Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Bốn viên ma hạch xuất hiện trước mặt Lý Tu, hai viên là phần thưởng lần này, còn có hai viên vốn là ma hạch thuộc về Ngũ La.

Bởi vì trực tiếp tiến vào vòng sau, một vòng này A Phỉ trực tiếp nhận được hai viên ma thạch, đồng thời đếm ngược xem có tham gia vào lượt thí luyện tiếp theo hay không.

“Ta có thể hỏi ngươi vài vấn đề được không?” A Phỉ nhìn Lý Tu hỏi.

“Nếu là vấn đề ta có thể trả lời, chắc không thành vấn đề.” Lý Tu mỉm cười nói.

“Có phải ngươi là cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp không?” A Phỉ khẽ nhíu mày, nàng thấy không thoải mái với nụ cười này của Lý Tu.

“Không phải.” Lý Tu không nói sai, hắn thật sự không phải.

“Ngươi từng tập đá bóng sao?” A Phỉ lại hỏi.

“Không, chỉ đôi khi xem một vài trận đấu, đây là lần đầu tiên ta tiếp xúc thực tế với bóng đá.” Lý Tu thành thật trả lời.

“Nếu ngươi không nói sai, đây là lần đầu tiên ngươi tiếp xúc trực tiếp với bóng đá, tại sao có thể đá ra Knuckleball?” A Phỉ nhìn thẳng vào mắt Lý Tu, giống như muốn nhìn thấu hắn.

“Nhìn hắn đá một lần, nên biết được.” Lý Tu cười nói.

“Ngươi không có nghĩa vụ phải trả lời câu hỏi của ta.” A Phỉ đương nhiên không tin tưởng. Người chưa bao giờ tiếp xúc với bóng đá, chỉ nhìn một lần đã đá ra được Knuckleball như vậy, cho dù là ai đều sẽ không tin chuyện ma quỷ này.

Lý Tu không giải thích, cũng không cần thiết phải giải thích.

“Ngươi thắng.” A Phỉ nhìn Lý Tu thật sâu, lựa chọn gỡ vòng tay của mình, sau đó hóa thành một tia sáng trắng biến mất không thấy đâu nữa.

Nàng không hoàn toàn chắc chắn có thể thắng được Lý Tu, cũng không tin được Lý Tu, không muốn hợp tác với hắn nên chỉ có thể bỏ qua tiếp tục thí luyện.

“Một Knuckleball mà thôi, khó tin được đến như thế sao?” Lý Tu bĩu môi, không hề để trong lòng, trước kia hắn đã từng gặp rất nhiều biểu hiện như vậy, đã sớm thành thói quen.

Thiên phú cộng thêm huấn luyện sau này, hiệu quả đạt tới thật sự khiến cho người ta rung động, kể cả là người bạn thân nhất cùng lớn lên với Lý Tu cũng có oán niệm sâu đậm với năng lực thiên phú như thế của Lý Tu.

Năng lực này được bạn bè gọi thành “Trật tự tuyệt đối”, là một trong những nguyên nhân cơ bản khiến cho Lý Tu có thể trở thành ma trang sư mạnh nhất.

Có lẽ người bình thường có thể đạt đến trình độ đã nhìn thấy thì không thể quên được, nhưng Lý Tu chẳng những có thể đã nhìn thấy thì không thể quên được, còn có thể sao chép hoàn mỹ tất cả động tác mà hắn đã nhìn thấy. Nói một cách đơn giản, chỉ cần thân thể hắn cho phép, hắn có thể học được tất cả những động tác và kỹ xảo mà mình đã đã nhìn thấy.

Nghe thì đơn giản, bất cứ kẻ nào chỉ cần luyện tập đều có thể học được.

Mấu chốt ở chỗ, Lý Tu không cần luyện tập, chỉ cần nhìn thấy một lần thôi đã bắt chước ra được không sai chút nào, còn có thể vận dụng linh hoạt.

Dùng cách nói của Lý Tu, hình ảnh là do vô số điểm tạo thành, người khác vẽ một đường thẳng, hắn có thể nối liền từng điểm giống như vậy vẽ thành một đường thẳng, người khác vẽ một bức tranh, hắn cũng có thể kết nối chuẩn xác tất cả điểm tương tự, gần như không phát sinh sai lệch.

Đặt vào trong không gian này, áp dụng lý luận tương tự, thân thể của Lý Tu có thể chuẩn xác nắm được điểm và tiết tấu này, đây là kết quả của thiên phú và kết hợp huấn luyện lâu dài.

Sức quan sát và năng lực khống chế thân thể như vậy, dùng cách nói của bạn bè Lý Tu, quả thật giống như một người máy.

Đương nhiên, trật tự tuyệt đối có một điều kiện đầu tiên là thân thể của Lý Tu có thể thừa nhận được, chuyện vượt ngoài phạm vi thân thể hắn có thể thừa nhận được thì Lý Tu không làm được.

“Số lượng người thí luyện là một, thí luyện cuối cùng mở ra, có lựa chọn tham gia hay không, bắt đầu đếm ngược mười… chín… tám… bảy…”

Lý Tu vẫn không nhúc nhích, chờ đợi đến khi đếm ngược kết thúc, sau đó lại bị truyền tống vào trong sân, đứng phía sau quả bóng. Trước khung thành lóe lên tia sáng trắng, xuất hiện một bóng sáng, rõ ràng là hình dáng của chính Lý Tu, nhưng mà bóng sáng kia không có thực thể, là ảo ảnh thuần túy do ánh sáng trắng ngưng tụ thành.

“Thuộc tính thân thể của con rối thí luyện bắt chước theo bản thân người thí luyện, có được tất cả kỹ năng của người thí luyện, thêm với cấp bậc kỹ năng và toàn bộ thuộc tính được cường hóa gấp một phẩy năm lần người thí luyện. Quy tắc thí luyện cuối cùng như sau, người thí luyện có mười cơ hội sút gôn, được sáu điểm coi như đạt chuẩn, tích điểm càng cao ban thưởng càng nhiều, trước khi kết thúc đếm ngược, hoàn thành tất cả sút gôn, thí luyện bắt đầu!”

Nhìn thấy quy tắc thí luyện này, Lý Tu lại hơi thất vọng.

Tố chất thân thể của hắn không mạnh. Về lý luận, ước chừng tố chất thân thể của Ngũ La có thể đạt đến một phẩy năm lần của Lý Tu.

Về phần kỹ năng, trước đó Lý Tu vốn không tham gia thí luyện, cũng chưa từng nhận được kỹ năng gì, kỹ năng tăng gấp bội vốn vô giá trị.

Thí luyện như thế này, thực lực của bản thân người thí luyện càng mạnh thì thí luyện sẽ càng có vẻ khó khăn, ngược lại người giống như Lý Tu, ở trong thí luyện như vậy cũng không có áp lực quá lớn.

Lý Tu thử đá quả đầu tiên, tố chất thân thể của con rối thí luyện quả thật mạnh hơn Lý Tu rất nhiều, thậm chí còn mạnh hơn Ngũ La một chút.

Nhưng đều vô dụng, con rối thí luyện không có ý thức giống như Lý Tu, mặc dù phản ứng nhanh, tính kỹ xảo cũng rất mạnh, nhưng rất đơn thuần.

Knuckleball thoải mái trêu đùa con rối thí luyện, sút vào trong khung thành.

Mười quả liên tục, Lý Tu đều đá ra Knuckleball, hơn nữa còn là Knuckleball phương hướng khác nhau, mặc dù con rối thí luyện không có lực lượng như mình, nhưng có năng lực phán đoán nhất định, muốn ngăn cản Lý Tu dẫn bóng, kết quả còn không chạm được vào bề mặt quả bóng.

Sau khi đá xong một quả bóng cuối cùng, con rối thí luyện biến mất không thấy đâu nữa, giọng nói lạnh như băng lại truyền đến, “Thí luyện cuối cùng hoàn thành, được mười điểm, tích điểm cao nhất, danh sách ban thưởng được tạo ngẫu nhiên, mời chọn một phần thưởng trong danh sách.”