn thiên hạ."

"Ta còn nghe nói rằng Lâm gia có một quy củ vô cùng kỳ quái, đó chính là sau khi sinh con trai xong mới có thể tu luyện môn kiếm pháp này, bởi vì sau khi tu luyện sẽ mất đi năng lực sinh sản."

Lưu Tiêu gật đầu, xem ra trong chốn võ lâm này có không ít người có quen biết với Lâm gia.

"Các vị nói không sai, nhưng các vị có biết vì sao Lâm gia lại có quy củ kỳ quái này không?"

Tất cả mọi người đều nhìn nhau, không ai biết câu trả lời.

Lúc này thì giọng nói đầy hài hước của Lưu Tiêu vang lên: "Bởi vì trang đầu tiên của Tịch Tà Kiếm Phổ có ghi hàng chữ này."

"Muốn luyện thần công, vung đao tự cung!"