Vĩnh Dạ Thần Hành

Chương 83. Sau Lưng Cậu. . . Có Cái Gì Đó!!!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Hứa Thâm tiêm xong tiếp tục vung kiếm huấn luyện, chờ đến lúc hắn cảm thấy thân thể có chút mệt mỏi mới chịu nghỉ ngơi.

Hắn ngã người xuống giường, trong đầu lại nhanh chóng hiện lên hết thảy những điều đã chứng kiến trong đêm nay.

Cảnh sắc phố xá, đại tửu điếm Mạc Na, nhân viên phục vụ, ánh mắt ghét bỏ của vị phu nhân kia, lời nói lạnh lùng của người quản gia ấy, con gái của Chu Dã, súng Phá Khư, chợ đêm. . . Bất tri bất giác, Hứa Thâm đã chìm vào giấc ngủ.

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Trong quãng thời gian không chấp hành nhiệm vụ, mỗi ngày Hứa Thâm đều ở trong lầu luyện kiếm, lúc nghỉ ngơi sẽ đến ban huấn luyện học chữ.

Trong vòng nửa tháng, hắn đã tiêm hết năm bình Tịnh Khư Tề.

Hứa Thâm lần lượt thử tiêm vào trước thời hạn, đến khi đạt tới tần suất hai ngày rưỡi tiêm vào một lần, hắn vẫn phát hiện thân thể bình thường, không có phản ứng quá khích. Điều này có nghĩa là tốc độ tiêu hóa của hắn có hiệu suất vô cùng cao.

***

Tại tầng hai của lầu 17.

Hứa Thâm và Tào Phi nhận được tin tức, đến nơi đây tập hợp và chờ đợi.

Không bao lâu sau, Tô Sương cũng đến.

"Đội trưởng không tới cùng cô sao?" Tào Phi kinh ngạc nhìn Tô Sương xuất hiện một mình.

Tô Sương cho hắn một cái nhìn đầy giận dữ: "Tôi có ở cùng nhà với đội trưởng đâu, đương nhiên là tự mình lái xe đến."

Tào Phi hắc hắc cười, không nói gì nữa.

Không bao lâu, Chu Dã đã đến. Gã vỗ vỗ tay, nhìn tất cả mọi người đều đến đông đủ, nói: "Hôm nay giới thiệu với mọi người một vị đội viên mới, Mặc Tiểu Tiểu."

Một bóng dáng nhỏ xinh bước ra từ thang máy phía sau lưng Chu Dã. Cô gái này cúi đầu, để tóc ngắn chấm tai, tuy chiều cao chỉ có 1 mét 6, nhưng ngực nặng trịch, gần như muốn phá lớp áo bên ngoài để chui ra.

Ánh mắt của Hứa Thâm và Tào Phi không tự giác, lập tức bị hấp dẫn qua.

"Tiểu Tiểu, giới thiệu với cô, vị này chính là Tô Sương, phụ trách điều tra trong đội chúng ta, cảm giác lực vô cùng nhạy bén!" Chu Dã mỉm cười, lại tiếp tục giới thiệu: "Vị này chính là Tào Phi, kinh nghiệm chiến đấu lão đạo. Vị này chính là Hứa Thâm, tuy là người mới, kinh nghiệm trảm khư không nhiều lắm, nhưng là khư lực giả trời sinh, trước mắt một thân khư lực đã vô cùng hùng hậu, hẳn là không quá hai năm, cậu ấy có thể đạt tới trình độ như chúng ta."

"Xin chào." Trên mặt Tào Phi hiện lên một nụ cười nồng hậu.

Tô Sương khẽ gật đầu với vị đội viên mới này, xem như chào hỏi.

"Xin chào." Hứa Thâm gật đầu.

Mặc Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên, lộ ra một khuôn mặt vô cùng thanh thuần động lòng người, nhưng vẻ mặt của cô lại chết lặng, không có một chút nhân khí nào, ngược lại rất giống. . . Người chết.

Cô đờ đẫn đảo qua ba người trước mắt, cuối cùng ánh mắt bỗng nhiên dừng ở trên người Hứa Thâm.

Hứa Thâm hơi hơi sửng sốt, bị cô nhìn chằm chằm vào mình như vậy, khiến hắn có cảm giác đáy lòng không được tự nhiên.

Nhưng đối diện với ánh mắt ấy, đột nhiên Hứa Thâm phát hiện, hình như ánh mắt của đối phương không có nhìn chăm chú ở trên người hắn, mà là vị trí bên phải ở phía sau hắn.

Trong lòng Hứa Thâm rùng mình.

Hắn lại nghĩ đến những lời đội trưởng giới thiệu trước đó, vị đội viên mới này có chút đặc thù, có thể nhìn thấy những thứ mà người bình thường không nhìn thấy . . .

Chẳng lẽ cô thấy được Mai Phù?

Hứa Thâm không nhịn được khẽ quay đầu, lại nhìn thấy Mai Phù đang đứng ở phía sau bên trái mình, cười tủm tỉm.

"?" Hứa Thâm có chút mờ mịt.

“Sau lưng cậu. . . Có cái gì đó!" Bỗng nhiên Mặc Tiểu Tiểu mở miệng, âm thanh mát lạnh mềm mại, lại mang theo áp lực vô cùng nặng nề, tựa như đang cố hết sức khắc chế.

Hứa Thâm: ". . ."

Đúng là sau lưng hắn có thứ gì đó thật. Là Mai Phù, nhưng vấn đề là. . Hình như cô nhìn lầm phương hướng rồi!

Ba người Chu Dã và Tô Sương, Tào Phi lại bị lời nói này dọa sợ tới mức nhảy dựng lên, vội vàng làm ra cảnh giới, kéo giãn khoảng cách với Hứa Thâm.

"Là khư sao?" Sắc mặt Tô Sương thoáng hiện chút khó coi.

Vậy mà cô không hề có chút cảm giác nào. Nghe nói cô bé tới từ nội thành này có chiến lực của thê đội thứ nhất, quả nhiên ở hiện tại, cô không thể so sánh được với đối phương rồi.

"Không có khả năng. Nơi này chính là tòa tổng bộ của chúng ta. . ." Tào Phi khẩn trương nói, tuy trong miệng nói không có khả năng, nhưng lại bày ra tư thế chiến đấu.

Mặc Tiểu Tiểu chăm chú nhìn một lát, lại khẽ lắc đầu, nói: "Nó đi rồi."

Ba người vừa rồi còn khẩn trương, lập tức bị lời nói này làm sửng sốt.

Đi rồi. . . ?

Cô đang chăm chú nhìn đối phương, vậy mà đối phương lại đi rồi??? Đi đơn giản thế sao???

Chỉ có Hứa Thâm lộ ra sắc mặt quái dị nhìn thiếu nữ này.

Hình như cô gái này. . . mắc bệnh nặng rồi!

"Không phải cô nhìn thấy nó sao? Vì sao nó không tập kích cô?" Tào Phi nghi hoặc nhìn Mặc Tiểu Tiểu.

Tình huống này hơi trái ngược với kiến thức về khư thú nha!

Mặc Tiểu Tiểu đờ đẫn nói: "Khư Nhãn của tôi không có tác dụng Ngưng Thị, mà tôi dùng năng lực đặc thù của bản thân để quan sát nó, có nói cho anh, anh cũng không hiểu."

Tào Phi bị sặc một cái, nghẹn hồi lâu mới nói: "Dù là như vậy, nhưng cô đã nhắc nhở chúng tôi, khẳng định là con khư kia cũng nghe được?"

Đôi mắt Mặc Tiểu Tiểu xoay chuyển, lộ ra vẻ kỳ quái nhìn gã: "Anh vốn là nhân viên trảm khư bí mật, mà ngay cả chút kiến thức ấy cũng không biết sao? Khư tầng sâu không ở cùng một tầng với chúng ta. Khi chúng ta nói chuyện nói chuyện với nhau, nếu bọn chúng không cố ý nghe, sẽ không thể nghe được. Nếu không bao nhiêu loại âm thanh ở các tầng khác nhau, giao hội lại, chắc nó cũng bị ồn ào đến chết luôn rồi!"

"Ừm ừm, đúng vậy." Mai Phù ở phía sau Hứa Thâm liên tục gật đầu.

Hứa Thâm: ". . ."

Tào Phi tức cười, nói: "Kể cả là như vậy, nhưng cô nói thẳng ra như thế không phải đã quá mạo hiểm rồi sao?"

"Tôi chỉ nhắc nhở các anh thôi." Mặc Tiểu Tiểu hờ hững nói.

Tào Phi lộ ra ánh mắt quái dị, nói: "Kỳ thật tôi chỉ muốn nói là, vừa rồi cô thật sự nhìn thấy khư sao?"

Nơi này là tòa lầu số 17 thuộc tổng bộ, vậy mà cô ấy nói ở nơi này có khư, quá vớ vẩn rồi?

Phải biết rằng, bên trong tòa lầu này đã được bố trí dụng cụ cảm ứng khư thú, kể cả khư cấp C ẩn núp ở trong này, cũng sẽ bị dễ dàng dò xét ra.

"Anh đang hoài nghi năng lực của tôi?" Mặc Tiểu Tiểu nhìn chăm chú vào gã.