Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4. Đánh chết cũng không luyện Bài thể dục phổ biến thứ chín toàn quốc

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Trong phòng huấn luyện lầu một, các học viên tự mình tu luyện, có vẻ vô cùng náo nhiệt.

Vương Đằng vừa mới đi vào đại sảnh, nhất thời sững sờ tại chỗ.

Hắn thấy gì?

Bong bóng trong suốt, trôi nổi giữa không trung, chừng bốn năm mươi cái.

‘Sức mạnh X1’

‘Tốc độ X3’

‘Thể chất X1’

‘Ngộ tính X0,5’

‘Sức mạnh X2’

......

Vương Đằng dùng sức chớp mắt, những bong bóng kia vẫn còn tồn tại, học viên trong phòng tập luyện hình như đều không nhìn thấy.

Bàn tay vàng?

Hắn có chút không xác định, giữ chặt một học viên đi ngang qua.

“Làm gì đó!”

Đối phương cũng mới mười sáu mười bảy tuổi, không kiên nhẫn nhìn Vương Đằng, vẻ mặt khó chịu kiểu “Ngươi lại còn đẹp trai hơn ta cơ đấy”.

“Người anh em, sàn nhà các ngươi... Trải tốt thật đó!” Vương Đằng chỉ vào mặt đất nói.

Những bong bóng trong suốt trôi nổi trên độ cao bắp chân, vừa cúi đầu là có thể nhìn thấy.

Nhưng học viên này hoàn toàn bỏ qua, ghét bỏ nói.

“Đây là sàn nhựa plastic tốt nhất, khắc phù văn nguyên lực, có giảm xóc, bền bỉ, công năng chống tấn công vân vân.”

“Từ đâu tới, một chút kiến thức cũng không có!”

Nói xong, vung tay, cũng không quay đầu lại nói.

Vương Đằng vuốt cằm, nhìn phản ứng của đối phương, hiển nhiên là không nhìn thấy, cho nên thật sự chỉ có mình có thể nhìn thấy.

Những học viên kia đi tới đi lui trong sảnh huấn luyện, có người trực tiếp xuyên qua bong bóng, đối với bọn họ những bong bóng kia tựa như hư ảo.

Vương Đằng đi tới trước, tiến lại gần một cái bong bóng gần mình nhất, thử xem mình có thể xuyên qua hay không.

Kết quả chỉ cần chạm vào, trực tiếp bong bóng biến mất.

Trước mắt hắn đột nhiên hoa ra, một cái bảng điều khiển trong suốt nhảy ra

‘Ngộ Tính’ : 18

‘Thể chất’ : 41

‘Sức mạnh’: 50 (+1)

‘Tốc độ’: 32

......

Nhìn chằm chằm vào bảng điều khiển trong suốt, trái tim Vương Đằng càng lúc càng nhanh, giống như sắp nhảy ra từ trong cổ họng.

Thật thú vị!

Vương Đằng cảm thấy mình cho dù trúng xổ số một trăm triệu, có lẽ cũng sẽ không kích động như vậy.

Nhưng bây giờ hắn không nhịn được!

Đặc biệt này tuyệt đối là bàn tay vàng!

Trong thời đại võ giả là chủ này, trở nên mạnh mẽ mới là lối thoát duy nhất.

Bàn tay vàng này có thể nhặt thuộc tính, sau đó biến thành thuộc tính của mình, tác dụng này quá nghịch thiên!

Người khác phải vất vả tu luyện, mà Vương Đằng chỉ cần nhặt thuộc tính, hắn như thấy được một con đường không trở ngại đang trải rộng ở trước mặt.

Cuối cùng có một ngày, Vương Đằng hắn sẽ như diều gặp gió chín vạn dặm!

Vương Đằng đến võ quán Cực Tinh vốn là vì tu luyện.

Bây giờ lại vội vàng đi nhặt thuộc tính.

Hắn cảm thấy mình giống như một người nhặt ve chai, vất vả cần cù nhặt đồ người khác rơi xuống.

Trước đó hắn đã quan sát, bong bóng trong suốt trên mặt đất đều là học viên của võ quán rơi xuống trong quá trình huấn luyện.

Bên trong võ quán có rất nhiều học viên đang huấn luyện, vì vậy cũng có rất nhiều bong bóng thuộc tính rơi xuống.

Nhưng có một điểm khiến Vương Đằng rất đau lòng.

Thời gian bong bóng tồn tại có hạn, qua vài phút là sẽ biến mất.

Vừa rồi hắn chỉ sững sờ chốc lát thôi mà mấy bong bóng đã biến mất không thấy đâu nữa, cũng khiến hắn đau lòng chết được, cảm giác như tổn thất mấy trăm triệu.

Các học viên không ngừng huấn luyện, chốc chốc lại rơi xuống mấy bong bóng thuộc tính.

Vương Đằng nhặt quên cả trời đất, chẳng tốn gì mà thuộc tính của hắn “soạt soạt” tăng lên.

Một đạo sư Võ Đồ thấy hắn giống như một con ruồi không đầu chạy tới chạy lui trong sảnh huấn luyện, thật sự không nhìn nổi nữa, gọi hắn lại.

“Ôi chao, bạn học kia, ngươi đến võ quán không chăm chỉ huấn luyện, chạy lung tung làm gì thế?”

“Thầy, hôm nay ta vừa đến, quan sát xem mọi người huấn luyện như thế nào, người xưa có câu “nhóm ba người ắt phải có thầy ta”, ta học tập từ trên người bọn họ trước đã.”

Vương Đằng nhìn đạo sư Võ Đồ kia, cười hì hì tùy tiện nói bừa.

“Vừa đến? Vậy ngươi qua đây, trước tiên ta dạy cho ngươi Bài thể dục phổ biến thứ chín toàn quốc, bây giờ ngươi chưa biết gì cả, nhìn cũng không hiểu, học tốt bài cơ sở rồi nói tiếp.” Đạo sư kia nói.

Vương Đằng suy nghĩ, cảm thấy hắn nói có lý, đạo sư này vẫn rất có trách nhiệm.

Không nỡ liếc nhìn mấy bong bóng thuộc tính vừa rơi xuống trong sảnh huấn luyện, giống như lại có mấy trăm triệu rời xa mình.

“Thầy, Bài thể dục phổ biến thứ chín toàn quốc là bài gì?” Vương Đằng đi đến, tò mò hỏi.

“Bài thể dục phổ biến thứ chín toàn quốc là phương pháp luyện thể khoa học do quốc gia kết hợp phương pháp luyện thể cơ sở của đại lục Tinh Vũ mà phát triển ra.”

Đạo sư kia nói xong thì mở nhạc.

“Bài thể dục phổ biến thứ chín toàn quốc – Vũ Động Thanh Xuân, bây giờ bắt đầu!”

Cả người Vương Đằng chợt sững lại!

Âm nhạc vang lên, là hương vị quen thuộc và động tác chuẩn bị quen thuộc.

“Nhìn cho thật kỹ!”

Đạo sư to lớn cường tráng cao ít nhất một mét tám trở lên, bắp thịt toàn thân vô cùng khủng khiếp, lúc này lại tỏ vẻ nghiêm túc, đang làm ra động tác chuẩn bị.

Vương Đằng choáng váng!

Đạo sư thì đã bắt đầu luyện tập Bài thể dục phổ biến theo tiếng nhạc.

“Thức thứ nhất, vận động kéo giãn, một hai ba bốn, hai hai ba bốn…”

“Thức thứ hai, vận động giãn ngực, một hai ba bốn, hai hai ba bốn…”

“Thức thứ ba, vận động đá chân, một hai ba bốn, hai hai ba bốn…”

Vương Đằng ngơ ngác nhìn đối phương, vô số con thảo nê mã đang điên cuồng lao nhanh trong đầu, ngăn cũng ngăn không nổi.

Bài thể dục phổ biến cái quái gì vậy!

Tuy nhiên hắn phát hiện, mặc dù vẫn là những tên gọi kia, nhưng động tác phức tạp hơn nhiều, một số động tác độ khó cao có yêu cầu đối với cơ thể vô cùng cao.

Dường như… quả thật có thể mang lại tác dụng luyện thể?

Nhưng mà, âm nhạc này, nhịp điệu này, cảm giác quen thuộc này, thật sự rất xấu hổ!

“Sao rồi, thấy rõ hết rồi chứ? Còn chưa rõ, ta luyện lại một lần cho ngươi xem!”

Âm nhạc dừng lại, đạo sư kia cũng chậm rãi dừng động tác, thở dài một hơi, trên người trên trán hắn toát ra rất nhiều mồ hôi nóng, Bài thể dục phổ biến thứ chín toàn quốc có hiệu quả kinh người.

“Thầy, ta thấy rõ rồi!” Vương Đằng vội vàng gật đầu, sợ hắn thật sự luyện thêm lần nữa.

Nhìn dáng vẻ vẫn chưa thỏa mãn của hắn, rất có thể sẽ nói được làm được, không phải nói đùa.