Nhân Đạo Đại Thánh (Bản dịch)

Chương 488. Thứ Hắn Thiếu Nhất Chính Là Thời Gian!

Thông báo

Truyện Tiên Vực đã đổi địa chỉ thành https://tienvuc.vn. Hãy truy cập bằng địa chỉ mới để có kết nối ổn định hơn nhé!

Khi đao và thịt giao nhau, Lục Diệp có cảm giác thanh đao trên tay hắn vừa đâm vào một miếng cao su cực kỳ đàn hồi, với chuyển động nhanh chóng của máu thịt trên vị trí bị chém của Xảo Vân, uy lực của một đao này lập tức suy yếu tới đỉnh điểm.

Xảo Vân vỗ một bàn tay còn xuống, Lục Diệp đá ra một cái, trúng vào giữa bụng nàng

Nhưng cú đá toàn lực này, chẳng những không đá bay được nữ tử mập mạp trước mặt, còn khiến Lục Diệp có cảm giác bản thân vừa đá vào đầm lầy, từ trên bụng đối phương sinh ra lực hút cực mạnh, máu thịt xung quanh nhúc nhích, thuận thế hóa giải đòn tấn công của hắn, đồng thời cũng khóa lại cẳng chân kia.

Lục Diệp rút chân, nhưng không được.

Xảo Vân tiếp tục vung tay xuống, Ngự Thủ linh văn hiện ra, rất nhanh đã bị một chưởng này vỗ nát, Lục Diệp hơi nghiêng đầu, một tiếng vù vù vang lên, hắn có cảm giác trước mắt lóe sao Kim.

Một chưởng này đã bị Ngự Thủ ngăn cản, vậy mà còn mạnh như thế, nếu như thật sự bị đập trúng, Lục Diệp cảm thấy cái đầu của hắn cũng có thể bị đập nát.

“Tiểu tử thúi, để tỷ tỷ tới yêu ngươi đi!” Ngoài miệng Xảo Vân nói rất ngọt ngào, nhưng trong đôi mắt đang nheo lại kia tràn đầy hung quang. Nàng mở ra hai tay muốn ôm lấy Lục Diệp.

Trong nháy mắt đó, khí huyết toàn thân nàng sôi trào, để lộ ra tốc độ nhanh không thể tưởng tượng nổi.

Nếu Lục Diệp bị ôm lấy, không cần biết hắn có thủ đoạn thông thiên tới cỡ nào, cũng khó mà thi triển nổi, đến lúc đó, thứ chờ đợi hắn chính là cái chết. Nhưng ngay lúc này, một chân của Lục Diệp còn bị kẹt trên bụng nàng, muốn thoát ra cũng không được.

Vào thời khắc sinh tử, ánh mắt hắn vẫn lóe lên một mảnh thanh minh (trấn tĩnh), lực chú ý tập trung cao độ, Bàn Sơn Đao tỏa ra ánh lửa lượn lờ, một đao đâm thẳng vào trái tim Xảo Vân.

Ngay lúc thanh đao được rút ra, một luồng linh quang mạnh mẽ xuất hiện trên thân đao

Song Phong Duệ gia trì.

Mũi dao đâm vào huyết nhục của Xảo Vân, cảm nhận được tầng máu thịt trên người nàng đang chuyển động cực kỳ nhanh chóng. Kỳ thực, nàng có thể hóa giải nhát chém của Lục Diệp, nhưng muốn hóa giải một nhát đâm thẳng như vậy, lại vô cùng khó khăn.

Cùng lúc đó, một tiếng hét vang lên, sắc mặt Xảo Vân biến đổi, hai tay vốn đang ôm tới đột nhiên đẩy về phía trước. Nàng dùng sức đẩy lên vai Lục Diệp, một lực lượng cực lớn truyền đến từ phía trước, khiến Lục Diệp ngửa người ra sau, trượt ra ngoài mấy trượng, mặt đất bên dưới hai chân đã bị cày thành hai vết hằn thật sâu.

Máu chảy ra từ ngực Xảo Vân, trên mặt nàg tràn đầy sợ hãi. Trong nháy mắt đó, nàng cảm thấy mình đã bước một chân vào Quỷ Môn quan.

Lục Diệp đứng vững người ở cách đó vài trượng, hắn hoạt động bả vai một chút, vừa rồi bị vỗ có chút tê, nhưng không quá nghiêm trọng, trong lòng thầm nghĩ, đáng tiếc thật.

Nếu vừa rồi Xảo Vân ra tay muộn hơn một chút, hắn có thể kích hoạt Hào Thứ linh văn trên Bàn Sơn đao, để đối phương cảm nhận cái gì gọi là trong cơ thể nở hoa.

Y Y vẫn không ngừng thúc giục thuật pháp, đánh vào người Xảo Vân, nhưng nữ tử này sở hữu một thân thịt mỡ, vốn không thèm để ý tới công kích của nàng, chỉ cần trộn lẫn khí huyết và linh lực phủ kín quanh thân, sẽ dễ dàng ngăn cản những thuật pháp đó.

Lục Diệp lộ vẻ mặt nghiêm túc, nhìn nữ tử béo trắng phía đối diện. Hắn phải thừa nhận rằng nữ nhân này rất khó đối phó, dù sao nàng cũng là một thể tu, không dễ giết như vậy. Nếu một đối một, hắn có tự tin bản thân sẽ giải quyết được nàng, nhưng vẫn cần tiêu hao một chút thời gian.

Mà bây giờ, thứ hắn thiếu nhất lại chính là thời gian.

Sương mù xung quanh đã trở nên rất dày đặc, cũng càng lúc càng cuộn trào dữ dội.

Đằng sau Xảo Vân, đội Tiên Nguyên vệ vốn đang dây dưa với nàng, chỉ còn lại một tiểu đội trưởng, những người khác đều bị Sơ Tình và Nhược Yên giết cả rồi. Đó là lý do vì sao bọn họ không thể tham dự trận chiến hồi nãy. Trong mấy người bọn họ, phải có thành viên ngăn cản Tiên Nguyên vệ, nếu không sẽ rất phiền phức.

Lúc này Sơ Tình mới có thời gian nhìn về phía chiến trường bên kia, và hình ảnh lọt vào trong tầm mắt của nàng, lại làm nàng giật mình thon thót. Chỉ thấy trên đường phố phía trước, hơn 20 người của Phong Hoa viện đã chết một nửa, tình trạng của nửa còn lại cũng không tốt.

Còn phía đối diện, Tiên Nguyên vệ phụ trách vây khốn địch nhân, linh thể béo kia phụ trách giết địch, hai bên phối hợp chặt chẽ.

Bi thương dâng lên trong lòng Sơ Tình, nàng không hiểu vì sao sự việc lại phát triển theo chiều hướng này.

Phải biết rằng, lúc trước, vì đối phó với Lục Nhất Diệp, nàng đã mang theo hơn 20 người đến đây… Nhưng vì sao kế hoạch của bọn họ lại bị Tiên Nguyên vệ làm hỏng?

Sơ Tình vô cùng không cam lòng, nhưng lại không thể không chấp nhận hiện thực, hai mắt đỏ ửng, hạ lệnh: "Rút lui!"

Những tu sĩ Phong Hoa Nguyên bên kia vốn đã không muốn tiếp tục xung đột với Tiên Nguyên vệ, vừa nghe được mệnh lệnh của nàng, lập tức rút lui về phía sau, Tiên Nguyên vệ tiếp tục đuổi theo truy sát, càng lúc càng xa.

Ngay khi nàng hét lên câu đó, Lục Diệp đã cầm đao giết tới.

Từ ban đầu, hắn đã định đến Phong Hoa viện báo thù, hiện tại người ta chủ động đưa tới cửa, sao hắn có thể cho bọn họ rút lui dễ dàng như vậy?

Lục Diệp không thèm để ý những người khác, nhưng hắn nhất định phải lưu lại ba nữ tử trước mặt này, đặc biệt là nử tử béo trắng tên Xảo Vân kia. Thực sự của thể tu này quá mạnh, rất khó đối phó, nếu không giết nàng, chưa chắn hắn đã giết được những người khác. Mà hiện giờ chính là một cơ hội, bởi vì Sơ Tình bên kia mới phát ra mệnh lệnh sai lầm!

Lục Diệp nhấc đao lên đâm thẳng vào Xảo Vân, sau thất bại vừa rồi, hiện giờ khi đối mặt với Lục Diệp, Xảo Vân cũng không dám tiếp tục chủ quan nữa, nàng lập tức giơ tay đánh một chưởng vào thân đao.

Đáng tiếc, một chưởng này không trúng, Lục Diệp đã thu đao lại giữa chừng.

Mắt thấy linh quang bùng phát trên trường đao đang đâm tới, con ngươi của Xảo Vân hơi co rút lại. Vào thời khắc quan trọng này, Nhược Yên đã giết ra, dùng đao đỡ thay cho nàng. Nhưng mọi chuyện còn chưa kết thúc, Sơ Tình cũng giết ra từ một bên khác, đội Tiên Nguyên vệ mới dây dưa với các nàng đã bị toàn diệt.