Võ Công Của Ta Quá Thần Kỳ, Có Thể Tự Động Tu Luyện

Chương 11. PHẢI LẤY NAM MINH VƯƠNG TẾ DIỆT THẦN ĐAO

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Ba vị ma giáo kia mỉm cười, trong mắt lóe lên tia quỷ dị, thân ảnh lóe lên, biến mất trong màn đêm.

Âm Đô Pháp Vương cũng thân hình lóe lên, hướng về lều vải của Chu Uy.

Lúc đi vào lều vải Chu Uy, Chu Uy đang luyện tập Xích Dương Chưởng, toàn thân tản ra những luồng khí đỏ.

Chu Uy mặc dù là Trấn quốc Đại tướng quân, nhưng mỗi ngày vẫn kiên trì khổ tu, kỳ vọng sẽ có một ngày có thể đột phá cảnh giới Tiên Thiên.

Ngay lúc Chu Uy đang tu luyện Xích Dương Chưởng, đột nhiên một thanh kiếm quang xuyên qua bóng tối và hướng về phía ngực của Chu Uy, kiếm quang cực nhanh trong nháy mắt liền tới trước mặt Chu Uy.

"Ai? !" Chu Uy lập tức giật mình, vừa quát lớn, không kịp nhìn vung ra một chưởng Xích Dương Chưởng, xích hồng chưởng hướng tới kiếm quang.

Nhưng là hắn đánh giá thấp uy lực của kiếm quang.

Kiếm quang đâm rách sóng chưởng của hắn, đâm trúng ngực của Chu Uy.

Tuy là Chu Uy mặc áo giáp cấp bậc hạ phẩm Linh khí do hoàng đế Đại Phụng ban thưởng, vẫn bị đối phương đâm xuyên.

Máu, từ mũi kiếm tuôn ra.

Rõ rãng thanh kiếm của đối phương cũng là Linh khí.

May mắn Chu Uy phản xạ đã điều chỉnh cơ thể của mình sang một bên, nếu không, thanh kiếm chỉ đâm thẳng vào tim, một khi tim bị đâm xuyên, cho dù là Tiên Thiên Tông Sư cũng phải chết.

Chu Uy vừa quát lớn, hộ vệ chung quanh bừng tỉnh, hộ vệ lao qua, kể cả ba vị Tiên Thiên nhất trọng, nhị trọng Tông Sư, đều bị ba vị ma giáo Pháp Vương khác ngăn lại.

Chu Uy nghe bên ngoài lều vải có tiếng đánh nhau cùng tiếng kêu thảm thiết, kinh sợ nhìn chằm chằm vào Âm Đô Pháp Vương đeo mặt nạ, che ngực không ngừng lùi lại.

Nhưng máu từ đầu thanh kiếm dài không ngừng tuôn ra.

Âm Đô Pháp Vương hai mắt lạnh lùng, cũng không mở miệng, tốc chiến nhanh chóng, thanh kiếm trong tay lần nữa đâm về hướng cổ họng Chu Uy.

Lần này, kiếm quang càng nhanh, một hơi thở chết chóc bao trùm Chu Uy.

Chu Uy gầm thét, dùng hết toàn lực, đấm ra một quyền, quyền lãng cuồn cuộn, nhưng vô dụng căn bản ngăn không được thanh kiếm của đối phương.

Nhìn thấy thanh kiếm liền muốn đâm xuyên cổ họng Chu Uy, đúng lúc này, đột nhiên một bóng dáng thân hình cao lớn xông qua không trung , thân pháp nhanh hơn rất nhiều so với Âm Đô Pháp Vương.

Cảm nhận được có người tới sau lưng, Âm Đô Pháp Vương kinh ngạc quay đầu, hắn vừa mới quay đầu lại, liền thấy được một thanh đao dài, hắn còn chưa kịp tránh lui, thanh đao liền trực tiếp đâm xuyên tim hắn từ sau lưng.

Âm Đô Pháp Vương kinh ngạc nhìn con dao dài xuyên qua ngực mình, toàn thân cứng đờ.

"Ngươi là ai?" Âm Đô Pháp Vương miệng phun máu tươi, hỏi bóng dáng cao lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt.

Ma giáo bọn hắn điều tra rất rõ ràng, tùy hành trong đội ngũ Chu Uy, không thể có cao thủ như thế.

Tần Mãnh khoác lên một chiếc áo choàng rộng rãi, đồng thời mang mặt nạ, mặt che kỹ, lãnh đạm nói: " Chỉ là đi ngang qua thôi." Nói xong liền rút con dao dài trong tay của mình ra.

Đi ngang qua?

Âm Đô Pháp Vương ngã vào trong vũng máu, mặt khó có thể tin, không ngừng run rẩy.

Tần Mãnh nhìn thoáng qua vết thương trên ngực của Chu Uy, biết không bị thương đến tim, phá vỡ lều vải, tiếp tục đánh giết ba vị Pháp Vương ma giáo khác.

Bên ngoài lều, ba vị Pháp Vương ma giáo khác đang cùng ba vị Tông Sư của Đại Phụng vương triều còn có một đám tướng sĩ chém giết, đột nhiên một thanh đao ánh sáng có một không hai xuyên qua không trung và xuyên qua mọi người hai mắt trợn tròn.

Ba tiếng kêu thảm gần như đồng thời vang lên.

Đại Phụng vương triều nhìn đám người, chỉ thấy ba vị Pháp Vương ma giáo đều bưng bít lấy cổ, ngã xuống.

Tần Mãnh đánh chết bốn người Âm Đô Pháp Vương, cũng không ở lại, thi triển thân pháp, chớp mắt liền biến mất trong bóng đêm.

Chu Uy từ trong lều vải đi tới.

Chúng tướng sĩ Đại Phụng vương triều lấy lại tinh thần, có người gấp gáp: "Nhanh cứu chữa đại nhân!"

Trải qua một phen băng bó cứu chữa, vết thương trên ngực Chu Uy ngừng chảy máu.

Tướng sĩ Đại Phụng vương triều đem mặt nạ trên mặt bốn người Âm Đô Pháp Vương.

"Là ma giáo tứ đại Pháp Vương!" Một vị Tiên Thiên Tông Sư nhận ra bốn người.

"Ma giáo tứ đại Pháp Vương!" Chu Uy nhìn rõ bốn người, cũng rất ngạc nhiên.

Ma giáo tứ đại Pháp Vương, đều là Tiên Thiên tam trọng Tông Sư, Âm Đô Pháp Vương càng là Tiên Thiên tam trọng đỉnh phong, chỉ thiếu chút nữa chính là Tiên Thiên tứ trọng.

Ám sát hắn, lại là bốn người này.

Hồi tưởng lúc nảy, Chu Uy trong lòng vẫn còn sợ hãi, nếu không có vị cao thủ thần bí kia rat ay cứu giúp, bây giờ chắc chắn hắn đã chết rồi.

Hắn nhìn về hướng Tần Mãnh biến mất, tự hỏi, cao thủ thần bí này rốt cuộc là ai? Tuyệt đối không có thể là đi ngang qua, chỉ là vì sao đối phương lại cứu hắn?

. . .

Đại Phụng kinh thành.

Chu Thành đang ngâm thuốc tắm.

Đột nhiên, có người vội vàng gõ cửa lớn sân nhỏ của hắn.

"Thành nhi, Thành nhi." Lạc Thủy ở bên ngoài gấp gáp kêu to.

Từ âm thanh của Lạc Thủy, có thể nghe ra sự hoảng sợ, lo lắng, bất an.

Chu Thành nhanh chóng mở cửa ra.

"Thành nhi, xảy ra chuyện, phụ thân ngươi xảy ra chuyện!" Chu Thành vừa mở cửa ra, Lạc Thủy liền nhanh chóng nói.

"Phụ thân xảy ra chuyện!" Chu Thành trong lòng lo lắng.

Lẽ nào Tần Mãnh không đuổi kịp phụ thân hắn?

"Phụ thân ngươi bọn họ đi tới Quỷ Mộ, bị tứ đại Pháp Vương ma giáo ám sát!" Lạc Thủy nói: "Âm Đô Pháp Vương đâm xuyên qua ngực phụ thân ngươi, mặc dù không đâm trúng tim, nhưng phụ thân ngươi bị thương không nhẹ."

"Nghe người đưa tin của phụ thân người đưa tin nói, may mắn có cao thủ xuất chúng đi ngang qua cứu hắn, nếu không thì chỉ sợ…!"

Lạc Thủy nói đến đây, hoảng sợ.

Chu Thành nghe xong, lúc này mới thở ra.

"Vậy phụ thân hiện tại như thế nào?" Chu Thành hỏi.

"Phụ thân ngươi ngực bị đâm thấu, vết thương không nhẹ, ít nhất phải tĩnh dưỡng một hai tháng, không thể đi biên giới được, bệ hạ đã triệu hồi phụ thân ngươi, dường như là muốn điều động Trung Dũng Hầu thay phụ thân ngươi tiến về biên giới." Lạc Thủy nói ra.

Trung Dũng Hầu Viên Thuật, là cao thủ Tiên Thiên lục trọng.

Chu Thành nghe phụ thân Chu Uy sắp trở về, nghĩ đến lúc đó lại thường xuyên bị Chu Uy uy hiếp hai chân, có chút đau đầu.

"Hộ vệ Tần Mãnh kia của ngươi đâu?" Lạc Thủy không thấy được Tần Mãnh, tùy ý hỏi.

"A, ta để hắn ra ngoài làm việc." Chu Thành trong lòng căng thẳng, sắc mặt bình thường nói.

Lạc Thủy tùy ý hỏi một chút, cũng không nghĩ nhiều, sau đó cùng Chu Thành trò chuyện về lần xuất hành này của Chu Uy.

Sau nửa canh giờ, Lạc Thủy mới rời đi.

Đợi sau khi Lạc Thủy rời đi, Chu Thành đột nhiên một chưởng, oanh bạo Tử Thạch đôn, hai mắt lạnh lẽo: "Ma giáo Nam Minh Vương!"

Không cần đoán, khẳng định là Nam Minh Vương phái tứ đại Pháp Vương ám sát phụ thân hắn.

Chờ hắn đột phá Tiên Thiên thất trọng cảnh, phải lấy ma giáo Nam Minh Vương tế Diệt Thần Đao của hắn.

Chu Thành kéo cột binh khí trong bảng hệ thống, phía trên hiện ra tình trạng Đại Địa Đỉnh Lô, Diệt Thần Đao, Ma Thần Y.

Đại Địa Đỉnh Lô: Hạ phẩm Linh khí ( tiến độ 6% )

Diệt Thần Đao: Hạ phẩm Linh khí ( tiến độ 3% )

Ma Thần Y: Hạ phẩm Linh khí ( tiến độ 2% )

Hắn lấy Diệt Thần Đao ra, ở trong màn đêm Diệt Thần Đao phát ra ánh sáng.

Diệt Thần Đao tiến độ chậm chạp, cũng là thời điểm nên để Diệt Thần Đao uống máu, hiện tại hắn tuy không giết được Nam Minh Vương, nhưng mà có thể lấy giáo chúng hiến tế đao!

Một đêm không có chuyện gì.

Sáng sớm ngày kế tiếp, Chu Thành nuốt một viên Thượng Cổ Luyện Thể Đan, vốn là Huyền Vũ Thần Công đỉnh phong tầng năm cuối cùng cũng đột phá đến tầng thứ sáu, và Bất Diệt Kim Cương Thần Công cũng thuận lợi đột phá đến tầng thứ năm.

"Chúc mừng kí chủ đột phá Luyện Thể đệ lục trọng cảnh, thu hoạch được gói quà đột phá cảnh giới."

" Kí chủ có muốn mở gói quà đột phá cảnh giới bây giờ?"