Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Thiên Nhất cảnh khu.

Đây là cảnh khu nổi danh nhất Hoa Thành.

Bên trong ngựa xe như nước, người người như nêm.

Vừa đi không có mấy phút.

Lâm Phàm liền thấy phía trước bu đầy người.

Cạnh bên thỉnh thoảng còn có người đang khuân đồ tới.

Lâm Phàm đi lên xem xét.

Liền thấy một người trung niên nam tử mặc đồng phục an ninh của cảnh khu bởi vì thời tiết quá nóng nên té xỉu ở trên mặt đất.

Mà người bên cạnh cũng đều đang luống cuống tay chân gọi xe cứu thương.

Còn có ở cư dân xung quanh chạy tới hỗ trợ.

Có người cầm cây quạt gió tới, cũng có người cầm dù che mưa che nắng, cũng có cầm cả bình nước suối đến.

Tất cả mọi người đang cố gắng làm hết khả năng của mình.

Đây mới là chân thiện mỹ của con người chứ.

Thấy cảnh này, Lâm Phàm cũng là tán thưởng một tiếng.

Nhưng vào lúc này.

Lâm Phàm nhìn thấy một lão đại gia bảy tám chục tuổi nhiệt tình khiêng một cái quạt điện cao gần bằng người từng bước một dời tới.

Sau đó lão đại gia có lại phát hiện trên đường cái không có ổ điện, lại khiêng quạt điện trở về.

Lão đại gia: ????

Quần chúng vây xem: VCH

Bất quá hai phút sau.

Lão đại gia lại khiêng quạt điện trở về, bất quá lần này trên tay hắn còn nhiều thêm một cái ổ điện.

Nhìn ổ điện ở trên tay, lão đại gia khóe miệng khẽ mỉm cười một cái.

Đem ổ điện cùng quạt điện đặt ở bên cạnh bảo an bị cảm nắng.

Lão đại gia cắm phích vào ổ điện rồi bật quạt.

Bất quá chờ nửa ngày cũng không có gió.

Lão đại gia hết nhìn ổ điện lại nhìn cái quạt, vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Mà những người vây xem thấy một màn này pcũng là dở khóc dở cười.

Lâm Phàm cũng thu hồi ánh mắt.

Lão đại gia nhiệt tình thì nhiệt tình thật, nhưng mà pha xử lí này thật quá cồng kềnh, không có điện thì dùng ổ điện với quạt có tác dụng rắm gì?

Tiếp tục hướng phía trước đi tới.

Đột nhiên cảm nhận được phía sau có một thân ảnh đang đi theo mình.

Lâm Phàm vừa quay đầu.

Hắn liền thấy một trung niên tướng mạo bỉ ổi khoảng hơn 30 tuổi đang đi tới.

"Chàng trai, mua vé không?"

Trung niên bỉ ổi nhìn thấy Lâm Phàm cười hắc hắc!

"Vé gì?"

Lâm Phàm hiếu kì hỏi.

"Thiên Nhất đại kịch viện, Vé của nhóm nhạc thiếu nữ thời đại, giá gốc 3888, ta chỗ này chỉ bán có 1888!"

Trung niên bỉ ổi giương lên một xấp vé trong tay.

Hắn chính là bọn đầu cơ vé trong truyền thuyết kia.

Sớm dùng phần mềm đem tất cả vé của minh tinh mua với giá thấp, sau đó bán lại cho fan và những người cần với giá cắt cổ.

Dù sao là fan cuồng hoặc người cần kíp đều sẽ mua.

Mà lại trong xấp vé này của hắn chắc chắn có cả vé giả.

Cũng tỷ như 500 tấm vé trên tay hắn lúc này, có một trăm tấm vé đều là giả.

Nhìn cùng vé thật chả khác gì nhau, trên thực tế chính là vé giả.

Hắn cũng dựa vào làm đầu cơ, kiếm lời một số tiền lớn.

"A, ngươi nói nhóm nhạc thiếu nữ thời đại sao? Các nàng đang ở phía sau kìa"

Lâm Phàm đột nhiên một mặt kinh ngạc dùng ngón tay chỉ về hướng phía sau gã bỉ ổi.

Trung niên bỉ ổi cũng là sững sờ, quay đầu nhìn lại.

Ngay lúc này.

Lâm Phàm trực tiếp giật lấy xấp vé kia bỏ vào túi rồi chạy mất.

Trung niên bỉ ổi quay đầu trái xem phải xem cũng không có nhóm nhạc kia đâu.

Mà khi hắn chuẩn bị quay lại chất vấn Lâm Phàm, lúc này mới phát hiện gia hỏa kia đã sớm biến mất.

Theo hắn biến mất còn có cả mấy trăm tấm vé của mình.

Đột nhiên bị mất toi mấy trăm tấm vé.

Gã bỉ ổi đột nhiên đần mặt ra.

Đống vé này chính là công cụ cuẩn bị giúp hắn kiếm rất nhiều tiền a, làm sao lại biến mất khó hiểu như thế!

Vừa nghĩ tới một số tiền lớn không cánh mà bay, gã bỉ ổi trong nháy mắt khóc không ra nước mắt.

"Đến từ gã bỉ ổi Tống Thành 1000 điểm ngu người "

Nghe hệ thống truyền đến thanh âm, Lâm Phàm cũng là cười cười.

Hắn ghét nhất là bọn đầu cơ này.

Bọn chúng chuyên phá huỷ cân bằng giá cả trên thị trường.

Nguyên bản những fan ruột, fan chân chính kia có thể mua được vé bằng giá niêm yết, mà bây giờ lại phải trả ra gấp năm lần, gấp mười, thậm chí gấp hai mươi lần giá niêm yết để được gặp thần tượng ở cự ly gần.

"Đến từ gã bỉ ổi Tống Thành 1000 điểm ngu người"

"Đến từ gã bỉ ổi Tống Thành 1000 điểm ngu người "

Bên tai vẫn không ngừng truyền đến thanh âm báo có thêm điểm ngu người.

Lâm Phàm không có chút áy náy nào.

Nội tâm hắn thậm chí cực kì thoải mái!

Vừa có thể đả kích bọn đầu cơ, lại có thể giúp hắn kiếm được một mớ điểm ngu người, chẳng phải là thơm kèo vl sao!

Tại Thiên Nhất Cảnh Khu đi dạo.

Điện thoại của Lâm Phàm đột nhiên chấn động một cái.

Hắn cầm lấy điện thoại xem xét.

Phát hiện là có người trong nhóm của gia tộc phát hồng bao.

Nhóm wechat của Gia tộc hắn là « Lâm thị tông tộc »

Chủ nhóm chính là gia gia hắn.

Bên trong cũng đều là thân thích.

Trong ấn tượng Lâm Phàm, gia gia hắn là một người phi thường thời thượng, hiện tại đang dùng hẳn iphone 11.

Gia gia từ khi dùng Wechat tới giờ, còn thường xuyên phát hồng bao.

Vừa rồi trong nhóm của gia tộc nhóm phát hồng bao đúng là gia gia hắn.

Gia gia: Đại hồng bao, nhanh đoạt đi.

Lâm Phàm bấm cướp hồng bao, cướp được một đợt 1.78 đồng.

Tổng cộng mười cái hồng bao.

Nhiều nhất là đại bá, đoạt được 5 đồng.

Đại bá: Tạ ơn cha

Nhị bá: Tạ ơn cha

Ba ba: Tạ ơn cha

Mẹ: Tạ ơn cha

Lâm Phàm đầu óc đang bay bổng, cũng vô ý thức bấm: Tạ ơn cha

Gia gia: ? ? ?

Lão ba: ? ? ?

"Đến từ gia gia Lâm Đại Xuyên 200 điểm ngu người"

"Đến từ lão ba Lâm Vĩ 300 điểm ngu người"

"Đến từ mẹ. . . 300 điểm "

Lão ba: @ Lâm Phàm, mày sao thế?

Lấy lại tinh thần, Lâm Phàm lúc này mới đột nhiên phát hiện ra hình như mình gửi nhầm cmnr.

Hắn vừa rồi vô ý thức trả lời một câu "Tạ ơn cha", hẳn là phải "Tạ ơn gia gia" mới đúng.

Hắn suy ngẫm chốc lát.

Lâm Phàm: @ lão ba, hai ta ai gọi của người ấy, ngươi gọi ta là huynh đệ, ta gọi cha ngươi!

"Đến từ lão ba Lâm Vĩ 500 điểm... "

"Đến từ mẹ. . . 500 điểm..."

Lão ba: ? ? ?

Mẹ: ? ? ?

Gia gia: ? ? ?