Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

- Ngươi chính là Hồ Sang?

Diệp Tùy Phong hỏi.

Hắn nhìn thấy hắn ta rất mộc mạc, với lại khá gầy, rất khó để cho người ta liên tưởng đến, hắn chính là luyện khí đại sư lục phẩm duy nhất ở thành Vân Tiêu.

- Không sai, là ta.

Giọng của Hồ Sang tương đối nho nhã, hỏi lại:

- Ngươi là gia chủ mới nhâm chức của Diệp gia, Diệp Tùy Phong đúng không, hôm nay đến, là có chuyện gì?

Diệp Tùy Phong gật đầu nói:

- Là như vậy, ta muốn mời ngươi đến Diệp gia làm khanh khách, chỉ đạo thế hệ trẻ tuổi phương diện tri thức luyện khí, không biết ý của ngươi như nào?

Đối phương cũng là người nói đạo lý, Diệp Tùy Phong tự nhiên cũng sẽ khách khí.

Hồ Sang nghe thấy Diệp Tùy Phong nói như vậy, lại bắt đầu cười khổ.

- Ý tốt của ngươi, ta xin nhận. Nhưng, ta thật sự không bỏ xuống được đám tiểu tử thúi ngoài kia.

Diệp Tùy Phong bị từ chối, là chuyện trong dự liệu, liền hỏi:

- Xin ngài hãy nói rõ hơn?

Hồ Sang chỉ một đám người trẻ tuổi ở phía ngoài, nói:

- Lúc ngươi tới, chắc cũng nhìn thấy. Tiệm thợ rèn này của ta, nhân số rất nhiều, phần lớn đều là học đồ, bọn hắn ăn uống ngủ nghỉ, toàn bộ nhờ ta đây, nếu ta đi, bọn hắn sẽ hoàn toàn đều đi uống gió tây bắc đi, ha ha!

Diệp Tùy Phong nghi ngờ hỏi:

- Vì sao lại như vậy? Học phí của bọn hắn không đủ dùng sao?

Ở thế giới này, cầu học là một chuyện vô cùng đắt đỏ.

Đặc biệt là Hồ Sang còn là đại sư lục phẩm, muốn trở thành đệ tử của hắn, không đủ tài lực, là quả thật không thể nào.

Hồ Sang cười nhấp một ngụm trà, nói:

- Đám tiểu tử này, đều là khi ta du lịch bốn phương nhặt về, đều là đứa trẻ nghèo khổ. Bọn hắn có quyết tâm, có thiên phú, lại không có cơ hội leo lên sân khấu lớn này. Cho nên, ta cung cấp cơ hội này cho bọn hắn.

Diệp Tùy Phong giật mình, thì ra là như vậy.

Khó trách, Hồ Sang sẽ nói không bỏ xuống được với bọn hắn.

Luyện khí là một chuyện cực kỳ hao tổn tiền bạc, nếu như không có Hồ Sang, như vậy đám người tuổi trẻ này chỉ sợ lại sẽ trở lại dáng vẻ trước kia, không có thiên phú, lại cả đời tầm thường vô vi.

Diệp Tùy Phong chắp tay:

- Phẩm đức của ngươi, khiến cho ta bội phục từ đáy lòng.

Hồ Sang khoát tay nói:

- Không đáng giá nhắc tới. Cho nên, ta vẫn không thể đến nhà ngươi làm khanh khách, ha ha.

Diệp Tùy Phong cười lắc đầu, nói:

- Không, nếu như vậy, ta cảm thấy ngươi càng nên đi theo ta.

Hồ Sang ngẩn người hỏi:

- Vì sao nói như vậy?

Diệp Tùy Phong nói:

- Ta hỏi ngươi, nuôi một đoàn học đồ trẻ tuổi như thế, mỗi tháng ngươi chi tiêu bao nhiêu?

- Cái này...

Hồ Sang không nghĩ tới Diệp Tùy Phong còn không hề từ bỏ, suy nghĩ nói:

- Nếu như tính luôn tất cả tiêu hao tài liệu luyện khí, một đám người kia, mỗi tháng chí ít cần hai triệu viên linh thạch.

Luyện khí, đích thật là chuyện rất đốt tiền.

Diệp Tùy Phong duỗi ra năm ngón tay.

- Nếu như trở thành khanh khách Diệp gia, mỗi tháng ta có thể cung cấp cho ngươi năm triệu viên linh thạch. Với lại, nếu ngươi muốn, có thể chuyển toàn bộ tiệm thợ rèn vào Diệp gia, tất cả học đồ cũng giống vậy. Yên tâm, đám học đồ vẫn là của ngươi, ta sẽ cho ngươi hoàn toàn quyền tự chủ, ngươi chỉ cần tiện tay dạy bảo con em trẻ tuổi Diệp gia là được. Mặt khác, tất cả vật liệu luyện khí, Diệp gia sẽ toàn bộ cung cấp, muốn cái gì nói với ta là được.

Diệp Tùy Phong nói ra điều kiện của mình.

Hồ Sang cả người như nằm mơ.

Hắn một lần hoài nghi mình nghe lầm.

Mỗi tháng năm triệu viên linh thạch, còn cung cấp tất cả vật liệu luyện khí, ngài đây là không có ý định sống qua? Đại gia tộc phía Nam cũng không tiêu hao như thế!

Với lại mấu chốt nhất là, hắn còn cho mình năng lực hoàn toàn tự chủ, loại hào khí này, đơn giản... Không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung!

- Tại sao ngươi phải làm như vậy? Có tài lực như thế, hoàn toàn có thể thuê một luyện khí sư cấp cao hơn?

Hồ Sang kinh ngạc bất ngờ hỏi.

Diệp Tùy Phong cười nói:

- Luyện khí sư rất nhiều, nhưng luyện khí sư giống như ngươi, chỉ sợ là càng ngày càng ít. Ta rất thưởng thức tấm lòng của ngươi, cũng sẽ ủng hộ cách làm của ngươi.

Hồ Sang im lặng.

Khi hắn vừa tới thành Vân Tiêu, ba đại gia tộc đều tới qua, muốn mời hắn làm khanh khách gia tộc.

Nhưng khi bọn hắn biết, Hồ Sang muốn chăm sóc nhiều học đồ như thế, lần lượt đánh trống lui quân.

Dù sao, lợi ích gia tộc mới là quan trọng nhất.

Mà Diệp Tùy Phong, là người thứ nhất, biểu thị muốn ủng hộ người của hắn.

Với lại, cung cấp thù lao nghịch thiên.

- Ngươi thật là nghĩ như vậy sao?

Hồ Sang hỏi.

Diệp Tùy Phong gật đầu, cho hắn một cái chắc chắn.

- Vậy được!

Hồ Sang nói:

- Vậy theo như lời ngươi nói, ta mang tiệm thợ rèn đến Diệp gia, nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ phụ trách tất cả chi tiêu của đám tiểu tử thúi kia. Với lại, năm triệu nhiều lắm, ta chỉ cần phí như bình thường, năm ngàn viên là được.

- Không nhiều.

Diệp Tùy Phong nói:

- Ngươi cũng muốn tu luyện không phải, với lại ta hi vọng ngươi có thể lại nhiều thu thập một số thiếu niên nghèo khổ có thiên phú.

- Thật nhiều lắm... Vậy thì bốn triệu chín trăm chín mươi chín viên

- Cái này... Được.

Diệp Tùy Phong đứng dậy:

- Tiền này, tốn ở nơi cần tốn, mới có thể phát huy ra giá trị lớn nhất. Ngươi tốt nhất sắp xếp ổn thoả đi, tốt nhất hôm nay có thể tiến về Diệp gia, ta sẽ dặn dò tốt quản sự trong tộc.

Nói xong, Diệp Tùy Phong lấy ra bức thư, chắp tay cáo từ.

Chỉ còn lại Hồ Sang, mang tâm trạng rung động, thật lâu không cách nào bình tĩnh được.