Vĩnh Dạ Thần Hành

Chương 76. Điều Kiện Để Về Hưu…

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

*Bắt đầu từ chương này mình sẽ giữ lại nguyên văn mấy cách viết đội ngũ của tác. Định viết đội ngũ cho dễ hiểu mà nó nhiều cấp bậc quá nên giữ nguyên vậy*

"Đây là thứ tốt, lúc trước người nọ muốn tìm cũng không tìm được cơ mà. Ừm, nếu cậu thực sự muốn lấy nó ra, chỉ cần thu đi tất cả bộ phận lực lượng chung quanh nó là được." Mai Phù ngồi trên giường Hứa Thâm, đôi chân trần trắng như tuyết đung đưa ở mép giường, cười hì hì nói.

Người mà cô ấy nói tới chính là thanh niên xa lạ kia sao. . . quả nhiên gã chính là nhân loại.

Ánh mắt Hứa Thâm khẽ nhúc nhích, không những năm vị đội viên thuộc thê đội thứ nhất của cục Khư Bí, mà cả vị đội trưởng kia cũng không thể cảm nhận được và nhìn thấy, thanh niên xuyên qua trong hang động lúc trước kia, nghĩa là gã đang ở tầng càng sâu hơn trong Khư giới.

Khác nào nói, thanh niên nọ còn mạnh hơn thê đội thứ nhất của cục Khư Bí?

Và hiển nhiên thứ mà đối phương đang tìm kiếm kia phải có chỗ đặc thù, nhưng trước mắt hình như hắn chỉ có thể dung nhập vật ấy vào trong cơ thể thôi.

Hứa Thâm liên tục thử ẩn hiện ẩn hiện thêm mấy chục lần nữa, bỗng nhiên hắn thu liễm khư lực, lại phát hiện quả nhiên mảnh da màu đen ấy đã hiển lộ hẳn bên ngoài bàn tay mình, bàn tay còn lại của hắn túm một cái, thành công gỡ nó xuống.

Sắc mặt Hứa Thâm đầy vui mừng, rất nhanh hắn lại tiếp tục nếm thử, rồi phát hiện chỉ cần mình dán mảnh da kia lên bàn tay, sau đó nhúc nhích khư lực, hoàn toàn có thể hấp thụ nó vào trong cơ thể mình.

Và không chỉ ở bàn tay, ở bất cứ nơi nào trên cơ thể cũng được.

"Ngoại trừ có thể che giấu vào trong thân thể, dường như thứ này không còn tác dụng gì khác. . ." Hứa Thâm tự nói.

Nhưng lúc này, Mai Phù chỉ ngồi cười hì hì, không có ý định trả lời hắn.

Hứa Thâm thấy vậy, cũng không tiếp tục dò xét nữa. Hắn thay trang phục tác chiến, tiếp tục quá trình huấn luyện hằng ngày.

Trong lúc ấy, hắn vừa luyện kiếm vừa thử dùng khư lực chuyển đổi vị trí của mảnh da màu đen nọ.

Ở vị trí có ẩn giấu thứ này trong cơ thể, sẽ xuất hiện cảm giác ấm áp, khi được khư lực kích thích sẽ trở nên cực nóng, nó cũng có thể di chuyển theo sự dẫn dắt của khư lực, đi tới bất cứ chỗ nào khác trong cơ thể.

Theo thời gian trôi qua, Hứa Thâm dần dần thuần thục loại di chuyển này.

. . .

Ngày hôm sau, trong cục đã kết toán nhiệm vụ xong xuôi.

Chiến tích của Hứa Thâm đã được nhập vào hồ sơ.

"Sự kiện cỡ lớn: sào huyệt cấp D thuộc bang Sài Hổ —— "

"Hứa Thâm: một trong những tổ viên tham dự sự kiện, có biểu hiện ưu dị trong sự kiện, chém giết một con khư cấp D, một con khư cấp E, tổng cộng hai con, cứu vớt một tổ viên đồng đội, hoàn thành một lần hành động cứu viện."

"Ghi công, một lần ngũ đẳng công, hai lần tứ đẳng công!"

"Nhiệm vụ tưởng thưởng: 3W (W là vạn) Lô Tạp tệ, được miễn một lần chấp hành nhiệm vụ, 5 bình Tịnh Khư Tề!"

Ở lầu hai, Chu Dã vừa đọc xong nội dung khen thưởng nhiệm vụ cho Hứa Thâm nghe, sau đó lại lấy ra một xấp Lô Tạp tệ từ trong cái rương màu đen bên cạnh, tất cả đều có con số 1000 trên bề mặt.

Hứa Thâm đếm một chút, tổng cộng có 30 tờ.

Con số này còn vượt qua khoản tiền tiết kiệm trong mười năm của nhà bọn họ!

Hứa Thâm âm thầm líu lưỡi, không nghĩ tới khen thưởng nhiệm vụ lại dày như vậy.

Ngoài ra, còn có năm bình Tịnh Khư Tề được đưa tận tay cho hắn.

"Lần này biểu hiện của cậu rất xuất sắc, một mình chém giết khư cấp D, là tứ đẳng công, cứu vớt tổ viên đồng đội, cũng là tứ đẳng công. Dù sao chúng ta cũng là đội ngũ thứ hai, nếu cậu cứu vớt tổ viên đội ngũ thứ ba, sẽ được ngũ đẳng công!"

Chu Dã nhìn về phía Tô Sương, nói: "Nhưng người bị cứu vớt, lại phải giảm một lần tứ đẳng công."

Sắc mặt Tô Sương bình tĩnh đáp lại: "Tôi biết."

Hứa Thâm sửng sốt, thầm hô hay thật, hóa ra bên trên chuyển tứ đẳng công của Tô Sương đến trên đầu hắn.

Trong cục chẳng thiệt thòi chút nào. . .

Về phần con khư cấp E do hắn một mình chém giết kia, hơn phân nửa là vì thi thể của nó đã tan rã, nên không được cộng vào.

"Còn năm bình Tịnh Khư Tề này, cậu cứ dùng từ từ một chút. Mặt khác, cơ hội được miễn chấp hành nhiệm vụ, là khen thưởng cơ bản dành cho người tham gia giải quyết bất cứ một sự kiện khư thú cỡ lớn nào, nhưng từng tiểu đội chỉ có một thành viên sẽ nhận được cơ hội ấy, lần này chia cho Hứa Thâm, hai người khác không có dị nghị gì không?"

Chu Dã nhìn về phía Tào Phi.

Tô Sương đương nhiên là không có dị nghị, dù sao Hứa Thâm cũng cứu cô ấy.

Sắc mặt Tào Phi khẽ biến nhưng gã cũng không nói cái gì.

Đừng nói là làm người mới, dù với vai trò là đội viên lão luyện, biểu hiện của Hứa Thâm cũng coi như rất xuất sắc.

Suy cho cùng, người vốn là đội viên lão luyện như Hà Minh, cũng ném mạng sống của mình tại sự kiện khư thú ấy, còn khiến bọn họ đi vào tìm kiếm, khiến cả đội suýt nữa thì bị khư vây quanh, dẫn tới đoàn diệt.

Lại nói, kể cả khi Hà Minh sống sót, sau khi sự kiện lần này chấm dứt, cũng chỉ được tính là lấy công chuộc tội, nhiều nhất chỉ nhận được một chút giải thưởng an ủi là 2000 Lô Tạp tệ mà thôi.

Nhưng so sánh với cuộc chiến đối diện với sinh tử vừa rồi, quả thật chút tiền ấy chẳng đáng để đề cập tới.

"Khi tích lũy đến nhất đẳng công, có thể xin về hưu, cũng có thể chuyển chức tới làm lãnh đạo bộ Văn Chức, còn có thể xin tiến vào nội thành. Tóm lại là có rất nhiều lựa chọn, cho nên mong mọi người hãy kiên trì cố gắng, vững vàng tiến lên!" Chu Dã nói ra lời khích lệ với mọi người.

Tào Phi và Tô Sương đều đã là lão bánh quẩy (nhân vật lão luyện), không hề phản ứng với lời nói này.

Mà Hứa Thâm là người mới, lại cả thấy trong lòng dâng lên không ít mong đợi.

Hắn biết, mỗi ba lượt công ngang nhau, có thể chuyển hóa cao lên một tầng.

Ví dụ như ba lần tứ đẳng công sẽ đổi được một lần tam đẳng công.

Nói như vậy, nếu hắn muốn tích lũy lên tới nhất đẳng công, cần một mình chém giết 27 con khư cấp D!

"Dựa theo tần suất một năm cần chấp hành bốn lần nhiệm vụ, vậy thì bảy năm có thể an ổn về hưu. . ." Hứa Thâm thầm tính nhẩm trong lòng, cảm giác chuyện này rất có hi vọng.

Khi về hưu, hắn sẽ tích lũy được một xấp Lô Tạp tệ thật dày, khẳng định có thể trải qua quãng thời gian cực kỳ thoải mái.

Tới lúc ấy, dù hắn bị cuốn vào sự kiện khư thú, cũng có thể tự bảo vệ mình, còn lại, cứ giao những sự kiện ấy cho cục Khư Bí đến giải quyết đi. . . Nhất thời, Hứa Thâm bắt đầu mặc sức tưởng tượng về một viễn cảnh tương lai cực kỳ tốt đẹp của bản thân.