Vĩnh Dạ Thần Hành

Chương 79. Hiệp Hội Chưng Khí!!!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

"Đương nhiên là nội thành!" Chu Dã không chút nghĩ ngợi, lập tức nói: "Vừa rồi cậu cũng thấy hoàn cảnh ở nội thành này rồi đó. Dù không quá kén chọn hoàn cảnh sinh hoạt, thì ở nội thành cũng có rất nhiều chỗ tốt. Ví dụ như, nơi này rất ít phát sinh sự kiện khư thú."

"Vì sao?" Hứa Thâm tò mò hỏi.

"Đầu tiên phải nói về hoàn cảnh khư thú thích ở lại, đó là một vài những khu vực bản thân nó đã âm u sẵn rồi. Trong khi đó, cậu xem nội thành này, kể cả ban đêm cũng đèn đuốc sáng trưng. Tiếp theo, ở khắp các nơi trong nội thành, đều có người của sở Tuần Tra ra soát cực kỳ chặt chẽ, nếu có sự kiện tử vong xảy ra, nơi này sẽ được giải quyết trước tiên, sẽ không chờ tới lúc khư bị hấp dẫn đến mới qua xử lý đâu. Trừ mấy thứ đó ra, nơi này còn được cục Khư Bí chúng ta trang bị dụng cụ cảm ứng khư thú."

“Về cơ bản, nếu có dấu vết của khư sẽ bị phát hiện rất nhanh, hơn nữa những tiểu đội trong cục chúng ta, cũng sẽ được phái đến nơi này trước."

"Nếu ở hai khu vực cùng đồng thời bùng nổ sự kiện khư thú, như vậy khu vực được ưu tiên xử lý trước, khẳng định là nội thành." Chu Dã cười nói.

Hứa Thâm nhìn ra ngoài cửa sổ, nghĩ đến cảnh phố xá ven đường, có chút giật mình kèm theo tâm trạng lại hơi phức tạp.

"Tuy lời này hơi quá thực tế, nhưng lại rất công bằng." Chu Dã cười nói: "Nếu chúng ta không thể bảo vệ mỗi một góc hắc ám, vậy bản thân mình tiến về phía quang minh là được rồi."

Nhưng làm như vậy đâu có công bằng với những con người đã rơi vào hắc ám không thể thoát khỏi kia. . . Trong lòng Hứa Thâm yên lặng nói.

Trừ phi, đuổi những tồn tại thích sống trong bóng tối kia, ra ngoài ánh sáng.

"Đội trưởng, phòng ở trong nội thành có đắt không?" Tào Phi hỏi.

"Có chút đắt đỏ, nhưng với chúng ta, vẫn còn có thể mua được." Chu Dã mỉm cười nói: "Nói thế này, 30W một gian phòng nhỏ, đủ cho một người sinh sống, nếu muốn ở gian phòng đầy đủ tiện nghi hơn chút, vậy thì khoảng 50W đến 80W là đủ rồi."

"Đắt như vậy!" Tào Phi líu lưỡi.

Hứa Thâm cũng cảm thấy một đợt hít thở không thông, 30W kia đủ để vụ dân sử dụng tiết kiệm được trong một trăm năm.

"Lấy tiền lương của chúng ta, chỉ ba đến năm năm là tích cóp đủ rồi." Chu Dã trấn an hai người.

Hứa Thâm âm thầm cười khổ, hắn vừa được nhận khen thưởng là 3W, tưởng là nhiều nhưng so với giá trị của một căn nhà, lại chẳng thấm tháp vào đâu.

Rất nhanh, mỹ thực lần lượt được bưng lên.

"Tùy tiện ăn đi, đừng khách khí." Chu Dã hào phóng nói.

Hứa Thâm cũng bất chấp khách khí, nhanh chóng khởi động.

Mùi của những món ăn này khiến cho hắn vô cùng thèm ăn. Đây là lần đầu tiên Hứa Thâm được thưởng thức những món mỹ vị như thế.

Chỉ hơi kém hơn mỹ thực của "Ma ma" một chút thôi.

Có tiền thật tốt. . . Trong lòng Hứa Thâm cảm khái vô hạn, hắn có cảm giác một chuyến hành trình đêm nay, đã cho hắn hiểu được, thế nào mới là cuộc sống chân chính.

Tô Sương bên cạnh, ăn uống với cử chỉ vô cùng tao nhã. Cô gọi một chai rượu đỏ, sau đó khai vị một chút mới quay sang Chu Dã đang vừa ăn vừa uống bên cạnh, nói chuyện trong cục, cùng với một vài điều thú vị xảy ra bên trong nội thành.

Hiển nhiên Hứa Thâm và Tào Phi không có hứng thú với rượu đỏ, bọn họ vừa uống được nửa hớp, đã trưng ra vẻ mặt táo bón, lập tức bỏ qua nó và vùi đầu xử lý đồ ăn trên bàn.

Chờ sau khi cả đám ăn uống no đủ, tới lúc tính tiền, Hứa Thâm lập tức bị hoảng sợ, một bữa tiệc này, bọn họ đã ăn hết hơn 2000 đồng!

Nghĩa là mỗi người tiêu phí chừng 500 Lô Tạp tệ!

Chỉ một bữa cơm đơn giản như vậy!

"Mà hai tháng tích cóp trước kia bay mất tiêu rồi. . ."

Hứa Thâm cảm thấy một cơn đau lòng ập đến, nhưng đầu lưỡi cuốn tới một chút cặn thức ăn còn sót lại, hắn lại có cảm giác thứ này thật là thơm, dư vị còn chưa tan hết!

Chu Dã hào phóng trả tiền, với đám nhân viên lương cao như bọn họ, thì 2000 này cũng là một mức giá xa xỉ, nhưng gã vốn là đội trưởng của thê đội thứ hai, ngẫu nhiên hưởng thụ một chút vẫn có thể thừa nhận được.

Cơm nước xong, mấy người Hứa Thâm mặc lại chiếc áo khoác đã cởi ra lúc dùng bữa, rồi bước lên thang máy xuống lầu.

"Hừ, vì sao đám chuột thối tha này cũng tới được nơi này chứ? Quá xui xèo!"

Trong thang máy còn có khách hàng khác, trong số những người này, có một vị phu nhân trang điểm lòe loẹt, tô son môi đỏ mọng, lộ ra dáng vẻ thục phụ (phụ nữ thành thục), vừa liếc mắt thấy bộ trang phục tác chiến màu đen bên dưới lớp áo khoác của Hứa Thâm, lập tức nhíu mày, hơi hơi dùng tay che chóp mũi, lộ ra vẻ mặt chán ghét.

Cô ta không chút kiêng nể, lời nói thẽ thọt đầy vẻ xem thường và chán ghét kia, rơi vào tai mấy người khác, không sót một chữ nào.

Mấy người đang mải bàn luận về đồ ăn mỹ vị ở nơi này, nghe được lời nói ấy, vẻ mặt khẽ biến, lập tức nhìn về phía vị phu nhân kia.

Ánh mắt phu nhân nọ vẫn thật tự nhiên, chẳng thèm che giấu một chút nào, hồn nhiên không thèm để ý tới ánh mắt lạnh như băng mà Chu Dã vừa ném tới.

Một người mặc tây trang màu lam dáng vẻ quản gia ở bên cạnh vị phu nhân nọ, lập tức tiến lên một chút, lạnh lùng nhìn bốn người Hứa Thâm: "Mấy người muốn làm cái gì?"

Chu Dã chú ý tới chiếc huân chương có hình bánh răng được vị quản gia này đeo trước ngực, sắc mặt khẽ biến, vội vàng thu hồi ánh mắt.

Hứa Thâm và Tào Phi thấy đội trưởng không có tức giận, cũng ý thức được người trước mắt không thể trêu vào, đành nhịn xuống bực bội, không nói năng gì.

Rất nhanh, thang máy đã mở ra, mấy người bọn họ nối đuôi nhau ra ngoài, phu nhân kia phẩy phẩy không khí, tựa như muốn quạt bay đi loại mùi vị khó ngửi kia, sau đó mở miệng than thở vài câu, mới chịu cùng vị quản gia kia rời khỏi.

Mấy người Hứa Thâm nhìn theo bóng dáng bọn họ rời đi, trong ánh mắt Tô Sương toát ra cực độ chán ghét: "Không biết là nhân tình được vị cao tầng nào bao dưỡng. Chỉ là một con chó được người ta nuôi, cũng dám mạnh miệng không biết ngượng như thế!"

Tào Phi thấp giọng nói: "Đội trưởng, người vừa nọ là?"

Chu Dã chăm chú nhìn một cái, sau đó mới thu hồi ánh mắt, nói: "Là người của hiệp hội Chưng Khí. Người đàn bà kia chưa chắc đã là cao tầng, nhưng khẳng định là có quan hệ cùng cao tầng bên trong hiệp hội đó."

"Hiệp hội Chưng Khí?" Tào Phi cả kinh.

*Hiệp hội Chưng Khí là hiệp hội Hơi Nước, mà nghe nó phèn lắm nên giữ nguyên*