Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 9. Số liệu hình người Bạch Tiểu Thăng

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Ánh mắt mọi người đều rơi vào trên người Bạch Biểu Thăng

Hoài nghi, trào phúng, cười trên nỗi đau của người khác, duy chỉ không có tín nhiệm, một chút cũng không có, cho dù là ông chủ của Bạch Tiểu Thăng, Lưu Tấn.

Bạch Tiểu Thăng nét mặt vô cảm, nhìn Ngải Văn.

- Đây là kế hoạch anh bày ra sao, nếu như ngay cả một chút số liệu trong ngành anh còn không biết thì….

Ngải Văn cười nhìn Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh,

- Không thể nào nói nổi.

Thân thể Chu Thiên Tỉnh chấn động, trừng mắt về phía Bạch Tiểu Thăng,

- Tiểu Ngả hỏi thật hay, Bạch Tiểu Thăng, đây là kế hoạch của cậu sao. Tôi đã nói với cậu như thế nào, nhất định phải nghiêm túc, cẩn thận, việc không kể to nhỏ, tôi cho cậu quyền hạn lớn như vậy, cậu lại làm như vậy sao!

- Thật quá liều lĩnh.

Lưu Tấn ánh mắt âm trầm, cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Ngải Sĩ Lễ ánh mắt hơi quét qua, nâng chén lên, không nói tiếng nào thưởng trà.

Vị Phan tổng kia cùng với nữ cấp dưới của nàng có chút tiếc nuối, cảm tình của các nàng đối Bạch Tiểu Thăng cũng không tệ lắm. Nhưng mà đồng tình thì đồng tình, ngay cả người trong nhà đã như thế, các nàng cũng không có lý do gì van nài giúp.

Hứa Phương không nói tiếng nào, ánh mắt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng ẩn ẩn có chút sung sướng..

Tường đổ mọi người cùng đẩy, cùng đẩy tường còn có người một nhà, Bạch Tiểu Thăng lắc đầu cười một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng cười, mình đã từng cam chịu thấp kém, không có tên tuổi, không có lựa chọn.

Nhưng mà hiện tại.

Tôi đã không còn là tôi ban đầu, tôi không cần phải kiêng kị các người, bất luận một kẻ nào!

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nâng lên, đảo qua từng gương mặt của mỗi người, trong bình tĩnh mang theo lạnh lùng, thậm chí có một tia chế giễu.

- Ánh mắt đó, thái độ của cậu ta là gì thế!

- Tiểu tử này muốn làm gì!

Lưu Tấn và Chu Thiên Tỉnh trừng mắt. Ánh mắt này của Bạch Tiểu Thăng để bọn họ cảm thấy bị miệt thị.

Bạch Tiểu Thăng không nhìn bọn họ nữa, ánh mắt của hắn cuối cùng rơi xuống trên mặt của Ngải Văn.

- Cậu nói phải có số liệu chống đỡ?

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói,

- Tôi cho cậu số liệu!

Hồng Liên, tìm kiếm số liệu ra đây cho tôi. . . Bạch Tiểu Thăng thầm nói trong lòng.

- Vâng, chủ nhân.

Giọng nói của Hồng Liên rõ ràng, vẫn không mang theo chút tình cảm. Nhưng mà, khi Bạch Tiểu Thăng nghe được, lại cảm thấy giọng nói này êm tai hơn nhiều so với bất kỳ người nào.

Ngắn ngủi hai giây trầm ngâm, Bạch Tiểu Thăng đã biết được rõ tất cả số liệu.

- Số liệu của dự án trước sáu tháng, tin tưởng Ngải Văn tổng đã rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng nói, giọng nói trầm ổn mà rõ ràng,

- Về phần sau sáu tháng, căn cứ báo cáo điều tra của cơ cấu quyền uy 'Ngàn vạn số liệu' và 'Thống kê X', trước đó tôi sẽ bắt đầu từ trên mạng, ngành nghề quảng cáo của chúng ta, quảng cáo video, quảng cáo tiêu điểm, quảng cáo full screen. Tháng sáu bảy tám chín mười tiếp tục tăng cao, tỉ suất tăng trưởng 0.5, 0.3, 0.1, tại tháng mười một, mười hai đến max trị số, phân biệt là 53. 5%, 43. 8% cùng 39. 2%. Văn bản, ngày quảng cáo một đường đi xuống, từ 13.8%, 18.9% giảm, tỷ suất giảm theo thứ tự là. . .

Bạch Tiểu Thăng không nhìn bất cứ tài liệu gì, chậm rãi nói.

Mỗi từng tháng, từng thời kỳ, từng cái số liệu nhỏ bé, hắn đều nói ra được.

Ngải Văn nhíu mày, nhanh chóng tìm kiếm trên máy tính bảng.

Số liệu trong tay hắn là tài liệu nội bộ của thống kê X, những thứ này có tiền cũng không dễ mua, càng đừng đề cập tới loại nhân viên nhỏ như Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng mà, hễ có số liệu là hoàn toàn tương tự!

Ngải Văn phát hiện quái lạ, dính đến số liệu thống kê X, Bạch Tiểu Thăng nói không sai chút nào, thậm chí có một ít ngay cả chỗ hắn cũng không có!

Chuyện này sao có thể, điều đó không có khả năng là thật! Hai mắt Ngải Văn trợn tròn xoe.

Không riêng hắn, tất cả mọi người không kìm lòng được nhìn lên màn hình, so sánh với lời Bạch Tiểu Thăng nói.

Không một sơ hở! Không một sai lầm!

Đơn giản, không thể tưởng tượng nổi!

Sắc mặt của Ngải Văn, Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh, Phan tổng, Hứa Phương và người nữ cấp dưới kia đều chậm rãi biến hóa, từ kinh ngạc đến trợn mắt há hốc mồm. Thậm chí ngay cả Ngải Sĩ Lễ đều để ly xuống, không nháy mắt nhìn chằm chằm màn hình.

Làm sao lại có được số liệu kỹ càng như thế.

Không!

Làm sao có thể có người nhớ được số liệu thống kê của cả năm!

Tất cả mọi người bị chấn động đến mức không nói được lời nào.

Quả thực quá biến thái!

Thậm chí Bạch Tiểu Thăng càng nói càng nhanh. Mới đầu Ngải Văn còn có thể luống cuống tay chân đi theo so sánh, càng về sau thì hắn đã không làm được, bởi vì tốc độ nói của Bạch Tiểu Thăng rất kinh người, nhưng hết lần này tới lần khác rất có trật tự, phân tích càng cực kỳ xuất sắc.

Trong phòng chỉ còn lại một giọng nói, là giọng của Bạch Tiểu Thăng .

Có ít số liệu rất kinh người, nhưng có thể từ bên trong số liệu suy diễn kết luận, càng kinh người hơn!

Ánh mắt Ngải Sĩ Lễ dần dần nóng bỏng, nhìn Bạch Tiểu Thăng như thấy được bảo bối.

Người này tuyệt đối là nhân tài. Không, là thiên tài!

Giờ phải tìm cách để lôi kéo về, nếu để lại ở truyền thông Thiên Hải nhỏ bé này, thì đúng là phung phí của trời!

Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh cũng kích động theo.

Vụ này có lẽ có thể thành, thế thì tiền quảng cảo một triệu cũng có thể tới tay.

Bạch Tiểu Thăng cuối cùng đã trình bày xong. Ở đó, ngoại trừ Ngải Văn và Hứa Phương, những người khác đều lộ ra vẻ khiếp sợ, hoặc nhiều hoặc ít có chút kính nể và tán thưởng.

Leng keng.

Bỗng nhiên, Bạch Tiểu Thăng nghe được từng tiếng vang, giống là tiếng chuông.

- Giúp đỡ được công ty đầu tư là công ty con dưới cờ Tập Đoàn Chấn Bắc, hoàn thành phân tích mở rộng hàng năm, thêm năm điểm. Hiện tại ngài có năm điểm tích phân, khoảng cách thăng chức quản lý, còn có chín mươi lăm điểm.

Hồng Liên nói ra.

Thêm điểm? !

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên.

Tuyệt đối không nghĩ tới, lần thứ nhất bản thân được điểm, lại vào lúc còn chưa hề tới Tập Đoàn Chấn Bắc.

Sắc mặt Ngải Văn trở nên khó coi cực độ, con mắt đỏ lên, hắn nhìn chằm chằm vào số liệu không nói một tiếng nào.

Không cam lòng, hắn không cam lòng, cái vấn đề này, việc gây khó dễ cũng đều có thể bị Bạch Tiểu Thăng giải quyết hết.

Hắn, không cam lòng!

Ngải Văn cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn Bạch Tiểu Thăng đều đang lộ ra chấn kinh cùng thưởng thức, đây không phải là thứ hắn muốn, thứ hắn muốn là nhục nhã, hung hăng nhục nhã Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi còn một số vấn đề!

Ngải Văn nói.

- Mời.

Bạch Tiểu Thăng làm thủ thế.

- Giai đoạn mở rộng thứ hai. . .

Ngải Văn không nhịn nổi, vội vã kêu lão nhân viên tìm thêm mấy thứ thiếu xót liên tiếp đưa ra.

Bạch Tiểu Thăng trầm ổn tỉnh táo, vụ này làhắn làm, mỗi chỗ đều là tâm huyết ngưng tụ của hắn, đối với các phương diện cần cân nhắc càng phải cẩn thận thu thập, rất nhiều chi tiết không viết vào cũng không làm khó được Bạch Tiểu Thăng.

Một phen đối đáp, Bạch Tiểu Thăng vẫn trả lời tự nhiên, không nhanh không chậm.

Mà trán Ngải Văn đã lấm tấm mồ hôi hột, giọng nói cũng trở nên gấp gáp.

Bạch Tiểu Thăng nói đến chỗ đúng, thậm chí chỉ ra từng chỗ thiếu sót một của dự án khó hiểu này, đồng thời đưa ra đề xuất tốt nhất .

Sắc mặt Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh trở nên khó nhìn, những chỗ này không phải là không thể làm tốt hơn , chỉ có điều sẽ tăng thêm một khoản lớn tiền tiêu xài của đám bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt không thay đổi, đem sắc mặt khó coi như chó đớp phải cứt của hai người thu hết vào mắt, trong lòng sảng khoái.

Các người đã bất nhân, vậy thì tôi bất nghĩa!

Tôi muốn cho các người nhìn thấy, tôi không chỉ có thể thay các người cõng hắc oa*, còn có thể đánh các người đến đầu rơi máu chảy!

*:cõng hắc oa: quýt làm cam chịu

Khoản mục này là của tôi, tôi muốn làm nó phải hoàn mỹ không chút tì vết!

Bạch Tiểu Thăng độc thoại liên tục.

Ngải Sĩ Lễ cũng không phải kẻ ngu, nghe Bạch Tiểu Thăng sắp nói xong, ánh mắt hắn nhìn Lưu Tấn mỗi lúc một lạnh dần.

- Im ngay!

Rốt cục, Ngải Văn, Lưu Tấn, Chu Thiên Tỉnh không nhịn được nữa, ba người trăm miệng một lời gào to.

Gào lên xong, ba người ngạc nhiên nhìn nhau.

- Bỏ mẹ nó phương án này đi?

Ngải Văn vứt “bộp" phương án một cái , đứng lên, khuôn mặt u ám, điên cuồng chỉ về hướng Bạch Tiểu Thăng.

- Tiểu tử, hôm qua mày vũ nhục tao, hôm nay nếu muốn cầm được khoản mục này thì quỳ xuống cho tao!

-------------

Dịch: MBMH Translate