Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Chương 5: Đế kinh

Còn lại hai kiện vật phẩm hẳn là Thiết Tường Phi Vũ Cung cùng Tuyết Thiền Nội Giáp. Nội giáp có thể mặc lên người mà không sợ bị phát hiện, về phần Thiết Tường Phi Vũ Cung, sắc mặt Bạch Vũ có chút cổ quái, không lẽ cái hệ thống này biết mình sẽ có được một vị thần xạ thủ ?

Bất luận là tiền thân của Bạch Vũ hay chính hắn đều không có kinh nghiệm học cung tiễn, cho nên Thiết Tường Phi Vũ Cung chắc chắn là giao cho Vương Bá Đương. Một vị thần xạ thủ có thể có được một thanh bảo cung, đó nhất định là sự ban thưởng lớn nhất đối với hắn lớn. Sau khi nhận được Thiết Tường Phi Vũ Cung, Vương Bá Đương kích động quỳ tạ.

Sau khi đứng dậy, Vương Bá Đương âu yếm vuốt ve bảo cung. Vì Bạch Vũ vụng trộm triệu hồi hắn ra bên ngoài, như vậy coi như hắn là lá bài tẩy của Bạch Vũ. Khi hệ thống được triệu hồi, các nhân vật đều sẽ tự động được truyền tải kiến thức liên quan tới thế giới này, mà sự phong phú về nội dung thì được quyết định bởi túc chủ. Đó cũng chính là thông tin Bạch Vũ có thể hiểu ở cái thế giới này.

Đương nhiên, nếu có thông tin không muốn để người được triệu hồi biết, cũng có thể nói với hệ thống, chỉ cần chuyển động ý nghĩ một chút liền có thể giải quyết. Tóm lại về điểm này Bạch Vũ vẫn rất hài lòng. Chí ít có thể tránh khỏi mỗi khi triệu hồi một người còn phải từ từ giảng giải, cứ để người đó từ từ thích ứng với thế giới này.

Bởi vì tu vi Phá Phàm cảnh bất luận ở nơi nào đều có thể dễ dàng nuôi sống bản, thân cho nên Bạch Vũ cũng không lo lắng, Vương Bá Đương có thể tự mình sinh tồn hay không.

Để Vương Bá Đương đứng cảnh giác tại con hẻm nhỏ bên ngoài cảnh giới, Bạch Vũ nhắm mắt lại và bắt đầu phân loại nội dung Đế kinh. Thông tin nhận được khiến hắn mừng rỡ không thôi, và cũng rất cảm khái về bộ công pháp thần kỳ này.

« Đế kinh » bộ công pháp này công năng chủ yếu như tên của nó. Hoàng đế, đức hợp thiên địa nói đế. Chủ thể, cũng gọi là đế. Đây là một bản tu luyện công pháp, không có phần giới thiệu dư thừa, chương mở đầu trực tiếp là nội dung công pháp cùng tác dụng chủ yếu của công pháp.

Bạch Vũ trước kia tu luyện công pháp là các bài của tổ tiên Bạch gia truyền lại, không có tên đặc biệt, nên gọi là nội công Bạch gia tổ truyền. Không có cái gọi là thần công bí tịch, công pháp tu luyện được lưu truyền rất rộng. Tất cả công pháp mọi người tu luyện đều cơ bản giống nhau, chênh lệch không lớn. Đương nhiên, có các công pháp tốt hơn dành cho những người có sức mạnh ở tầng cao hơn, công pháp ưu tú hơn. Nhưng ít ra trước kia thân ở Bạch gia, những thứ học được cũng không khác nhau là bao nhiêu.

Chỉ tại trong quá trình lưu truyền, trải qua rất nhiều sự cải tiến của gia tộc, so với nguyên bản công pháp, sự cải thiện của gia tộc từ thế hệ này sang thế hệ khác đã cải thiện tương đối vài phần công pháp mà thôi. Cho dù được coi như đứng đầu gia tộc về nội công tâm pháp, so với cơ sở tâm pháp trên giang hồ, cũng chỉ có thể tăng tốc độ tu luyện hơn gấp đôi. Đương nhiên, gia tộc hàng đầu được đề cập đến này là Yến quốc hoàng thất.

Nghe nói Yến quốc hoàng thất tu luyện công pháp tên là Yến Vương kinh, tên này rất độc đoán, nhưng nghe lão tộc trưởng từng nói qua, bộ công pháp này tốc độ tu luyện so với nội công Bạch gia tổ truyền lại cũng chỉ nhanh hơn ba phần mà thôi.

Cho nên những gì thực sự ảnh hưởng đến tốc độ tu luyện, là tài năng, thiên phú! Thay vì tu luyện công pháp, người ta chú trọng vào huyết mạch gia tộc, thiên tài sinh hạ tử duệ tỉ lệ cũng càng cao.

Nhưng loại thiên phú này rất khó kiểm soát, so với thế gia mà nói, số lượng thường dân rộng lớn khiến cho thiên tài cũng không khan hiếm.

Điều này cũng tạo ra những cao thủ bậc thầy trong đám dân thường, bởi vì tu luyện xem trọng tư chất hơn là kỹ năng. Theo một ý nghĩa nào đó, nó đã thu hẹp chênh lệch giữa thế gia và thường dân. Mà để bù đắp khoảng cách này, thế gia cũng liền tăng cường kiểm soát và tiếp cận đối với các tài nguyên. Đây cũng là căn nguyên mẫu thuẫn giữa thế gia và những người bần hàn.

« Đế kinh » chương đầu trực tiếp nói rõ, tốc độ tu luyện chỉ là cơ sở tâm pháp gấp ba, nhưng có thể cho thuộc hạ của mình một linh hồn chung, sau đó có thể căn cứ vào thiên phú của họ để tăng tốc độ tu luyện. Đồng thời sau khi gieo xuống linh hồn của vị tướng, đối với hai bên đều có đủ loại hiệu dụng.

Hơn nữa việc tu luyện « Đế kinh » sẽ còn thay đổi một cách tinh tế thể chất của hắn, đem thể chất của hắn dần dần dựa theo hoàng đế. Đế thể tương đối khác với cơ thể người phàm trần, rõ rệt nhất là khả năng kháng lại sự đánh đập. Thể chất khôi phục rất mạnh mẽ!

Thế nhưng …cảm giác như vậy khác gì bao cát đâu? Bạch Vũ có cảm giác quỷ dị. Suy tư một phen, Bạch Vũ nghĩ đến tất cả hoàng đế khai quốc trong lịch sử đều có một điểm đặc trưng chung, chính là năng lực bảo mệnh rất mạnh!

Nghĩ một lượt lịch sử các triều đại khai quốc, Hoàng đế cơ bản đều là phúc lớn mạng lớn, đặc biệt là khả năng bảo toàn mạng sống kia!

Đi tới chào hỏi Vương Bá Đương, nói cho hắn biết sự tình có liên quan, sau đó hỏi thăm ý kiến của hắn. Đối với việc được tồn tại trong cơ thể của tướng quân, Vương Bá Đương vui vẻ đáp ứng. Cũng không khác sắc, hắn thấy, sau khi tướng là linh hồn, đối với hắn cũng có thể có một số lợi ích.

Huống hồ, Vương Bá Đương còn đang có tâm tư suy tính riêng trong đó, nếu như được quân chủ nhập thân, như vậy sau này mình sẽ càng có thể được quân chủ tín nhiệm! Tục ngữ thường nói: chết thỏ xảo quyệt, chó chạy nấu ăn. Điều này là bởi vì các triều thần công cao đóng chủ, gây nên nhiều cấm kị cho quân vương. Nhưng nhiều khi các triều thần bản thân hắn cũng không có ý nghĩ đó, nhưng đều là bị đại thế ép buộc.

Nếu như gieo linh hồn chung của quân vương vào chính cơ thể mình, càng có thể được quân chủ yên tâm trọng dụng.

Hít sâu một hơi, Bạch Vũ đặt tay phải lên trán Vương Bá Đương, vốn là không cần phiền toái như vậy, nhưng trước mắt Bạch Vũ tu vi còn thấp, chỉ có thể làm như vậy.

Nghi thức hoàn thành rất nhẹ nhàng, trên thân thể Vương Bá Đương cũng không có để lại bất kì ấn ký nào, chỉ có hai người bọn họ biết rằng mọi chuyện đã thành công. Nói thì rất đơn giản, nhưng ẩn chứa trong đó lại là rủi ro thường nhân khó có thể tưởng tượng được. Nếu như người tham gia có mảy may dị tâm, nghi thức này ngay lập tức gián đoạn. Nghi thức thất bại sẽ làm linh hồn Bạch Vũ tổn thương nghiêm trọng.Nhẹ thì bệnh nặng không dậy nổi, nặng thì biến thành ngớ ngẩn.

Bạch Vũ do dự một chút, vẫn là không có đem Bạch gia tổ truyền nội công giao cho Vương Bá Đương. Mặc dù hiện tại không cần đến, nhưng Bạch Vũ vẫn không muốn nợ bất cứ ân huệ gì. Có lẽ Bạch gia sẽ không biết được, nhưng nội tâm của hắn không vượt qua được điều này. Song những bản nội công tâm pháp trên giang hồ cũng không phải là bí mật gì, rất nhiều người biết, chỉ là không có tài nguyên cung cấp để tu luyện mà thôi.

Bởi vậy Bạch Vũ liền tự mình đem bản nội công tâm pháp giao cho Vương Bá Đương.

Lúc rời đi Bạch Vũ đã hướng dẫn cho Vương Bá Đương. Nhiệm vụ chính hiện tại là tu luyện, cải thiện tu vi của mình. Đồng thời để hắn chú ý đến mấy tên côn đồ đó, tốt nhất là biết nơi chúng thường đi qua.

Quá trình trở về nhà của Tần lão khiến hắn có chút bối rối. Đường phố ngõ nhỏ lít nha lít nhít, quả thực hắn phải lượn quanh một vòng lớn mới đi về tới. Đi đến trước cửa nhà Tần lão, Bạch Vũ có chút lúng túng, cảm khái nói: "Những ngôi nhà này dáng dấp cũng quá giống nhau. Những người này không thể sáng tạo ra một chút đặc sắc sao!"

Hắn là tuyệt đối sẽ không thừa nhận rằng mình có chút mù đường.

Ban đêm vận hành công pháp lúc tu luyện, Bạch Vũ vui mừng ngạc nhiên, đêm nay tốc độ tu luyện của hắn so với trước đây nhanh hơn gấp đôi. Nhưng bởi vì hiện tại hắn không có cách nào đạt đến Phá Phàm cảnh, không cách nào hấp thu linh khí thiên địa. Năng lượng tiêu hao do tu luyện đều là ngày bình thường ăn huyết thực, cho nên luyện một hồi liền phải ngừng lại.

Hoạt động một chút thể cốt, tiếng kêu xương cốt đùng đoàng nổ vang như rang đậu.