Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Phủ thái sư.

Thái sư Cao Phạm cùng Phiêu Kỵ đại tướng quân Tống Tu cùng mấy vị quan viên khác đang ngồi, cười nói.

"Mọi người mời uống trà." Cao Phạm cười nói, giơ chén trà: "Đây chính là lá của gốc Linh Đào trên núi Thương Long, bình thường ta đều là nhấm nháp nó."

Mấy người Tống Tu nghe là lá của gốc Linh Đào trên núi Thương Long, đều xuýt xoa, bọn họ biết lá của gốc Linh Đào quý hiếm cỡ nào.

Cao Phạm cười nói: "Uống trà, uống trà."

Mấy người Tống Tu liên tục gật đầu, uống một ngụm, quả nhiên rất thơm và ngon, ngọt ngào, lục phủ ngũ tạng sảng khoái, như đã được gột rửa một lần.

Tống Tu uống một ngụm, cười nói với Cao Phạm: "Hôm qua mặc dù hoàng thượng không có tỏ thái độ, nhưng ta nhìn ra được ý của hoàng thượng, cũng là có ý phế truất chức vụ Trấn quốc Đại tướng quân của Chu Uy."

Cao Phạm cười nói: " Thực lực của Chu Uy không phù hợp với chức quan, hắn thân là Trấn quốc Đại tướng quân, ngay cả Tiên Thiên cũng không phải, hoàn toàn là dựa vào quân công, ngày thường, một số đại tướng trong quân đội sớm đã phê bình, lần này hắn bị thương tâm mạch, nếu như tiếp tục đảm nhiệm Trấn quốc Đại tướng quân, rất nhiều đại tướng trong quân đội chắc chắn sẽ có lời oán giận."

"Hoàng thượng chắc chắn là nghĩ đến điểm này."

"Cho nên, cho dù hiện tại không phế truất Trấn quốc Đại tướng quân của Chu Uy, qua ít ngày chắn chắn sẽ phế truất!"

"Trừ phi vết thương của Chu Uy có thể khôi phục."

"Có điều vết thương của Chu Uy muốn khôi phục , chờ kiếp sau đi."

Cao Phạm nói xong, mấy người Tống Tu đều nở nụ cười.

"Chờ hoàng thượng phế truất chức quan của Chu Uy, đến lúc đó, ta sẽ tiến cử ngươi với hoàng thượng." Cao Phạm cười nói với Tống Tu: "Để cho ngươi ngồi lên vị trí của Chu Uy." Mặt tràn đầy lòng tin.

Phiêu Kỵ đại tướng quân Tống Tu nghe vậy, mừng rỡ như điên, đứng dậy cúi đầu với Cao Phạm: "Đa tạ thái sư đại nhân, thuộc hạ sẽ không phụ kỳ vọng của đại nhân."

Cao Phạm khoát tay cười nói: "Đều là đồng liêu, nên giúp đỡ cho nhau."

Đúng lúc này, liền thấy một đại đội trưởng hộ vệ phủ thái sư bối rối chạy đến, quỳ xuống, hai mắt khó nén kinh hoảng: "Thái sư đại nhân, chúng ta tìm được Cao Tuấn thiếu gia, nhưng mà..." Không dám nói tiếp.

Cao Phạm chau mày, có dự cảm xấu: "Nhưng thế nào?"

"Nhưng bọn người Cao Tuấn thiếu gia, tất cả đã chết rồi." Vị đại đội trưởng hộ vệ kia nói đến đây, giọng run rẩy.

"Cái gì!" Cao Phạm đứng dậy, hai mắt trợn trừng, giống như một con sư tử hung dữ chui ra khỏi lồng, thân hình bay vút lên trời cao.

Mấy vị quan viên Tống Tu cũng đều giật nảy cả mình, cháu trai của thái sư, bị giết? !

Là ai sao mà to gan như vậy!

"Ở đâu?" Cao Phạm gầm thét, lông mày trắng và rậm nhướng lên, đại đội trưởng dọa hộ vệ run rẩy, hắn run run nói: "Tại Thanh Yêu sơn mạch, chúng tôi không dám động vào thi thể Cao Tuấn thiếu gia, bẩm báo thái sư đại nhân trước."

Hắn vừa dứt lời, Cao Phạm liền nhanh như gió xông ra phủ thái sư, cưỡi chiến mã, xông về Thanh Yêu sơn mạch.

Mấy vị quan viên Tống Tu không dám chần chờ, cũng đều cưỡi ngựa riêng mình đuổi theo.

Hộ vệ còn lại trong phủ thái sư cũng đều nhao nhao cưỡi ngựa đuổi theo.

Cao Phạm mặt đầy sát khí phi ngựa, còn có một đoàn hộ vệ của phủ thái sư dáng vẻ hoảng hốt lo sợ, các đại quan viên suy đoán dọc theo đường dẫn tới Đại Phụng kinh thành.

Cao Phạm dường như vọt tới Thanh Yêu sơn mạch bằng tốc độ nhanh nhất, đi tới phía trước thi thể cháu trai Cao Tuấn.

Nhìn thi thể cháu trai, Cao Phạm run rẩy quỳ xuống, sau đó đưa tay ôm lấy thi thể cháu trai, cặp mắt đỏ bừng.

Lúc này, thi thể của Cao Tuấn cùng thi thể của mấy người hộ vệ phủ thái sư đã bị yêu thú gặm không ít.

Cao Phạm vuốt ve thi thể cháu trai, không nói nên lời, nước mắt lặng lẽ tuôn rơi..

Bọn người Tống Tu lặng yên.

Cao Phạm mặc dù là thái sư, nhưng dòng dõi cũng không nhiều, hai đứa con trai, bốn đứa cháu trai, Cao Tuấn là được sủng ái nhất, có thể hiểu trong lòng Cao Phạm đau khổ cỡ nào.

Không ai dám mở miệng quấy rầy.

Thật lâu, Cao Phạm mới mở miệng nói: "Tra!" Chỉ có một chữ, lại nghiêm nghị.

Gần ngàn hộ vệ phủ thái sư ai cũng cao giọng đáp lời.

Chu Thành tại Thiên Long tự cũng không biết chuyện của phủ thái sư, Chu Thành muốn một gian phòng không dùng của tăng chúng Thiên Long tự, trong đó tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ.

Mặc dù nói ba môn võ kỹ có thể tự động tu luyện, nhưng mà dù sao ngồi không cũng không làm gì, chủ động tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ, còn có thể gia tăng tiến độ tu luyện Nghênh Phong Liễu Bộ một chút.

Ba môn võ kỹ, chỉ có Nghênh Phong Liễu Bộ là chưa tiến vào cảnh giới đăng đường nhập thất.

Tranh thủ ngày mai, đem Nghênh Phong Liễu Bộ cũng tu luyện tới cảnh giới đăng đường nhập thất.

Trong chính điện của Thiên Long tự, hoàng đế Đại Phụng Chu Huyễn cùng chủ trì Thiên Long tự thảo luận phật pháp, đột nhiên thống lĩnh hộ vệ tiến đến, ghé vào tai nói nhỏ với Chu Huyễn.

Chu Huyễn rõ ràng kinh ngạc: "Chết rồi? !"

Thống lĩnh hộ vệ vừa mới bẩm báo, là chuyện Cao Tuấn cháu trai thái sư cùng hơn 20 vị hộ vệ phủ thái sư bị giết.

Thái sư Cao Phạm chính là nguyên lão tam triều, quyền cao chức trọng, dậm chân một cái, cũng có thể khiến Đại Phụng vương triều run sợ, cháu ông ta bị giết, đương nhiên không phải việc nhỏ.

"Hoàng thượng, ngươi xem việc này?" Thống lĩnh hộ vệ xin chỉ thị.

"Yên lặng theo dõi kỳ biến." Chu Huyễn trầm ngâm nói.

Thống lĩnh hộ vệ ngầm hiểu, lui xuống.

Chu Huyễn đột nhiên nói với chủ trì Thiên Long tự Minh Đức: "Minh Đức pháp sư, việc xuất hiện dị tượng của phật ở Thiên Long tự hôm qua, theo ý ngươi, cớ sự gì? Có thật là Chân Phật xuất thế dẫn đến dị tượng?"

Minh Đức dựng thẳng tay phải lên, mặt nghiêm nghị: "A Di Đà Phật."

" Dị tượng hôm qua, lão nạp suy đoán, cho dù không phải Chân Phật xuất thế, cũng là có người khơi dậy các vị Chư Phật." Chủ trì Thiên Long tự Minh Đức nói ra: "Mà lại hẳn là người sáng sớm hôm qua tại Thiên Long tự."

Chu Huyễn kinh ngạc: " Khơi dậy các vị Chư Phật? Chẳng lẽ người này Phật Thể vô lượng?"

Chủ trì Thiên Long tự Minh Đức nói: "E là như vậy, tuy nhiên tất cả cũng chỉ là lão nạp suy đoán."

Chu Huyễn mặt trầm tư.

Thời gian trôi qua.

Lúc giữa trưa, âm thanh hệ thống trong đầu Chu Thành vang lên.

" Bất Diệt Kim Cương Thần Công của ngươi bởi vì đang ở trong ngôi chùa Phật giáo cổ kính chứa đầy Phật tính, tu luyện tăng tốc, tiến độ đạt tới 100%, đột phá tầng thứ bảy."

Cuối cùng cũng đột phá tầng thứ bảy.

Ánh sáng của Bất Diệt Kim Cương Thần Công chấn động không ngừng.

So với mấy lần đột phá trước, ánh sáng còn mãnh liệt hơn.

Bất kể là luyện thể hay là Luyện Khí hay là Tiên Thiên, tứ trọng cảnh cùng thất trọng cảnh, đều là đầu nguồn quan trọng.

Một khi đột phá Luyện Thể thất trọng, bất kể là sức mạnh hay là phòng ngự đều sẽ tăng lên rất nhiều.

Cảm nhận được màng da, cơ bắp, lục phủ ngũ tạng biến hóa, Chu Thành tung ra một quyền, lực quyền tạo ra một làn sóng đấm.

Cho dù là cao thủ Luyện Thể thập trọng, lực quyền cũng không có khả năng gây nên làn sóng đấm, thế nhưng là Chu Thành lại làm được.

"Chúc mừng kí chủ đột phá Luyện Thể thất trọng cảnh, thu hoạch được gói quà đột phá cảnh giới."

" Kí chủ có muốn mở gói quà đột phá cảnh giới bây giờ?"

Chu Thành đối với việc này đã quá quen thuộc, không chút do dự nói ra: "Mở ra."

Lập tức, ánh sáng gói quà đột phá cảnh giới lóe lên, mở ra.

"Ngươi thu được một viên Tẩy Tủy Đan."

"Ngươi thu được một hộ vệ Đồng Khải."

"Ngươi thu được một ấu thể Huyền Vũ Thần Thú."

Sau khi nhìn thấy đột phá luyện thể đệ thất trọng, gói quà đột phá cảnh giới quả nhiên lại có Tẩy Tủy Đan, Chu Thành cười, gói quà đột phá cảnh giới chính là thoải mái.

Hắn hiện tại tư chất đã là tư chất thượng đẳng, với vài viên Tẩy Tủy Đan nữa, hẳn là có thể trở thành trăm năm thiên tài?

Đó thực sự là một bước đột phá tuyệt vời.