Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nhưng lúc này Lưu Ngọc đang theo dõi lò luyện đan, công phu lần này của hắn xem như uổng phí.

Lưu Ngọc đứng dậy, không chút biến sắc đánh giá cái đỉnh nhỏ lục sắc.

Lúc này bỗng nhiên có một hương thơm nhàn nhạt tựa như mùi hương u lan từ hai người đứng gần đó truyền đến mũi hắn. Loại hương của nữ tử trưởng thành này khiến cho Lưu Ngọc hơi mất tự nhiên, hắn lặng lẽ dịch ra xa hai bước. May mà hắn mang theo mạng che mặt và mũ rộng vành nên Liễu quản sự không phát hiện ra sự khác thường của hắn.

Thấy Lưu Ngọc không bày tỏ gì cả, ánh mắt nàng sâu kín nhìn hắn, sau đó mở ra một cái hộp gấm khác, dịu dàng giới thiệu: "Đỉnh này tên là Tử Đồng, được luyện chế từ tử đồng thượng đẳng, có thể chịu được nhiệt độ cao, có lợi trong việc ổn định hỏa diễm và khống chế nhiệt độ, là một pháp khí luyện đan trung phẩm, chỉ bán hai trăm năm mươi Linh Thạch mà thôi, đây tuyệt đối là giá hời."

Nghe nữ tử này giới thiệu, Lưu Ngọc ngắm nghía cái đỉnh Tử Đồng.

Tử Đồng có màu đỏ tía lớn chừng hai nắm tay, thân đỉnh điêu khắc rất nhiều đồ án phức tạp rối rắm.

Về phần nền tảng luyện đan, giá cả ở phường thị vẫn luôn là hai mươi Linh Thạch, tất nhiên không cần phải nhiều lời. Liễu quản sự ngồi trên ghế nâng chung trà chậm rãi thưởng thức, chờ Lưu Ngọc lựa chọn.

Lưu Ngọc ở ngoại môn Nguyên Dương Tông hai năm và ở biệt việt sáu năm, Linh Thạch tích trữ nhiều lắm cũng chỉ có ba trăm lẻ tám khối. Bình thường hắn rất ít khi mua đan dược dùng để tu luyện, pháp khí hắn sử dụng cũng chỉ là những gì Nguyên Dương Tông phát xuống: Một thanh "Hàn Quang kiếm" - pháp khí công kích hạ phẩm cùng với một mặt "Ô Thiết Thuẫn" - pháp khí phòng ngự hạ phẩm, năng lực đấu pháp thật sự rất bình thường.

Người như hắn chính là bản khắc họa chân thật nhất của phần lớn các đệ tử ngoại môn thuộc Nguyên Dương Tông, mà như vậy cũng đã khá hơn rất nhiều tán tu nghèo rớt mồng tơi rồi. Có khi bọn hắn luyện tới Luyện Khí trung kỳ mà ngay cả pháp khí hạ phẩm cũng chẳng có nổi một kiện, công kích phòng ngự đều dựa hết vào pháp thuật, chỉ cần hơi không chú ý thì sẽ chết thảm tại một nơi hẻo lánh nào đó.

Lưu Ngọc sờ sờ túi trữ vật, hơi suy nghĩ liền đưa ra lựa chọn. Mặc dù hắn có thể thúc Linh dược trực tiếp mua lò luyện đan thượng phẩm, nhưng một tên tu sĩ Luyện Khí tầng bốn nho nhỏ mà lại có thể lấy ra "khoản tiền lớn" sáu trăm tám mươi Linh Thạch thì cũng quá mức bắt mắt, không khác gì trên đầu viết hai chữ "dê béo". Suy tư một lát Lưu Ngọc lập tức kiềm chế suy nghĩ này.

"Lấy cái đỉnh Tử Đồng này đi."

Lưu Ngọc nhấc cánh tay chỉ vào cái tiểu đỉnh màu đỏ tía, nói.

Nói xong thần thức khẽ động, hắn lấy ra hai trăm bảy mươi khối Linh Thạch từ trong túi trữ vật đặt lên bàn, đồng thời cầm đỉnh Tử Đồng và ngọc đồng để vào trong túi.

Liễu quản sự quét thần thức qua, nháy mắt đã đếm xong Linh Thạch, ống tay áo phất lên, Linh Thạch trên bàn biến mất không thấy đâu nữa, nụ cười tinh xảo trên mặt càng thêm xán lạn.

Nàng mở to hai mắt nhìn chằm chằm Lưu Ngọc, dường như trong đôi mắt hẹp dài hiện ra một tia thủy quang.

"Hồng đạo hữu quả nhiên ra tay bất phàm, chỗ thiếp thân còn có pháp khí khác, đạo hữu không ngại xem một chút chứ?"

Lưu Ngọc chỉ cảm thấy dưới bụng nóng lên, hình như chỗ nào đó trên người mình có chút dị dạng, phần bụng giống như có một đoàn tà hỏa thiêu đốt, hắn không dám ở lâu lập tức đứng dậy cáo từ.

"Hồng mỗ còn có chuyện quan trọng phải làm, cáo từ."

Lưu Ngọc lạnh lùng nói, dứt lời liền chắp tay, nhanh chóng rời đi.

Từ đầu đến cuối hắn không hề đụng vào ly trà nóng kia.

Tu Chân Giới này cực kỳ tàn khốc, chỉ cần hơi không cẩn thận thì sẽ bị diệt vong!

Lưu Ngọc ra khỏi Ngọc Lan Lâu, lúc này túi trữ vật chỉ còn lại ba mươi tám khối Linh Thạch hạ phẩm, khiến hắn đau lòng không thôi.

Lưu Ngọc lấy ngọc đồng từ túi trữ vật ra, chống đỡ cái trán, thần thức quét sơ qua, chỉ xem những Linh dược cần thiết để bổ sung cho phương thuốc.

Hiện giờ thì hắn đã chuẩn bị lò luyện đan và kiến thức căn bản kỹ càng. Trong luyện đan căn bản, ngoại trừ một chút thường thức thì còn được tặng kèm hai đan phương "Tụ Linh đan" và "Thanh Linh đan." Cái trước thích hợp cho Luyện Khí sơ kỳ sử dụng, cái sau áp dụng với Luyện Khí trung kỳ, đều là đan dược khá thường gặp.

Hắn dạo quanh phường thị một vòng, cũng không tiếp tục vào cửa hàng mà chỉ gom góp một ít hạt giống Tụ Linh đan và Thanh Linh đan ở những quầy hàng khác nhau, bỏ ra thêm năm khối Linh Thạch.

Đến đây thì mục tiêu cơ bản đã hoàn thành, hắn không ở lại nữa bèn rời khỏi phường thị.