Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Nàng nhìn chằm chằm Từ Lạc, cười nói: "Nhất là ngươi, Từ Lạc, ngươi ở Kim Hà Tông là tạp dịch, ở Xích Luyện tông cũng là tạp dịch, đời này ngươi vĩnh viễn đều là tạp dịch, đây chính là số phận của ngươi! Kể từ khi ngươi không nghe ta, đời này ngươi đừng mơ có ngày ngóc đầu lên được.”

Trên đài cao.

Lão chấp sự nói to: "Vị tiếp theo, tạp dịch Từ Lạc khiêu chiến đệ tử tam đẳng ngoại môn Trần Hồng Phi!”

Cái gì!

Thanh âm truyền đến, Hoàng Xảo Xảo còn tưởng mình nghe lầm, hoặc là có ai trùng tên, cho đến khi Từ Lạc đứng ra, nàng mới ý thức được người thứ hai khiêu chiến với công tử không ai khác lại chính là Từ Lạc.

"Từ Lạc, ngươi... ngươi! Ngươi làm thế nào ... làm sao dám..."

Có lẽ cảnh tượng này quá khó tin, Hoàng Xảo Xảo kinh ngạc sửng sốt.

Vèo…

Từ Lạc như mũi tên bắt ra ngoài từ trong đám người.

Trần Hồng Phi vốn định giận dữ quát, nhưng còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy cái cổ ớn lạnh, cúi đầu nhìn xuống, không biết từ khi nào hắn đã bị một bàn tay bóp chặt, ngay sau đó, bùm một tiếng, đỉnh đầu tê dại, cảm thấy hốt hoảng.

Chỉ thấy tay trái Từ Lạc bóp cổ hắn, giơ tay phải lên, năm ngón tay mở ra, lòng bàn tay bộc phát ra pháp lực mãnh liệt vô tận, chưởng vào đỉnh đầu Trần Hồng.

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Một mạch liên tục giáng năm chưởng.

Trần Hồng Phi còn chưa kịp hừ tiếng nào, đầu đã nổ tung tại chỗ, chỉ còn lại một thi thể không đầu đứng trên đài.

"Chết rồi... Công tử... Chết rồi?”

Trong đám đông.

Hoàng Xảo Xảo cố ý ăn mặc lộng lẫy, khuôn mặt khá xinh đẹp bỗng trở nên tái mét, nhìn thi thể không đầu trên đài cao, cả người như bị sét đánh, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, thân thể lung lay sắp đổ, ngay cả đứng cũng không vững, lập tức ngồi gục xuống đất.

"Làm sao có thể... Từ Lạc... Làm sao có thể giết công tử..."

"Điều này không đúng... đây không phải là sự thật!”

Hoàng Xảo Xảo cảm thấy như cả bầu trời sụp đổ.

Nàng giao tất cả hi vọng của mình lên người Trần Hồng Phi, còn nghĩ đi theo Trần Hồng Phi, sau này sẽ trở nên xuất chúng.

Bây giờ.

Trần Hồng Phi cứ như vậy mà chết, chuyện này Hoàng Xảo Xảo làm sao có thể chấp nhận được?

Bên trong sân.

Mọi người đều kinh ngạc, trợn mắt há hốc mồm nhìn.

Mặc dù tạp dịch khiêu chiến đệ tử ngoại môn, đa số hậu quả đều rất thảm, tuy rằng cũng có khiêu chiến thành công, nhưng rất ít, hơn nữa, trong mười người thì cũng có tới chín người là những lão tạp dịch mấy chục năm.

Tiểu tạp dịch nhập môn không bao lâu như Từ Lạc, chỉ năm chưởng đã đánh chết một để tử ngoại môn, quả thực vô cùng hiếm thấy.

Đừng nói bọn họ cảm thấy lạ, ngay cả vị Cừu lão chấp sự được mọi người tôn xưng là Âm Dương phán quan cũng phải cau mày, trừng mắt, nhìn chằm chằm, sửng sốt một lúc lâu mới phục hồi lại tinh thần.

Cừu lão chấp sự đã quên mình chủ trì bao nhiêu trận thăng cấp sinh tử, trận chiến vừa rồi có lẽ không phải máu tanh nhất, cũng không phải hung tàn nhất, càng không nói đến đặc sắc nhất mà hắn từng gặp, nhưng tuyệt đối là trận chiến sắc bén nhất hắn từng thấy qua.

Khá lắm!

Một tên tiểu tử từ trong đám đông bất thình lình chạy ra, giống như một quỷ ảnh, chân không chạm đất, một tay bóp cổ Trần Hồng Phi, đồng thời đánh năm chưởng làm hắn chết tại chỗ, ra tay gọn gàng dứt khoát, chỉ sợ Trần Hồng Phi ngay cả mình chết như thế nào cũng không biết.

Mọi chuyện thực sự quá đột ngột, quá nhanh!

Thậm chí suy nghĩ của rất nhiều người vừa mới chỉ dừng lại ở trận chiến giữa Trần Hồng Phi và lão Lý Đầu lúc trước, khi họ nhận ra, Trần Hồng Phi đã thành một thi thể không đầu.

Từ Lạc thì sao?

Sau khi xong, hắn chắp tay về phía Cừu lão chấp sự, vung tay hút thi thể Trần Hồng Phi vào trong túi, sau đó rời đi trước sự chứng kiến của vạn người, như chưa từng xuất hiện.

Ngày hôm sau.

Tại Chấp sự đường.

"Tiểu tế tử, đây là lệnh bài thân phận của ngươi, giữ cẩn thận, bắt đầu từ hôm nay, ngươi chính là đệ tử ngoại môn tam đẳng của Xích Luyện tông."

Nhận lệnh bài từ tay Cừu lão chấp sự, nội tâm Từ Lạc cảm xúc lẫn lộn.

Sáu năm trước bái nhập Kim Hà Tông, trở thành một tạp dịch trồng linh điền, tu luyện mấy năm, tu vi tiến triển chậm chạp, cảm thấy con đường tu tiên không thông, hy vọng xa vời, hắn liền dứt khoát bỏ tiên nhập ma.

Nửa năm trước bái nhập Xích Luyện Tông, trở thành một gã tạp dịch rút hồn, hiện tại đã trở thành đệ tử chính thức, mặc dù chỉ là đệ tử tam đẳng, nhưng cũng mạnh hơn tạp dịch rất nhiều.

Ở Xích Luyện Tông, tạp dịch trừ việc ra ngoài rút hồn ra, thì gần như không thể đi đâu được.

Sau khi trở thành đệ tử tam đẳng, với lệnh bài này, không những mỗi tháng có thể nhận được một ít tài nguyên, mà còn có thể tu luyện thuật pháp cường đại trong tông.

Đối với Từ Lạc, điều này rất quan trọng.

"Oắt con, ngươi thay thế Trần Hồng Phi, sau khi trở thành dịch trưởng, mỗi tháng phải nộp lên năm âm hồn, chớ có quên."