Trạch Nhật Phi Thăng (FULL)

Chương 561. Hứa đạo hữu, kết thiện duyên nào 1

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Y vừa đột phá cảnh giới Khấu Quan kỳ thứ hai lên Trọng Lâu kỳ. Giờ phút này chứng kiến cung điện của Bỉ Ngạn Dũng Tuyền cũng có hình dạng Thập Nhị Trọng Lâu, hệt như căn lầu trong thân thể, cho nên khó nén nổi nghi hoặc.

“Nhưng nói đi cũng phải nói lại, vì sao Đông Nhạc tiên sinh dẫn ta tới đây rồi bỏ ta lại?”

Hứa Ứng nhấp nháy mắt, thầm nghĩ: “Chắc chắn hắn sẽ không bắn tên không đích mà có thâm ý khác. Chắc chắn hắn định để ta làm bọ ngựa bắt ve chim sẻ rình mồi, ám toán đám khách câu cá và Na Tướng, đoạt lại động thiên Dũng Tuyền của ta! Vị thượng thần này đối xử tốt với ta quá.”

Y thăm dò tình hình, âm thầm tính toán phải làm sao mới cướp được động thiên Dũng Tuyền.

Lúc này, vầng mặt trời lụi tàn vừa đi vào Minh Hải lại nhô lên ở vùng biển khác, Kim Ô kéo mặt trời càng lúc càng bay cao, tiến vào cõi âm của một thế giới khác.

“Sao bệ hạ bỏ hắn lại?” Kim Ô kia dò hỏi.

Đông Nhạc nói: “Lão quỷ trong Minh Hải cũng cần Dao Trì tiên thủy, nhưng lão quỷ kia da mặt mỏng, chắc chắn sẽ không lên tiếng nhờ cậy, cho nên ta đưa Hứa đạo hữu qua, để hắn kết thiện duyên với lão quỷ ở Minh Hải.”

Kim Ô nói: “Thần thấy bên cạnh có người đánh nhau.”

“Ồ. Chắc Hứa đạo hữu sẽ không tới góp vui đâu.”

Đông Nhạc nói: “Còn có rất nhiều cao thủ đang truy lùng hắn, nếu hắn tới xem người khác đánh nhau, chẳng bao lâu sau hắn sẽ thành mục tiêu bị đánh.”

“Đông Nhạc tu sĩ cho ta cơ hội này, ta tuyệt đối không thể bỏ qua!” Hứa Ứng nhấp nháy mắt, đột nhiên lao đi như mũi tên rời cung, phóng về phía động thiên Dũng Tuyền!

Trên bầu trời, cụm sao di động, bám theo tung tích vầng mặt trời lụi tàn, đợi tới khi vầng mặt trời lụi tàn biến mất trong Minh Hải, từng ngôi sao mới ngừng lại.

Cụm sao nhấp nháy giữa bầu trời  tăm tối.

“Hứa Ứng bị bỏ lại rồi!”

Một giọng nói vang lên giữa bầu trời đêm: “Đông Nhạc tiên sinh không bảo vệ hắn tới cùng, nếu không cũng là phiền phức lớn đối với chúng ta.”

“Đông Nhạc tiên sinh rất biết cách làm người, sợ chúng ta.” Có người hạ giọng nói.

“Người quyền cao chức trọng như Đông Nhạc phải thức thời mới là tuấn kiệt chứ. Nếu không hắn đã chẳng sống được tới hiện giờ.”

Đột nhiên tình hình bên dưới khiến bọn họ chú ý, cụm sao sáng tối chập chờn, chậm rãi xoay tròn quanh Minh Hải mênh mông vô ngần.

“Đó là cái gì?’

“Na tổ Na Tướng! Bí tàng Dũng Tuyền, động thiên liên hoa, Thập Nhị Trọng Lâu!”

Khí tức của bọn họ lưu chuyển, kích động không thôi: “Không ngờ Na Tướng lại trốn tới nơi này! Hèn gì tìm bao lâu rồi vẫn không thấy!”

“Bây giờ có ba động thiên na tổ! Đoạt được ba động thiên na tổ này là có thể chém liền ba đại bí tàng Dũng Tuyền, Giáng Cung, Nê Hoàn của đối thủ, loại trừ pháp lực của đối phương!”

Trên mặt Minh Hải, đang có năm vị cao thủ vây khốn Na Tướng. Thực lực của năm người này có thể coi là tuyệt đỉnh trong luyện khí sĩ, pháp lực hùng hồn siêu quần, lại tinh thông tiên pháp thất truyền thời thượng cổ, cho dù Na Tướng là tiên nhân từng phi thăng nhưng cũng bị thương liên tục.

Trên núi Côn Lôn, Na Tướng bị Từ Phúc tập kích, nhưng hắn chạy nhanh, thương thế nhẹ nhất. Có điều năm người bao vây hắn lại có thực lực không thể coi thường.

Đám khách câu cá luôn cố gắng không tiếp xúc với người khác, không hiểu gì về nhau, tránh xa mọi người. Còn năm người này lại có vẻ quen biết. 

Bọn họ là luyện khí sĩ từ cùng một thời đại, Đại Thương.

Cứ nhìn thần thông của bọn họ là biết, đều đi theo lối Huyền Điểu, có thể thấy chắc cùng một tông môn. Có lẽ là luyện khí sĩ theo đại đế thời Đại Thương tới Côn Lôn tế tổ.

Năm xưa bọn họ cung kính với na tổ bao nhiêu, bây giờ lại xuất thủ tàn nhẫn bấy nhiêu.

Bọn họ là thần tử cùng triều, hiểu rõ về nhau, liên thủ với nhau đẩy Na Tướng và cõi âm, cuối cùng bao vây hắn trên không trung Minh Hải.

Những na tổ khác không ở đây, một mình Na Tướng khó chống nổi cả đám người, nhất là không có động thiên Nê Hoàn cung của Na Bành chữa trị thương tích, cho nên vết thương càng ngày càng chồng chất trên người hắn.

Na Tướng sắc mặt hung ác, tiên khí hóa thành hoa sen trắng hồng, hắn đứng trong hoa sen, gậy chống hóa thành rắn đốm, cũng là tiên khí biến thành, tung hoành qua lại, đối đầu với năm vị cao thủ tuyệt đỉnh. 

Vóc dáng hắn cao gầy, mái tóc trắng xóa, giờ phút này cả y phục lẫn mái tóc đều bị nhuộm đỏ.

Nhưng hắn vẫn còn thực lực đánh trọng thương bất cứ ai trong năm người, cho nên năm người cũng không dám ra đòn tuyệt sát.

Đột nhiên, năm người chú ý tới dị động trên bầu trời, ai nấy trong lòng nghiêm nghị. Ánh sao trên trời trông rất bình thường nhưng thực chất lại cực kỳ khác thường: vì trên Minh Hải vốn không có sao!

“Ngoài chúng ta ra còn có những người khác để mắt tới Na Tướng. Để giết Na Tướng, chúng ta đã mất động thiên Dũng Tuyền, trải qua ngàn vạn khổ cực mới có thể ép hắn tới nơi chim không thèm ỉa này, không ngờ vẫn bị kẻ khác để ý tới!”

Vốn dĩ năm người bọn họ đều có mục đích riêng phải đạt được, đều không muốn là người đầu tiên liều mạng với na tổ Na Tướng. Nhưng bây giờ không thể chần chừ thêm nữa, năm người liếc mắt nhìn nhau, ai nấy hét dài, đều mở địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của bản thân ra, bộc lộ lĩnh vực ngũ tiên chân chính của mình.

Ngoài Nguyên Thần không đạt tới cấp tiên vực, năm mặt còn lại của bọn họ đều ở cấp độ tiên nhân, thậm chí còn vượt qua tiên nhân bình thường!

Hào quang rực rỡ không gì sánh được lập tức chiếu sáng Minh Hải, tiên quang chuyển hóa, biến thành từng con Huyền Điểu hủy thiên diệt địa, đánh vào trong hoa sen của Na Tướng!

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, trên Minh Hải tiên lực tung hoành, tiên đạo lan tỏa, khiến thiên địa đại đạo của vùng biển này trở nên hỗn loạn.

Na Tướng máu me đầm đìa, mắt thấy động thiên liên hoa của mình bị phá, con rắn đốm của bản thân cũng bị từng con Huyền Điểu tóm lấy xé nát. Hắn nghiêm nghị nói: “Ta không sống được, các ngươi cũng đừng hòng sống sót!”

Hắn đã là vò mẻ không sợ nứt, dứt khoát giậm mạnh chân xuống, chỉ thấy bí tàng Dũng Tuyền động thiên na tổ bộc phát, minh hỏa vô tận tuôn trào từ động thiên na tổ, chỉ trong chốc lát đã tràn ngập mặt biển!

Chỉ trong khoảnh khắc, Nguyên Thần của cả Na Tướng lẫn năm vị cao thủ tuyệt thế đều bị minh hỏa nhen lửa, cơn đau từ tận linh hồn kéo tới, khiến gương mặt bọn họ vặn vẹo dữ tợn!

Minh hỏa kia chính là tiên hỏa luyện chế Hồn Phách tiên dược, cũng nguy hiểm không gì sánh được. Nếu là lúc bình thường, cho dù là Na Tướng đi vào minh hỏa cũng phải giơ tay kết thành tiên quyết, cẩn thận từng chút một, tránh né minh hỏa. 

Nhưng bây giờ hắn chỉ muốn kéo đám người vào hố lửa đồng quy vu tận, cho nên ra sức phóng thích minh hỏa, định bắt kẻ địch phải chôn cùng mình!

Khoảnh khắc sau từng con Huyền Điểu đánh tới, chui vào thân thể Na Tướng.

Thân thể Na Tướng cứng đờ, tiếp đó thân thể bùng lên ánh lửa, bắn ra từ tai mắt mũi miệng của hắn, thân thể của hắn đã bị Huyền Điểu đốt thành tro bụi!

Nhưng không ai chú ý tới, Nguyên Thần của Na Tướng lẳng lặng bay ra, không định bỏ trốn, ngược lại chui vào động thiên liên hoa phía sau hắn.

Tiên hỏa ngập trời thiêu cháy tất cả, ngăn cản tầm mắt mọi người, Nguyên Thần của Na Tướng đã nhân cơ hội này lẻn vào động thiên liên hoa.